Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 966 - Chương 1652: Bí Mật Của Lý Cửu Nguyệt (2)

Chương 1652: Bí mật của Lý Cửu Nguyệt (2) Chương 1652: Bí mật của Lý Cửu Nguyệt (2)Chương 1652: Bí mật của Lý Cửu Nguyệt (2)

Chương 1652: Bí mật của Lý Cửu Nguyệt (2)

- Chu huynh, ngươi không sao chứ?

Lý Cửu Nguyệt đứng lên vỗ võ lưng cho Chu Phàm.

- Ta không sao.

Chu Phàm ho khan một hồi lâu, xua tay tỏ vẻ hắn không sao,

- Vừa rồi ngươi nói gì? Ta không nghe rõ.

Chu Phàm đương nhiên nghe rõ, hắn nói như vậy chỉ là để tránh xấu hổ, hắn hi vọng Lý Cửu Nguyệt sẽ bảo hắn nói nhầm.

Chu bí mật này Chu Phàm nghe mà tim giật thót, hắn không ngờ bí mật Lý Cửu Nguyệt muốn nói với hắn lại là loại chuyện này.

- Ta nói ta không lên được.

Lý Cửu Nguyệt thở dài một tiếng đề cao thanh âm nói.

- Được rồi, được rồi, ta nghe rõ rồi.

Chu Phàm nhìn chung quanh một chút, hắn cười khổ nói:

- Lý huynh, ngươi có thể nói nhỏ một chút không, để người khác nghe thấy, truyền ra sẽ không tốt với ngươi.

- Chu huynh cứ yên tâm, nơi này trừ chúng ta ra, sẽ không có ai xuất hiện.

Lý Cửu Nguyệt cười nói.

Chu Phàm nhìn Lý Cửu Nguyệt, hắn không nhịn được an ủi:

- Lý huynh, đây chỉ là bệnh vặt, thế gian này đại phu lợi hại nhiều như vậy...

- Chu huynh, ta ngay cả lão ngự y của Kính Cung cũng tìm rồi.

Lý Cửu Nguyệt vẻ mặt đau khổ ngắt lời.

- Vậy cũng không sao.

Chu Phàm ngây ra một thoáng nói:

- Thế gian này linh đan diệu dược nhiều như vậy, rồi sẽ có thứ có thể trị... loại bệnh vặt này.

- Vô dụng thôi.

Lý Cửu Nguyệt lắc đầu nói.

- Nhiều năm như vậy trôi qua, đại phu và linh đan diệu dược tốt nhất thế gian, phương pháp có thể thử ta đều thử qua, bệnh này là không có thuốc trị.

Chu Phàm: Hắn cảm thấy những gì Lý Cửu Nguyệt nói chỉ sợ là thật, với tài lực trong nhà Lý Cửu Nguyệt, có thể trị thì đã sớm trị rồi.

- Chu huynh, trừ những đại phu biết tên ta ra, trong người quen của ta ngươi là người thứ hai biết việc này, cha ta cũng không biết, bằng không hắn sẽ khóc chết mất.

Lý Cửu Nguyệt lại khẽ thở dài nói.

Tuy thở dài, nhưng cảm xúc của Lý Cửu Nguyệt rất bằng phẳng, dường như sớm chấp nhận sự thực này.

- Lý huynh, ngươi nói như vậy, áp lực tâm lý ta rất lớn, vạn nhất có một ngày ngươi hối hận vì nói cho ta biết, lại thuê thích khách giết ta.

Chu Phàm liên tục cười khổ.

- Chu huynh, đây vốn không phải đại sự gì.

Lý Cửu Nguyệt cười nói:

- Chuyện khoái hoạt thế gian nhiều như vậy, chỉ là không thể nhân đạo mà thôi, các thái giám trong cung cũng không thể mỗi ngày đều vì chuyện này mà vẻ mặt đau khổ, ngươi xem Áo công công mà chúng ta biết đi, hắn mỗi ngày đều rất khoái nhạc, không chút để ý tới loại việc nhỏ này.

Nếu ngươi ở trước mặt Áo công công nói lời này, Áo công công có lẽ sẽ liều mạng với ngươi, Chu Phàm thâm nghĩ.

- Ta đúng là không sao cả, sớm đã nhìn thoáng rồi.

Lý Cửu Nguyệt lại nói,

- Cho nên ngươi không cần an ủi ta.

- Được, ngươi không cần nói, ta hiểu rồi.

Chu Phàm khẽ gật đầu, nhưng hắn nghĩ bình thường nói đã nhìn thoáng rồi, đều là nhìn không thoáng tí nào, không ngờ Lý huynh lại bất hạnh như vậy.

Chu Phàm bỗng nhiên cảm thấy rượu trong chén cũng biến thành nhạt nhẽo.

- Chu huynh, ngươi biết vì sao ta muốn nói bí mật xấu hổ này với ngươi không.

Lý Cửu Nguyệt uống một ngụm nhỏ rượu, nỏi.

Chu Phàm hơi ngẩn ra, hắn nhớ tới trước khi Lý Cửu Nguyệt nói bí mật này, đã đề cập tới Lý Trùng Nương ngàn dặm xa xôi đến Cao Tượng Thành thi vào lớp chữ Giáp là chủ ý của hắn.

Nếu Lý Cửu Nguyệt không thể nhân đạo, người chịu ảnh hưởng lớn nhất chính là Trùng Nương.

Nhớ tới Trùng Nương, tâm tình của Chu Phàm bỗng dưng trở nên phức tạp.

- Là có liên quan tới Trùng Nương à? Chu Phàm hỏi.

- Xem ra Chu huynh cũng đoán được một chút rồi.

Lý Cửu Nguyệt cười buồn:

- Là vì Trùng Nương.

- Chẳng lẽ Lý huynh để Trùng Nương đến Cao Tượng Thành, là vì để Trùng Nương thoát khỏi khống chế trong nhà các ngươi...

Chu Phàm dựa theo dòng suy nghĩ của mình mà suy đoán.

- Không phải.

Lý Cửu Nguyệt lắc đâu ngắt lời:

- Chu huynh, ngươi không hiểu tình huống của hai nhà chúng ta, ta và Trùng Nương là không thể tách rời, một khi tách ra, hai người chúng ta sẽ chết một hoặc là chết cả hai.

Chu Phàm nói:

- Không có biện pháp giải quyết à?

- Không.

Lý Cửu Nguyệt khẳng định:

- Đây là chuyện liên quan tới bí mật của chúng ta, không thể nói với Chu huynh, xin tha thứ.

Chu Phàm trầm mặc một chút, nếu là như vậy, Trùng Nương phải sẽ phải cả đời làm phu thê trên hình thức với Lý Cửu Nguyệt sao? Thế này không khỏi quá đáng thương rồi.

- Vừa rồi nói Chu huynh là người thứ hai biết ta không lên được, vậy Chu huynh biết người thứ nhất là ai không?

Lý Cửu Nguyệt lại hỏi.

- Chẳng lẽ là Trùng Nương?

Chu Phàm suy nghĩ một chút, mặt lộ vẻ kinh ngạc nói.

- Chính là Trùng Nương.

Lý Cửu Nguyệt gật đầu nói:

- Chẳng lẽ Chu huynh cho rằng ta sẽ giấu nàng sao?

Chu Phàm trâm mặc không nói, với nhận thức của hắn về Lý Cửu Nguyệt, tất nhiên sẽ không ở loại chuyện này lừa gạt Trùng Nương, dẫu sao cũng liên quan đến tương lai của Trùng Nương.
Bình Luận (0)
Comment