Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 110

Chương 110 -
Chương 110 -

Hôm qua nàng nói đợi ra ngoài ảo cảnh lại song tu hai lần, mười lần… Nàng muốn song tu là vì tăng tiến tu vi sao?

Tùy Ly bước chậm đi đến trước mặt của nàng.

Thân hình hắn cao lớn, lại thêm trong khách điếm không có châm đèn, dựa vào ánh trăng đổ xuống soi sáng. Hắn đứng im, cái bóng rơi xuống, bao trùm lấy cả người của Ô Tinh Tinh.

Hắn cúi đầu, ghé bên tai nàng hỏi: “Đôi tai trên đầu nàng đâu?”

Tai của Ô Tinh Tinh có chút ngứa.

Nàng nhỏ tiếng nói: “Thu lại rồi.” Nàng nắm chặt tay áo của Tùy Ly, thấp giọng nói phát hiện của mình với hắn: “Tại sao chỗ này chỉ áp chế linh khí, không áp chế yêu khí? Tai của ta đều có thể biến tới biến lui.”

Tùy Ly lại không nghe rõ lời của nàng.

Hắn nhìn chằm chằm môi của nàng, thấp giọng hỏi: “Còn muốn song tu không?”

Ô Tinh Tinh hồi hộp liếm môi, chần chừ một lúc, nàng nói: “...Muốn.”

Tùy Ly cúi đầu hôn lấy môi nàng ở dưới ánh trăng.

Bên đó Vô Tương Tử đi đến, chỉ thấp thoáng nhìn thấy thân hình của Tùy Ly, chớp mắt nói: “Tùy Ly đạo quân, ta nghe A Tiếu nói hóa ra hôm nay là sinh nhật của Ô cô nương....”

Thân hình Tùy Ly khựng lại.

Nhưng hắn mượn ánh trăng, nhìn thấy sự phấn khởi lại vui sướng trong mắt của tiểu yêu quái.

Thế là hắn dừng ở chỗ đó, không nhúc nhích.

Mà Vô Tương Tử vừa nói vừa đi lại gần, nghĩ sao Tùy Ly đạo quân còn cúi đầu?

“Đạo quân” Vô Tương Tử đi gần rồi đứng lại.

Sau đó hắn ta từ từ cẩn thận, cuối cùng đã nhận ra rõ ràng.

Tùy Ly đạo quân đang hôn Ô cô nương!

Vô Tương Tử kinh ngạc “A” một tiếng, sau đó lui về sau ba bước, cả mặt và cổ đều đỏ ửng.

“Ta ta ta hoàn toàn không cố ý...”

Lúc này Tùy Ly mới thẳng người lên, ngẩng đầu, lại hơi nghiêng người qua.

Ánh trăng ngoài cửa sổ không bị ngăn trở, rọi vào trong càng nhiều.

Vô Tương Tử nhìn thấy Tùy Ly.

Chỉ thấy vị đạo quân trẻ tuổi này, mặt mũi có chút lãnh đạm, cao cao tại thượng, lúc này có nhiều thêm mấy phần nhân khí.

Mà Ô Tinh Tinh thì nghiêng đầu, nói với hắn ta: “Ta đã mừng sinh nhật rồi! Không cần mừng lại nữa!”

Ô Tinh Tinh thầm nói trong lòng.

Ta cũng không thể song tu với người thứ hai được.

---

Vô Tương Tử hoảng hốt đáp lại: “Được…được...”

Sao đó làm sao đi về phòng, đến cả hắn ta cũng không nhớ được.

Bên này Ô Tinh Tinh lập tức nhớ đến một chuyện, nhịn không được tò mò nói: “Hóa ra song tu cũng có thể làm ở ngoài phòng sao?”

Tùy Ly im lặng, mí mắt giật một cái, hắn đưa tay che miệng của Ô Tinh Tinh.

“Ưm ưm?”

Tiểu yêu quái bị khóa chặt eo, cứ như vậy bị ôm vào phòng.

Tùy Ly ấn Ô Tinh Tinh lên trên giường, lấy chăn bọc nàng lạmi, trầm giọng nói: “Đi ngủ.”

Ô Tinh Tinh trố mắt, không động đậy.

Tùy Ly xoa mắt nàng nói: “Ngày mai còn có rất nhiều chuyện phải làm.”

Ô Tinh Tinh mới quyến luyến nhắm mắt lại.

Rất nhanh tiểu yêu quái đã ngủ rồi.

Tùy Ly nằm bên cạnh nàng, im lặng mà tĩnh táo nhìn chằm chằm trên trần nhà, nhìn rất lâu, sau đó mới nhắm mắt lại.

Chớp mắt một đêm đã qua.

Sáng sớm Ô Tinh Tinh đã thức dậy.

Lúc Tùy Ly mở mắt thì nàng vừa dùng nước tuyết rửa mặt xong, sau đó xoay người đi mở cửa.

