Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 119

Chương 119 -
Chương 119 -

Tam trưởng lão biết có lẽ Ô Tinh Tinh cực kỳ mệt, nên cũng không cần phải nhiều lời nữa, tự mình đưa Ô Tinh Tinh trở về phòng nghỉ nghỉ ngơi.

Ông ta còn có hơi phát sầu nữa: “Ô cô nương có thể ngồi xuống được không?”

Vừa mới dứt lời, đã thấy Ô Tinh Tinh ngồi xuống ngay mép giường.

Kiếm xung quanh nàng cũng đồng thời đâm đâm vào khung giường, phát ra tiếng leng keng thanh thúy.

“Vậy có thể nằm không?” Tam trưởng lão lại hỏi.

Ô Tinh Tinh tiếp tục nằm thử: “… Có hơi cộm.”

Tam trưởng lão không nhịn được thở dài, thầm nghĩ thật là thống khổ ngọt ngào mà.

Ô Tinh Tinh đành phải nói: “Không có việc gì, ta thu lại từng thanh từng thanh vào túi là tốt rồi, chỉ là phải thu thật lâu…”

Tam trưởng lão: “Được, được…”

Ông ta nói xong thì xoay người đi đến cạnh cửa, đang muốn giơ tay đóng cửa lại cho Ô Tinh Tinh, vừa nhìn lên thì lại thấy Tùy Ly.

Tam trưởng lão khựng lại: “Tùy Ly sư điệt…”

Không đi à?

Lời nói tới bên miệng rồi, ông ta suy nghĩ, lại nuốt xuống. Thầm nghĩ, có Tùy Ly sư điệt ở đây, tất nhiên đêm nay Ô cô nương sẽ không có việc gì. Chắc là mọi người cũng đều tò mò mấy thanh cổ kiếm này sẽ như thế nào đi?

Lúc này Tam trưởng lão mới nhẹ nhàng khép cửa lại.

Ô Tinh Tinh nằm ở trên giường, lăn qua lộn lại.

Đột nhiên nghe thấy Tùy Ly hỏi: “Thanh kiếm nào cộm ở dưới lưng nàng?”

Ô Tinh Tinh:?

Ô Tinh Tinh gian nan mà túm thanh kiếm kia ra, phân biệt tên nó: “Ừm… Phượng Dương kiếm.”

Tùy Ly: …

Nhớ kỹ rồi.

Ô Tinh Tinh cứ thế thu kiếm một đêm, sau khi thu gần hết, vừa tức lại vừa mệt, liền ngủ mất.

Chờ đến ngày hôm sau tỉnh dậy, xung quanh người nàng chỉ có khoảng mười thanh kiếm vây lại, thưa thớt, nhưng cũng có bộ dáng uy vũ như cũ.

Tùy Ly cũng cứ vậy canh chừng cho nàng một đêm.

Ô Tinh Tinh vừa mở mắt, đột nhiên nhìn bóng dáng của Tùy Ly, cũng không biết vì sao, trong lòng nàng càng nhớ nhiều hơn, muốn dụi đầu vào trong lòng ngực của Tùy Ly, lại sợ một kiếm đi qua lại thọc chết phu quân của nàng luôn.

Ô Tinh Tinh chỉ có thể gắng sức nhịn xuống, nhỏ giọng nói: “Ngươi đi rửa mặt chưa?”

Cũng mấy ngày Tùy Ly chưa sửa sang lại dung nhan của bản thân mình, sau khi hắn nghe tiếng thì mới chậm rãi đứng dậy đi ra bên ngoài.

Tùy Ly đổi một bộ quần áo khác, sử dụng một thuật Thanh Tẩy trên người, lại uống chút linh tuyền, rồi sau đó liền vội vàng quay trở lại bên cạnh Ô Tinh Tinh.

Chỉ là chờ đến khi hắn về phòng, Ô Tinh Tinh đã không còn ở trong phòng nữa.

Đệ tử Phục Hi Tông thấy thế vội nói: “Trời vừa sáng, đã có không ít tu sĩ tới cửa bái phỏng, trong đó còn có tu sĩ Phiêu Miểu Tông, Kim Thiền Tông… Có lẽ Ô cô nương đã đi đến đằng trước rồi.”

Tùy Ly tới trong sảnh, lại chỉ thấy bóng dáng Tam trưởng lão tiếp đãi mọi người mà không thấy Ô Tinh Tinh.

Đến chỗ của A Tiếu rồi?

Tùy Ly vừa nảy ra ý thì xoay người đi tìm.

Chỉ là vừa mới vượt qua hai cánh cổng, hắn đã thấy một tu sĩ trẻ tuổi xa lạ chặn Ô Tinh Tinh.

