Chương 1651: Bí mật của Lý Cửu Nguyệt
Chương 1651: Bí mật của Lý Cửu NguyệtChương 1651: Bí mật của Lý Cửu Nguyệt
Chương 1651: Bí mật của Lý Cửu Nguyệt
- Chu huynh, ngươi trả lời ta trước đã.
Lý Cửu Nguyệt mỉm cười bưng chén lên uống một ngụm rượu, nói hay không
Chu Phàm đã sớm phát hiện, Lý Cửu Nguyệt uống rượu luôn rất tao nhã hơi chu môi, không còn là bộ dạng thô lỗ như khi ăn với hắn.
Ngươi cảm thấy Trùng Nương thế nào?
Chu Phàm cảm thấy vấn đề này rất khó trả lời, dẫu sao Trùng Nương chính là thê tử chưa qua cửa của Lý Cửu Nguyệt, hơn nữa nào có ai hỏi bằng hữu của mình ngươi cảm thấy vợ ta thế nào?
Người hỏi vấn đề này sợ không phải muốn đầu đội mũ xanh à...
Trong lòng Chu Phàm cảm thấy bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể dùng ngữ khí nhẹ nhàng nói:
- Trùng Nương là nữ tử tốt, chính là ông trời tác hợp cho với Lý huynh.
Lý Cửu Nguyệt cười ha ha nói:
- Trùng Nương đúng là nữ tử hiếm thấy trên thế gian, nhưng cùng ta không tính là ông trời tác hợp cho, ít nhất thiên phú dung mạo của ta đều không xứng với nàng, nếu không phải nhà ta và nhà nàng là bạn tri kỉ, Trùng Nương sẽ không trở thành thê tử của ta.
- Lý huynh, nhìn người sao có thể chỉ nhìn dung mạo thiên phú, cũng phải xem tính tình phẩm hạnh chứ, người khác nghĩ gì ta không thay đổi được, nhưng ta cảm thấy với tính tình phẩm hạnh của Lý huynh rất xứng với Trùng Nương, không có vấn đề gì.
Chu Phàm nghiêm túc nói.
- Thì ra Chu huynh là chú trọng tới tính tình phẩm hạnh của một người hơn.
Hai mắt Lý Cửu Nguyệt hơi sáng lên,
- Chẳng trách lúc trước khi Chu huynh tưởng lầm ta là nữ phẫn nam trang, lại thích ta.
Căn bản không phải như ngươi nghĩ, khóe mắt Chu Phàm giật giật, nói:
- Lý huynh, không nói chuyện đó chúng ta vẫn là bạn tốt.
Lý Cửu Nguyệt cười ha hả, nhưng nụ cười của hắn rất nhanh lại thu liễm, nói:
- Kỳ thật để Trùng Nương đến Cao Tượng Thành tham gia đại khảo lớp chữ Giáp là chủ ý của ta, lúc trước vì thuyết phục người của hai nhà, ta đã mất một phen công phu rất lớn.
- Vì sao?
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc, đây cũng là chỗ lúc trước hắn không rõ.
Dẫu sao ngàn dặm xa xôi đến Cao Tượng Thành tham gia đại khảo lớp chữ Giáp, đúng là kỳ quái. Vì sao Lý Cửu Nguyệt muốn Lý Trùng Nương từ ngàn dặm xa xôi đến Cao Tượng Thành tham gia đại khảo lớp chữ Giáp?
Cho dù chỗ bọn họ thi khá là khó, cũng có thể lựa chọn một huyện dễ dàng ở gần hơn, chưa chắc đã phải đến Cao Tượng Thành.
Ngay khi Chu Phàm đang nghĩ những cái này, Lý Cửu Nguyệt lại nói:
- Trước khi nói cái này, ta muốn hỏi Chu huynh một vấn đề.
Thấy Lý Cửu Nguyệt nói chuyện nghiêm túc như vậy, Chu Phàm cũng nghiêm mặt nói:
- Lý huynh cứ nói.
- Chu huynh, trừ một số bí mật không thể nói ra, chúng ta gần như không có gì giấu nhau đúng không?
Ngón cái và ngón trỏ tay phải của Lý Cửu Nguyệt cam chén rượu xanh ngọc, chậm rãi xoay, hỏi.
- Chính là như vậy.
Chu Phàm nói.
- Ta tin nếu ta nói bí mật của mình với Chu huynh, Chu huynh cũng sẽ giữ bí mật cho ta.
Lý Cửu Nguyệt dùng ngữ khí khẳng định nói.
- Lý huynh, bí mật sở dĩ là bí mật, là vì không ai biết, nếu ngươi nói ra thì không còn là bí mật nữa.
Trên mặt Chu Phàm nghiêm lại, lập tức nhắc nhở.
- Cho dù ta nguyện ý giữ bí mật cho ngươi, chết cũng không lộ việc này ra cho bất kỳ ai biết, nhưng thế sự khó lường, đến lúc đó vạn nhất có người có thể lợi dụng thuật pháp khống chế ta mở miệng, vậy có lẽ ta không thể giữ bí mật cho ngươi.
Chu Phàm là lo lắng Lý Cửu Nguyệt nói đại sự phản nghịch mà hắn một mực suy đoán, hắn sẽ không tố giác Lý Cửu Nguyệt, nhưng nói ra rồi, quan hệ của hai người có thể sẽ thay đổi.
Chu Phàm hi vọng hai người một mực bảo trì loại quan hệ thuần túy này.
- Chu huynh, ngàn vạn lân đừng nói như vậy.
Lý Cửu Nguyệt vội nói:
- Nếu có người uy hiếp ngươi, ngươi trực tiếp nói với bọn họ cũng không sao, có điều ta nghĩ chắc không có ai lấy bí mật của ta ra uy hiếp ngươi đâu.
Ơ, chẳng lẽ ta nghĩ sai à? Có điều rất nhanh Chu Phàm lại xác định hắn nghĩ sai, với tính tình của Lý Cửu Nguyệt tuyệt đối sẽ không nói với hắn bí mật phản nghịch gì, vì điều này mà làm liên lụy hắn.
- Đương nhiên nếu Chu huynh không muốn nghe, vậy cứ coi như ta chưa nhắc tới việc này. Lý Cửu Nguyệt lại nói.
- Nếu Lý huynh cảm thấy có gì muốn nói với ta, vậy ta đương nhiên nguyện ý nghe.
Chu Phàm suy nghĩ một chút nói.
- Ta là hi vọng Chu huynh có thể nghe một chút, bằng không rất nhiều chuyện ta là không thể giải thích.
Lý Cửu Nguyệt buông chén, vẻ mặt nghiêm túc nói.
- Vậy ta chăm chú lắng nghe.
Chu Phàm biết bí mật này có lẽ không quá quan trọng, tâm tình của hắn cũng thoải mái hơn không ít, bưng chén rượu cười nói.
- Kỳ thật ta...
Lý Cửu Nguyệt tạm dừng một chút, sắc mặt bình tĩnh buồn bã nói:
- Ta không lên được.
- Khụ khu khu...
Chu Phàm đang uống rượu, hắn vừa nghe thấy lập tức sặc.