Chương 1653: Một thỉnh cầu
Chương 1653: Một thỉnh cầuChương 1653: Một thỉnh cầu
Chương 1653: Một thỉnh câu
Nói cách khác Trùng Nương cho dù dưới tình huống như vậy vẫn định gả cho Lý Cửu Nguyệt?
- Chu huynh, ta từng nói với ngươi, ta không thể rời khỏi Trùng Nương, Trùng Nương cũng không thể rời khỏi ta, đây không phải chuyện đùa.
Lý Cửu Nguyệt lại chậm rãi lại nói,
- Sau khi Trùng Nương biết tình huống của thân thể ta, ta đã cho nàng lựa chọn, hoặc là chúng ta tách ra, sinh tử do trời.
- Hoặc là các ngươi cứ ở cùng một chỗ, sống như vậy cả đời.
Chu Phàm thở dài nói, đây không phải vấn đề Trùng Nương có nguyện ý hay không, mà là nàng không thể không lựa chọn cùng một chỗ.
- Chính là như vậy.
Lý Cửu Nguyệt uống một ngụm rượu nhỏ, nhìn cá bơi trong hồ, khẽ cười nói:
- Nàng nói cứ vậy cả đời cũng được, đúng là một cô nương ngốc, phải không?
- Lý huynh, rồi sẽ có biện pháp giải quyết.
Chu Phàm an ủi, cho dù Lý Cửu Nguyệt không chịu nói nguyên nhân vì sao nhất định phải cùng Trùng Nương ở cùng một chỗ, nhưng hắn đoán có lẽ là hai thế gia kết nối quá sâu, không cưới không được.
Nếu là như vậy, chắc không khó giải quyết.
- Có lẽ vậy.
Lý Cửu Nguyệt lắc đầu nói:
- Nhưng trước khi chưa nhìn thấy hi vọng, chúng ta chỉ có thể cứ vậy cùng một chỗ.
- Nói lâu như vậy, ta vẫn chưa nói với Chu huynh, vì sao ta bảo Trùng Nương đến Cao Tượng Thành tham gia đại khảo lớp chữ Giáp.
Lý Cửu Nguyệt buông chén rượu, vẻ mặt trịnh trọng nói:
- Kỳ thật với nội tình của nhà ta, tài nguyên của lớp chữ Giáp không phải quá quan trọng, để Trùng Nương tới đây, là cho nàng gặp Chu huynh.
- Gặp ta?
Chu Phàm hơi ngẩn ra nói:
- Vì sao phải đặc biệt gặp ta?
Chẳng lẽ là để tránh sau này xảy ra chuyện gì, muốn hắn sau khi chuyện phát sinh thì chiếu cố Trùng Nương? Nhưng thế này lại không đúng, Trần Bác Bì hầu hạ bên cạnh Lý Trùng Nương là lợi hại hơn hắn, ít nhất trước đại khảo chính là như vậy, Chu Phàm có chút không đoán ra được ý đồ của Lý Cửu Nguyệt.
- Hai người chúng ta là muốn mời Chu huynh hỗ trợ, chuyện này chỉ có Chu huynh có thể giúp chúng ta, người khác ta không tin, ta chỉ tin Chu huynh.
Lý Cửu Nguyệt nói khẽ.
- Rốt cuộc là chuyện gì? Lý huynh cứ nói là được, có thể giúp ta nhất định sẽ giúp.
Chu Phàm nói.
Bất kể là Lý Cửu Nguyệt hay là Lý Trùng Nương, Chu Phàm đều nguyện ý hỗ trợ.
- Chu huynh có thể hỗ trợ hay không, đều không sao cả, nhưng ta hi vọng sau khi ta nói xong, Chu huynh đừng tức giận, cũng đừng vì vậy mà coi thường chúng ta.
Lý Cửu Nguyệt nói:
- Chu huynh, ta hi vọng ngươi có thể sinh hài tử với Trùng Nương.
Chu Phàm qua một hồi lâu mới bình tĩnh lại, mở miệng hỏi:
- Lý huynh, ta không nghe lầm chứ?
- Ngươi không nghe lầm.
Lý Cửu Nguyệt lại nói:
- Chu huynh, ta hi vọng ngươi có thể sinh hài tử với Trùng Nương.
Chu Phàm ngạc nhiên tới nghẹn lời, hắn hoài nghi có phải mình gặp một Lý Cửu Nguyệt giả không, đầu tiên là nói với mình hắn không lên được, sau đó lại bảo mình sinh hài tử với vị hôn thê của hắn?
- Chu huynh, ta biết việc này sẽ mang đến trùng kích rất lớn cho ngươi, ngươi đừng vội mở miệng trả lời ta, trước tiên hãy nghe ta nói đã.
Lý Cửu Nguyệt ngược lại trấn tĩnh hơn rất nhiều.
- Ta kết hợp với Trùng Nương, cần phải có một hài tử, bằng không sẽ có lỗi với phụ thân của hai người chúng ta.
- Đây không chỉ là chủ ý của ta, cũng là suy nghĩ của Trùng Nương.
- Nhưng tình huống của chúng ta đặc thù. . . Đặc thù đến ta không biết nên giải thích với Chu huynh thế nào, ngươi coi như là có gia tài vạn quan chờ một hậu đại kế thừa, nếu tìm một người lạ nhân phẩm không đáng tin, vậy nhất định sẽ dẫn tới mối họa, đây không phải là chuyện ta muốn nhìn thấy.
- Cho nên ta và Trùng Nương đã đạt thành nhận thức chung, việc này chịu thiệt nhất là ta, cho nên Trùng Nương đề nghị người phải do ta lựa chọn, sau khi ta tán thành, Trùng Nương lại gặp hắn, nếu Trùng Nương cũng đồng ý, vậy việc này không có vấn đề, nếu Trùng Nương không thích, vậy chọn lại.
- Thu hoạch lớn nhất khi ta tới Thiên Lương Lý là gặp được Chu huynh, ở chung với Chu huynh một đoạn thời gian, ta rất hiểu Chu huynh, biết Chu huynh khẳng định sẽ không tham gia tài vạn quan của nhà ta, cho nên ta...
- Cho nên ngươi lựa chọn ta.
Vẻ mặt Chu Phàm chết lặng nói, hắn cảm thấy ngũ tạng lục phủ của mình đang đảo lộn trên dưới, hắn thật sự không ngờ hắn sẽ gặp phải loại chuyện này.
- Ta lựa chọn ngươi, Chu huynh là người thích hợp nhất ta từng thấy, sau khi trở về nói việc này với Trùng Nương, sau đó Trùng Nương lại tới Cao Tượng Thành gặp ngươi, Trùng Nương cũng đồng ý.
Lý Cửu Nguyệt cười khẽ nói,
- Bằng không ta cũng sẽ không nhắc tới việc này với Chu huynh.
Chu Phàm nghe thấy Trùng Nương đồng ý, tâm can hắn cũng nhảy lên: Chẳng lẽ Trùng Nương thích ta? Nếu không thích, sao lại đồng ý loại chuyện này?