Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 968 - Chuong 1654: Mot Dap An

Chuong 1654: Mot dap an Chuong 1654: Mot dap anChuong 1654: Mot dap an

Chuong 1654: Mot dap an

Nhưng cũng không thể nghĩ như vậy, dù sao cũng là Lý huynh lựa chọn ta trước, có lẽ Trùng Nương chỉ cảm thấy ta cũng không tệ lắm, mới đồng ý, dẫu sao muốn tìm được một người mà cả hai bọn họ đều hài lòng thực sự quá khó khăn.

Ta nghĩ loại chuyện này làm gì? Chẳng lẽ ta còn muốn đáp ứng hai người bọn họ à? Tim Chu Phàm thắt lại, nghĩ.

- Chu huynh, ý của ngươi thế nào?

Lý Cửu Nguyệt thấy Chu Phàm không lên tiếng, hắn lại mở miệng nói:

- Có lẽ ngươi trở vê suy nghĩ một chút đi.

- Không cần suy nghĩ.

Chu Phàm có chút tức giận nói:

- Ta không biết vì sao ngươi và Trùng Nương lại có thể nghĩ ra chuyện hoang đường như vậy, Lý huynh, nếu ngươi muốn ta còn là bằng hữu của ngươi, sau này đừng nhắc lại loại chuyện này nữa.

- Chu huynh, chúng ta đã nói không tức giận mà.

Lý Cửu Nguyệt cười khổ nói.

- Ta không tức giận.

Chu Phàm xụ mặt nói.

- Vậy vì sao Chu huynh không muốn? Là không thích Trùng Nương à?

Lý Cửu Nguyệt thở dài hỏi:

- Ta đã gặp rất nhiêu nữ tử, nhưng trên dung mạo có thể cùng so sánh với Trùng Nương là ít ỏi không có mấy.

- Không phải vấn đề Trùng Nương.

Hai hàng lông mày Chu Phàm xếch lên:

- Mà là loại chuyện mượn giống sinh con này quá hoang đường, ta không chấp nhận được.

Ta đã bị một quái quyệt cùng một con rồng mượn giống hai lần rồi, Lý huynh ngươi e là không biết diện tích bóng ma trong lòng ta... Chu Phàm có chút tim gan nguội lạnh nữa, nếu tái lại tạo ra một hài tử nữa, vậy hắn tự dưng có tới ba hài tử.

Sau này hắn sẽ phải giải thích với nữ nhân mà mình thích thế nào?

Cũng không thể nói ta là một nam tử chưa kết hôn có ba hài tử chứ?

Đương nhiên quan trọng hơn là, Chu Phàm không thể chấp nhận loại chuyện vớ vẩn này.

- Chu huynh lo lắng hài tử sinh ra sẽ không được chiếu cố tốt à? Nếu là chuyện này, ta có thể bảo đảm với Chu huynh, ta và Trùng Nương sẽ chiếu cố tốt tiểu hài, hắn chính là người thừa kế của chúng ta, tương lai chắc không cần lo lắng.

Lý Cửu Nguyệt lại khuyên.

- Không phải vấn đề này.

Chu Phàm nhíu mày.

Lý Cửu Nguyệt nói:

- Vậy Chu huynh khẳng định là không chấp nhận được sự thực Trùng Nương có quan hệ với ngươi là thê tử của ta, nhưng ta cảm thấy không cần như vậy, kỳ thật ta đối với Trùng Nương, một mực coi nàng như muội muội, sau này cho dù sinh hoạt cùng một chỗ, cũng chia phòng mà ngủ.

- Trùng Nương trừ Chu huynh ra, cũng sẽ không có nam nhân thứ hai, điểm này ta có thể bảo đảm với Chu huynh...

- Lý huynh, ta đã biểu đạt ý của ta rồi, xin đừng nhắc tới chuyện này nữa.

Sắc mặt Chu Phàm nghiêm túc, chắp tay nói.

Lý Cửu Nguyệt không biết các loại suy nghĩ trong lòng Chu Phàm, hắn thở dài nói:

- Chu huynh không muốn, ta cũng không thể miễn cưỡng, như vậy ta và Trùng Nương chỉ có thể xem xét lại một nhân tuyển mới vậy.

Xem xét nhân tuyển mới?

Cái chén Trong tay Chu Phàm vỡ thành bột mịn, hắn lạnh lùng cả giận nói:

- Lý huynh, các ngươi vì có được một hài tử, một người cam nguyện bán đứng thê tử của mình, một người muốn bán đứng thân thể của mình, là như vậy sao?

Nếu là vậy, Chu Phàm thật sự cảm thấy hắn nhìn nhầm Lý Cửu Nguyệt và Lý Trùng Nương rồi, sau này sẽ không lại có liên hệ bất kỳ gì nữa.

- Chu huynh, ở trong mắt ngươi, ta và Trùng Nương là không ra gì như vậy sao?

Lý Cửu Nguyệt chua chát nói.

- Nhưng ta thấy các ngươi là làm như vậy.

Chu Phàm lạnh lùng nói.

- Chu huynh nghĩ như vậy, là vì có một số việc ta phải giấu Chu huynh, ta không trách Chu huynh.

Lý Cửu Nguyệt lại uống một ngụm rượu nhỏ,

- Kỳ thật nói xem xét lại nhân tuyển, chỉ là kế khích tướng mà thôi.

- Ta và Trùng Nương là muốn có một hài tử, nhưng không bán đứng bản thân, có điều hợp đồng tìm kiếm nhân tuyển đó quả thật tôn tại, nhưng có một tiền đề, đó chính là người mà Trùng Nương thích mới được.

- Ta chưa từng coi Trùng Nương là thê tử của ta, nàng là muội muội của ta, cho nên không bán đứng thê tử của mình, mà Trùng Nương mà ta cũng hiểu nàng, nếu nàng không thích ngươi, ngươi cho rằng nàng sẽ đồng ý sao?

Chu Phàm trầm mặc, hắn có chút không thể tin được nói:

- Vì sao Trùng Nương lại thích ta?

- Cái này thì sao ta biết được?

Lý Cửu Nguyệt lắc đầu nói:

- Nếu ngươi muốn biết, ta gọi nàng đến, để ngươi giáp mặt hỏi nàng.

- Có điều ta đã từng nói với ngươi, Trùng Nương cho dù có thích ngươi tới mấy, nàng cũng không thể ở cùng với ngươi, ngươi và nàng cùng lắm chỉ là một hồi duyên phận ngắn ngủi, ngươi có thể lưu lại cho nàng một hài tử, nhưng nhiều thêm một chút cũng không được, ngươi còn muốn hỏi nàng không?

- Đương nhiên có lẽ ngươi sẽ muốn mang nàng đi, nhưng có lẽ nàng sẽ chết, có lẽ ta cũng sẽ chết, cho nên nàng ta sẽ không nguyện ý đi theo ngươi.

Trên mặt Lý Cửu Nguyệt lộ ra vẻ bi thống.

- Ta không muốn biết.

Chu Phàm lắc đầu nói, Lý Cửu Nguyệt đã nói như vậy, vậy hắn hỏi được đáp án cũng không có ý nghĩa.
Bình Luận (0)
Comment