Cửa chạm phải thứ gì, phát ra một tiếng “bịch” nhỏ.

Ô Tinh Tinh vội cúi người, đưa tay mò mẫm hai lần ở ngoài cửa.

Sau cùng mò đến một cái bình sứ cổ dài màu trắng.

“Đây là cái gì?” Ô Tinh Tinh nhỏ giọng lẩm bẩm.

Tùy Ly chậm rãi ngồi dậy nói: “Là bình sứ Bạch Ngọc của của Kim Thiền Tông.” Hắn ngừng lại rồi mới nói: “Chắc là quà sinh nhật Vô Tương Tử tặng cho nàng.”

Ô Tinh Tinh kéo dài giọng nói: “Ohhh....”

Nàng ôm bình sứ Bạch Ngọc vào trong lòng, chân mày khóe mắt đều tràn đầy sự vui vẻ.

Tùy Ly muốn hỏi nàng lúc ở Hồ tộc, tộc trưởng Hồ tộc là mừng sinh nhật của nàng như thế nào, nhưng lời vừa mới đến miệng, Tùy Ly vẫn là không nói ra.

Nói ra sẽ chỉ để tiểu yêu quái càng đau lòng thêm thôi.

Tùy Ly từ trên giường đứng dậy, vừa đi đến chỗ đặt chậu rửa mặt, vừa nói: “Dù cho bỏ nước gì vào trong bình sứ Bạch Ngọc thì khi đổ ra đều sẽ hóa thành linh tuyền. Cũng là một vật quý báu khó có được.”

Ô Tinh Tinh nghe thấy càng vui mừng.

Nàng nghĩ, thật sự là một vật quý báu phát tài khó có được.

Không tốn gì lại làm ra được linh tuyền, chắc chắn có thể đổi được rất nhiều rất nhiều linh thạch....

Tùy Ly tuy không biết nàng đang nghĩ gì, đợi sau khi vệ sinh xong, hai người nhanh chóng đi xuống lầu.

Trên mặt các tu sĩ dưới lầu đều có nụ cười, không nghiêm túc và lo lắng như hai ngày trước, nhìn thấy Ô Tinh Tinh, thậm chí bọn họ còn thân thiết chào hỏi: “Ô cô nương!”

Sau đó mới nhìn thấy Tùy Ly ở phía sau thì thấp giọng gọi một tiếng: “Đạo quân.”

“Sao Ô cô nương mang theo bên người nhiều thức ăn như vậy?” Có tu sĩ tò mò hỏi.

Thanh Ngưng tiên tử nghe thấy cũng quay đầu lại nhìn.

Nàng ta cũng đang nghĩ tại sao.

Lẽ nào vị Ô cô nương này cũng giống như nàng ta, biết chuyện sẽ xảy ra trong Kiếm mộ? Không, không thể nào. Đá Tam Sinh trên thế gian này, chỉ có độc nhất viên đá đó.

Ô Tinh Tinh ngồi xuống bên đống lửa, liếm môi nói: “ Bởi vì sợ đói.”

Mọi người ngớ ra, hoàn toàn không cách nào liên hệ được với câu nói của Ô Tinh Tinh.

Sao lại đói chứ?

Nếu như không phải vào Kiếm mộ, đời này của bọn họ cũng không cách nào cảm nhận được cảm giác đói bụng, dĩ nhiên cũng không cách nào liên hệ với lời của Ô Tinh Tinh.

Chỉ có Tùy Ly nhìn Ô Tinh Tinh rất nhiều lần.

Trong đầu hắn giống như có thể phác họa ra hình ảnh động vật nhỏ sợ chết đói, chết khát, vì sống qua mùa đông, giấu rất nhiều thức ăn vào trong hang.

Bên này Ô Tinh Tinh ngồi cùng một chỗ với Vô Tương Tử, thấp giọng nói: “Đa tạ lễ vật của ngươi, lần sau lúc sinh nhật của ngươi, ta cũng sẽ mừng sinh nhật cho ngươi.”

Tùy Ly nghe vậy thì hơi nheo mắt lại.

Làm sao mừng sinh nhật cho Vô Tương Tử?

Lúc này lại nghe thấy Ô Tinh Tinh hỏi: “Đến lúc đó người muốn mừng sinh nhật như thế nào?”

Tùy Ly nghĩ còn tốt, tiểu yêu quái này còn biết hỏi.

Vô Tương Tử nghĩ rồi nói: “Trải qua một ngày giống như người bình thường đi.”

Ô Tinh Tinh gật đầu nói: “Ta nhớ rồi.”

Vô Tương Tử nhếch môi cười, không có nói làm không được. Chỉ cần một ngày Công đức kim quang ở trên người, thì hắn ta không có cách nào trải qua một ngày bình thường như những tu sĩ khác.

Tu sĩ bên cạnh nghe xong đoạn nói chuyện này, không kiềm được bật cười: “Là sinh nhật của ai sao?”

Bình Luận (0)
Comment