Tu sĩ trẻ tuổi kia chắp tay với nàng, mặt lộ ra một phần ngượng ngùng, nói: “Không biết… Không biết Ô cô nương có suy nghĩ kết đạo lữ hay không?”

Tùy Ly: “……”

Hắn nghiêng đầu hỏi đệ tử: “Người này là tông môn nào thế?”

“Hồi đại sư huynh, hình như là con trai của môn chủ Phi Yên môn.”

Tùy Ly:...

Cái này hắn cũng nhớ kỹ rồi.

---

Ô Tinh Tinh lại lần nữa thu xong những thanh kiếm kia vào trong túi trữ vật.

Buổi sáng Tam trưởng lão còn đặc biệt chạy ra bên ngoài một chuyến, mua quần áo mới để thay cho Ô Tinh Tinh. Váy dài màu hồng cánh sen bao lấy cả người duyên dang của nàng, đứng ở chỗ đó giống như là một tiểu sư muội được cưng chiều của tông môn.

Đệ tử của Phi Yên môn đứng ở bên cạnh nàng, còn không chờ nàng lên tiếng, đã không tự chủ mà đỏ mặt.

"Ta biết mình đường đột, chỉ là..." Đệ tử của Phi Yên môn vừa mới lên tiếng, lại nhìn thấy được Tùy Ly.

Lời muốn nói của hắn ta lập tức bị chặn ở cổ họng, như vậy qua một lúc sau, mới lắp bắp nói: "Đạo, đạo quân?"

Hôm nay Ô Tinh Tinh cũng biết, "Đạo quân" trong miệng của bọn họ hơn phân nửa là chỉ Tùy Ly, vì vậy nàng lập tức nghiêng đầu lại.

Tùy Ly sải bước đi đến bên cạnh, lạnh nhạt hỏi: "Ngươi nói với nàng ấy cái gì?"

"Không, không có gì." Người nọ dừng lại, nhưng bỗng dưng lại hỏi: "Ta từng nghe nói, cuộc đời này, Tùy Ly đạo quân sẽ không kết đạo lữ, có phải không?"

Tùy Ly hơi nghiêng đầu qua nhìn chăm chú người trước mắt.

Xuất thân tiểu môn tiểu phái, nhưng giọng điệu lại không nhỏ. Đứng ở địa bàn của Phục Hy tông, lại muốn đổi khách thành chủ.

Thật ra, người này cũng là đang lấy hết dũng khí, mới miễn cưỡng hỏi ra được câu như vậy. Thấy được ánh mắt soi mói của Tùy Ly, không tự chủ mà khẽ run...

Tùy Ly: "Ngươi từ chỗ nào nghe nói?"

"Ta..."

Tùy Ly: "Ngươi chính tai nghe ta nói sao?"

Nhất thời người này cứng họng, không nói ra được lời nào. Hắn ta ngước mắt nhìn Tùy Ly, chỉ cảm thấy từ trên người vị đạo quân lạnh nhạt này, có một phần công kích không nói ra lời.

Nhưng mà... Đây không phải là chuyện cả giới Tu chân đều biết sao?

Hắn ta thầm nghĩ.

"Đại sư huynh, Tam trưởng lão mời ngài và Ô cô nương đi qua..." Rất nhanh có đệ tử của Phục Hy tông đến thông báo.

Nhất thời đệ tử của Phi Yên môn giống như được đại xá, thở phào nhẹ nhõm.

Thấy Tùy Ly xoay người đi về phía trước, hắn ta lại không nhịn được truyền âm cho Ô Tinh Tinh: "Mỗi ngày ở cùng một nơi với Tùy Ly đạo quân, có phải là không dễ dàng hay không?"

Trước đó không lâu, Ô Tinh Tinh mới vừa học được thuật truyền âm từ chỗ Tùy Ly.

Nàng hỏi ngược lại: "Không dễ dàng?"

"Đúng vậy, Tùy Ly đạo quân dung mạo như tiên nhân, cao cao tại thượng, người bình thường ở trước mắt hắn, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh... Đệ tử của Phục Hy tông, cũng bị hào quang của hắn áp chế... không thể tùy tiện ngóc đầu dậy." Hắn ta dừng lại một chút, rồi hỏi: "Ngươi không sợ sao?"

Ô Tinh Tinh không hiểu: "Vì sao phải sợ?"

Đệ tử Phi Yên môn khẽ thở dài: "Nhất định là ngươi chưa từng nhìn thấy bộ dạng hắn giết người đi, ba năm trước ta may mắn nhìn thấy hắn giết một tà tu... Đôi tay kia của đạo quân, nhẹ nhàng bóp một cái, đã có thể bóp nát xương cổ của tà tu kia."

Bình Luận (0)
Comment