Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 958 - Chương 1644: Ngày Thổ Lộ (2)

Chương 1644: Ngày thổ lộ (2) Chương 1644: Ngày thổ lộ (2)Chương 1644: Ngày thổ lộ (2)

Chương 1644: Ngày thổ lộ (2)

Nhưng không ai ngờ, bọn họ vừa rời đi không lâu đã phát sinh chuyện như vậy.

Chu Phàm vừa nghĩ vừa tiến vào giảng đường của lớp chữ Giáp.

Sáng sớm, trong giảng đường có Đỗ Nê, Hùng Phi Tú, Lý Trùng Nương, Dạ Lai Thiên Hương, Hậu Thập Tam Kiếm, Trứu Thâm Thâm.

Hôm nay nhiều người khiến Chu Phàm có chút bất ngờ, hắn cười chào hỏi các bạn học.

Sáu người trong giảng đường đều chào lại Chu Phàm.

- Chu đại ca, chuyện của ngươi làm xong rồi à?

Lý Trùng Nương dịu dàng hỏi.

Lý Trùng Nương biết Chu Phàm mấy ngày nay đều bận rộn chuẩn bị chuyện tiến vào Khí Cương Đoạn, nhưng nhiều người như vậy ở đây, cho dù đều là bạn học, nhưng Lý Trùng Nương cũng không muốn để bọn họ biết.

- Xong rồi.

Chu Phàm lại cười nói.

Trứu Thâm Thâm rời khỏi giảng đường trước, Trứu Thâm Thâm gần đây thường xuyên xuất hiện ở thư viện, nhưng Chu Phàm cũng không biết hắn đang làm gì, nhưng Trứu Thâm Thâm mỗi lần nhìn thấy hắn, đều mang theo chiến ý cực nóng.

Điều này khiến Chu Phàm hiểu được, Trứu Thâm Thâm có thể lại sắp khiêu chiến hắn rồi.

Trứu Thâm Thâm biết thực lực của hắn, nếu dám khiêu chiến hắn, chứng tỏ Trứu Thâm Thâm có thể lại sắp đột phá, đây là định tiến vào Đạo cảnh sao?

Tiến cảnh của Trứu Thâm Thâm này không khỏi quá nhanh, Chu Phàm cảm thấy có một chút áp lực.

Chu Phàm nói chuyện với bọn Lý Trùng Nương, Hậu Thập Tam Kiếm và Đỗ Nê cũng rất nhanh rời khỏi phòng học.

Chu Phàm nghĩ cũng tới lúc rồi, hắn cũng muốn cáo từ tới tàng thư các đọc sách một lúc, nhưng Dạ Lai Thiên Hương lại nói với Chu Phàm:

- Chu huynh, ta có một số việc muốn nói riêng với ngươi.

Mắt của Dạ Lai Thiên Hương long lanh, giống như một ao nước xuân.

Hùng Phi Tú ngây ra, nàng thâm nghĩ quan hệ của Dạ Lai Thiên Hương và Chu Phàm rất bình thường, có gì muốn nói với Chu Phàm?

Lý Trùng Nương mỉm cười nói:

- Ta và tiểu Tú Tú ra ngoài trước, Chu đại ca, lát nữa ta cũng có lời muốn nói với ngươi. Lý Trùng Nương nói xong còn nháy mắt mấy cái với Chu Phàm, dường như đang cổ vũ Chu Phàm.

- Có gì mà ta không thể nghe?

Hùng Phi Tú bất mãn oán giận.

Chỉ là Lý Trùng Nương đã dắt Hùng Phi Tú rời khỏi giảng đường.

Trong giảng đường chỉ còn lại Dạ Lai Thiên Hương và Chu Phàm.

Chu Phàm cảm thấy không ổn, thấp thỏm bất an, liên hệ với những ánh mắt cổ quái lúc trước khi Dạ Lai Thiên Hương nhìn hắn, hắn nghĩ: Dạ Lai Thiên Hương chắc không phải là muốn thổ lộ với ta chứ?

