Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 970 - Chương 1656: Khiêu Chiến Mới

Chương 1656: Khiêu chiến mới Chương 1656: Khiêu chiến mớiChương 1656: Khiêu chiến mới

Chương 1656: Khiêu chiến mới

Trân Bác Bì vẫn đứng ở ngoài cửa sảnh, có nàng ở đây, không ai có thể lặng lẽ tới gần đại sảnh.

Lý Cửu Nguyệt ngôi trên chủ tọa.

Lý Trùng Nương dùng chậu đồng bưng nước ấm tới, vắt khăn lông trắng trong chậu, đưa cho Lý Cửu Nguyệt.

Lý Cửu Nguyệt ta khăn mặt nóng, lau mặt một chút rồi thản nhiên nói:

- Hắn cự tuyệt rồi.

- Hắn cự tuyệt không phải là điêu trong dự đoán sao?

Mắt Trùng Nương khép hờ, lông mi run run,

- Nếu hắn đáp ứng, ngươi sẽ thất vọng.

- Đúng vậy, chỉ là chỉ ta vẫn muốn thử một chút.

Trên mặt Lý Cửu Nguyệt lộ ra nụ cười, hắn dường như rất hài lòng sự cự tuyệt của Chu Phàm.

- Vậy hiện tại làm sao bây giờ?

Trùng Nương lại hỏi.

- Có thể làm sao nữa?

Lý Cửu Nguyệt thở dài một tiếng:

- không thể trước khi chịu chết, vẫn là một hoàng hoa đại khuê nữ, như vậy rất mất mặt, tốt nhất có thể giống mẹ, lưu lại một hài tử, nếu vận khí không tốt, vậy thôi.

Lý Trùng Nương trâm mặc.

- Vì sao ngươi không nói gì?

Lý Cửu Nguyệt hỏi.

- Ta là cảm thấy chúng ta nói như vậy có ý nghĩa không?

- Là không có ý nghĩa, nhưng không phải chúng ta đều đã quen rồi sao?

Lý Cửu Nguyệt nói khẽ.

Chu Phàm trở lại phòng ở khách sạn, sau khi hắn ngồi xuống nhớ tới chuyện phát sinh trên tiệc rượu, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Vừa thở dài vì bệnh của Lý Cửu Nguyệt, cũng thở dài vì Trùng Nương vì mình.

Loại chuyện này thực sự là quá phức tạp.

Trên đầu trọc của hắn có tóc chui ra, đan vào thành Tiểu Quyển. Mắt Tiểu Quyển long lanh nhìn Chu Phàm, nàng không ngủ, từ trong lời nói của Chu Phàm nàng đã biết phát sinh chuyện gì,

- Chủ nhân, thì ra nhân loại các ngươi thích chơi như vậy à? Mượn giống sinh con...

- Quái quyệt các ngươi cũng sẽ chơi.

Chu Phàm tức giận nói, hắn nhớ tới Bạch Lãnh Tôn Ma Cô Yêu đó.

Hắn cảm thấy có chút choáng váng, đây đã là lần thứ ba hắn gặp phải mượn giống, hai lần trước là bị bức, may mà lần này còn biết lịch sự hỏi một chút.

Sau đó bị hắn cự tuyệt.

- Nhưng cự tuyệt nàng như vậy liệu có được không?

Tiểu Quyển khoanh tay trước ngực nhíu mày nói,

- Bộ dạng của Trùng Nương xinh đẹp như vậy, ngươi thích nàng, nàng cũng thích ngươi, Cửu Nguyệt lại hi vọng muốn một hài tử, đây hoàn toàn là chuyện nhất cử tam đắc.

- Nếu tiểu hỗn đản ngươi còn dám nói hưu nói vượn, chân vịt một tháng của ngươi sẽ không còn.

Sắc mặt Chu Phàm tối sâm nói.

Gì mà nhất cử tam đắc, tiểu hỗn đản này cũng dám nói thật, Chu Phàm tức đến đau phổi.

Tiểu Quyển ủy khuất bĩu môi, nhưng vì chân vịt vẫn không dám nói lung tung.

Chu Phàm nhớ tới những chuyện khiến hắn cảm thấy phiền lòng này, hắn dứt khoát không nghĩ nữa, mà là rút đao ra tu luyện.

Khách sạn chật hẹp, nhưng hắn là cân nhắc vấn đề lựa chọn của Vô Cực Đao Cương, ngược lại không gây trở ngại.

Trong nháy mắt một ngày cứ vậy trôi qua, buổi tối tiến vào Khôi Hà Không Gian, Chu Phàm vẫn đang tu luyện Vô Cực Đao Cương, chỉ cần nắm giữ kỹ xảo, đối với hắn mà nói, đây không phải việc khó.

Có điều bởi vì hắn chỉ là Khí Cương Sơ Đoạn, có một số tư tưởng bởi vì lượt thối luyện chân khí thứ ba không đủ, tạm thời vẫn rất khó thực hiện.

Hắn đắm chìm trong tu luyện không nghĩ chuyện của Lý Cửu Nguyệt và Lý Trùng Nương nữa, nhưng cả người lại biến thành tram mặc hơn rất nhiều.

- Chu Phàm, có phải đã xảy ra chuyện gì không?

Thực Phù cũng cảm thấy cảm xúc của Chu Phàm không thích hợp.

- Chỉ là trong hiện thực gặp một chút chuyện phiền lòng, đã giải quyết rồi.

Chu Phàm cười lắc đầu.

Ta cũng không thể nói với tiểu nha đầu, có người tìm cha ngươi mượn giống được. Chu Pham tham nghi.

Thực Phù nhu thuận dạ một tiếng, không hỏi nữa.

- Chờ tới ngày kia, ta sẽ cho ngươi phụ thân.

Chu Phàm lại nói với Chu Tiểu Miêu.

- Ngày kia à...

Chu Tiểu Miêu do dự một chút nói:

- Hiện tại ta không gấp, chờ thêm một chút.

- Sao ngươi lại không gấp? Lúc trước chính là không ngừng thúc giục ta mà.

Chu Phàm có chút bất ngờ nói.

- Vẫn chưa chuẩn bị xong.

Chu Tiểu Miêu hừ một tiếng nói:

- Chờ một chút đi.

- Cái này tùy ngươi.

Chu Phàm thấy Chu Tiểu Miêu không chịu nhiều lời, hắn cũng không hỏi nữa.

Phụ thân đối với Chu Phàm mà nói, càng muộn thì càng tốt, Chu Tiểu Miêu nói chờ một chút, hắn đương nhiên cũng không có ý kiến, có điều cho dù hắn có ý kiến cũng vô dụng, dẫu sao phụ thân này vẫn là Chu Tiểu Miêu quyết định.

Sáng sớm dậy, Chu Phàm ăn xong bữa sáng, lại giống như thường ngày tới Nghi Loan Ti Phủ điểm mão.

Đi một vòng ở Nghi Loan T¡ Phủ, hắn trở nên do dự: Hôm nay có tới thư viện không?

Nếu là thường ngày, hắn khẳng định sẽ không chút do dự tới thư viện tiếp tục học tập, nhưng có chuyện ngày hôm qua, tới thư viện có lẽ sẽ gặp phải Trùng Nương, khó tránh khỏi lại cảm thấy xấu hổ.

Nhưng cứ trốn tránh như vậy cũng không phải biện pháp.

Trái lo phải nghĩ Chu Phàm cắn răng, hắn vẫn trực tiếp ra khỏi Nghi Loan Ti Phủ, lên xe ngựa, bảo mã phu đưa hắn đến thư viện.
Bình Luận (0)
Comment