Nếu là vậy, ta nên đáp ứng hay là cự tuyệt nàng đây?

Bộ dạng của Dạ Lai Thiên Hương cũng rất dễ nhìn, thanh âm lại siêu dễ nghe, dùng lời của thế giới hắn mà nói thì chính là người đẹp tiếng ngọt.

Nữ tử như vậy, rất ít có nam tử sẽ không sinh ra hảo cảm với nàng, Chu Phàm cũng không ngoại lệ.

Nhưng Chu Phàm cảm thấy mình đối với Dạ Lai Thiên Hương vẫn chưa tới mức thích, hay là cự tuyệt nàng vậy.

Chu Phàm đang nghĩ, Dạ Lai Thiên Hương dường như cũng đang rối rắm, không vội mở miệng.

Nhìn cô nương mỹ lệ này, Chu Phàm bỗng nhiên cảm thấy, thì ra cự tuyệt một nữ tử đẹp như vậy cũng không phải một chuyện dễ dàng.

- Dạ Lai cô nương, ngươi muốn nói gì với ta?

Chu Phàm ho khẽ một tiếng phá tan sự trâm mặc hỏi.

- Nếu Chu đại ca không ngại, gọi ta là Thiên Hương được rồi.

Mặt Dạ Lai Thiên Hương ửng đỏ ngượng ngùng nói.

Cái này... Chu Phàm cảm thấy không thể gọi vậy được, nếu gọi nói không chừng sẽ khiến nàng hiểu lầm, còn nữa, vì sao ngươi gọi ta là Chu đại ca, còn gọi tự nhiên như vậy...

Hắn chỉ có thể nói sang chuyện khác:

- Ngươi chưa nói là có chuyện gì?

- Chu đại ca, có phải ngươi nói Lý tỷ tỷ có một vị hôn phu tương lai không?

Dạ Lai Thiên Hương không dám nhìn thẳng Chu Phàm hỏi.

Đây là ám chỉ ta là không có hi vọng với Trùng Nương à, xem ra nàng cho rằng ta thích Trùng Nương rồi, Chu Phàm vội vàng giải thích:

- Đúng vậy, vị hôn phu Lý Cửu Nguyệt của Trùng Nương là một bằng hữu rất tốt của ta. - Cái này ta biết.

Dạ Lai Thiên Hương nói khẽ:

- Chu đại ca, vậy Lý Cửu Nguyệt là người thế nào?

- Rất tốt.

Chu Phàm ngây ra một thoáng nói, hắn không rõ vì sao Dạ Lai Thiên Hương lại muốn hỏi Lý Cửu Nguyệt là người thế nào?

- Ngươi cảm thấy hắn có xứng với Lý tỷ tỷ không?

Dạ Lai Thiên Hương trầm mặc một chút hỏi.

- Dạ Lai cô nương, ngươi rốt cuộc muốn nói gì với ta?

Vẻ mặt Chu Phàm mơ hồ, hắn cảm thấy câu hỏi của Dạ Lai Thiên Hương càng lúc càng kỳ quái.

- Thôi, ta cũng mặc kệ Lý Cửu Nguyệt có xứng với Lý tỷ tỷ hay không, ta chỉ muốn nói là...

Mặt Dạ Lai Thiên Hương đỏ bừng, nàng ấp úng nói:

- Kỳ thật ta, ta, ta thích Lý tỷ tỷ.

Chu Phàm:

Chu Phàm nhìn Dạ Lai Thiên Hương đang xấu hổ đó thẹn, hắn không được tự nhiên nhếch khóe miệng cười gượng một tiếng:

- Dạ Lai cô nương, cái ngươi nói chắc không phải là loại thích giữa nam nữ chứ?

Dạ Lai Thiên Hương khẽ ừ một tiếng.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment