Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 128

Chương 128 -
Chương 128 -

Thật giống như lúc bắt đầu đã là một sai lầm...

Không. Là do Không Cảnh đạo nhân.

Quý Viên bỗng nhiên ngẩng đầu lên, lại nhìn chăm chú vào Không Cảnh đạo nhân.

Sắc mặt của Quý Viên tái nhợt, trên trán tràn đầy mồ hôi, một ít tóc rủ xuống, che đi tầm mắt của hắn ra. Làm cho hắn ta có thêm mấy phần đáng sợ.

Hắn ta nói: "Nếu nàng không ăn..."

Những dây mây dây leo kia càng dùng sức cột chặt Không Cảnh đạo nhân.

Trong cổ họng của Không Cảnh đạo nhân phát ra tiếng "Hà hà", lão trừng mắt muốn nứt, càng khó tin nhìn Quý Viên.

Lão cho rằng mình mang về một con ngựa mặc cho mình điều khiển.

Thậm chí lão còn hưởng thụ cảm giác biến một quý tộc loại người thành một con rối của mình.

Nhưng lão không nghĩ đến, lão mang về chính là người kết thúc sinh mạng của mình.

Trước khi Không Cảnh đạo nhân bị đau cho đến chết, lão nghe được câu nói cuối cùng của Quý Viên.

"Nhìn qua nó không có tính công kích, làm người ta không dễ phát hiện, có thể lặng lẽ lấy tính mạng của người ta...Ngươi nói không sai, trước mắt ta đã tin rồi."

Dây mây và dây leo chậm rãi trở lại trong thân thể của Quý Viên.

Lúc này truyền tống trận phát ra một ánh sáng trắng, đưa bọn họ rời đi, chỉ để lại thân thể khô đét vặn vẹo của Không Cảnh đạo nhân.

Ô Tinh Tinh nhíu mày.

A, có chút muốn nôn.

Chờ bọn họ đi đến đầu bên kia của truyền tống trận, nam nhân trung niên bên cạnh không nhịn được hoảng sợ nhìn Quý Viên: "Ngươi, ngươi giết ông ta.”

Nam nhân này đầu tóc rối bời, trên mặt cũng có vết thương do ma đằng trồng ra, nhìn qua còn dữ tợn hơn cả Quý Viên nữa.

Quý Viên: "Đúng vậy, ta giết ông ta."

"Vậy ngươi giao phó với cấp trên như thế nào? Ông ta là sư phụ của ngươi!"

Quý Viên hơi quay lại nhìn lướt qua Ô Tinh Tinh, không có nhìn thấy sự khiếp sợ không vui ở trên khuôn mặt của mình, lúc này hắn ta mới nói: "Chuyện này cũng không cần ngươi lo lắng... Ngươi bị trồng ma đằng, chẳng lẽ không có chút oán hận nào sao?"

Nam nhân trung niên bị đâm vào chỗ đau, lập tức ngậm miệng không nói nữa

Nhưng ông ta oán hận thì có lợi ích gì chứ.

Trong những năm qua, lúc nào cũng có người bị mang đi trồng ma đằng, ai cũng chết hết. Cũng không thấy ai mang oán phẫn rồi phản kháng, giao động căn cơ của tông môn.

Bởi vì bọn họ biết... Bọn họ không phản kháng được tông chủ, trái lại không bằng ngoan ngoãn một chút, như vậy chịu đau đớn sẽ ít một chút.

"Nếu ngươi thông minh, phải biết làm cái gì đi?" Quý Viên hỏi.

Nam nhân trung niên yên lặng một chút, đại khái sợ Quý Viên giết mình, vội nói: "Đã biết."

Ông ta còn không hiểu cách khống chế ma đằng trong tay, Quý Viên đã có thể vậy dụng thứ này giết chết Không Cảnh đạo nhân, tất nhiên ông ta không dám không nghe lời Quý Viên, giống như ông ta không có cách nào chống lại tông môn cả.

Lúc trước nam nhân trung niên nghe Không Cảnh đạo nhân nói, thì ra Quý Viên chính là Tiểu quận vương ở nhân gian.

Lúc này ông ta mới cảm thấy khí thế của người này, đúng là cực kỳ giống quận vương.

Lúc này Ô Tinh Tinh đột nhiên lên tiếng hỏi: "Ta có thể đi được chưa?"

Quý Viên quay đầu nhìn nàng: "Đi chỗ nào?"

Ô Tinh Tinh nói: "Ngươi là bởi vì nghe lệnh của đạo nhân gì đó, mới bắt ta đúng không? Nếu như ông ta đã chết, ta cũng nên trở về."

Quý Viên vẫn hỏi: "Trở về chỗ nào?" Hắn ta dừng lại chút lại hỏi: "Bắc Trạch châu sao?"

Ô Tinh Tinh không nói gì.

Nàng thầm nghĩ tất nhiên là Phục Hy tông rổi, nhưng nàng không muốn nói cho hắn biết.

Khi mà hắn ta rời khỏi trấn nhỏ dưới núi hoang không quay đầu lại, quan hệ giữa nàng và hắn ta đã không giống như lúc trước nữa.

"Nếu là Bắc Trạch châu, ta đi trở về với nàng, ta sẽ bảo vệ nàng, ta khác với lúc trước, nàng cũng đã nhìn thấy rồi..." Quý Viên dừng lại một chút, nói: "Lúc đầu, Không Cảnh đạo nhân nói với ta nàng là yêu quái, ta và nàng không thể làm phu thê lâu dài được. Tuổi thọ người phàm có thể dài bao nhiêu chứ? Mà tuổi thọ của nàng lại có thể dài như thế nào? Nếu muốn tìm phương pháp giải quyết, chỉ có thể đắc đạo thành tiên, vì vậy ta đi theo ông ta đến Huyền Cực châu trước... ta ở chỗ nào thấy qua thủ đoạn của tiên gia? Ngay cả hoàng đế cũng chưa từng nhìn thấy nữa. Ta tin lời của ông ta..."

Ô Tinh Tinh mím môi.

Hắn ta không biết nàng đã đi đến kinh thành?

Hắn ta không biết nàng nghe người khác bàn luận hôn sự giữa hắn ta và con gái của Thừa tướng?

Đã bái đường, thề một đời với người nữ tử khác, nhưng lúc này lại nói vì nàng nên mới đi cầu thành tiên, chỉ vì muốn làm phu thê lâu dài với nàng?

Quý Viên thấy nàng không lên tiếng, lại tiếp tục nói:"Vốn dĩ lúc trước ta không biết ông ta là tà tu, bị lừa đến chỗ này, cũng chỉ vì ông ta muốn từ chỗ ta hưởng thụ cảm giác dày vò người khác, càng để cho ta biến thành vật chứa của ma đằng, chịu đựng đau khổ xuyên phá da thịt..."

"Ta ở trong địa lao đó, đen tối không thấy ánh mặt trời, từng có vô số lần muốn chết, chỉ là cuối cùng vẫn nghĩ đến nàng ở núi hoang sẽ sống như thế nào, cha nương ta sẽ sống như thế nào, nếu ta chết, trên đời này sẽ không còn Quý Viên nữa."

"Cho nên, mới cố gắng chịu đựng xuống."

Nam nhân trung niên kia nghe được những lời này, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Quý Viên, lại nhìn Ô Tinh Tinh một chút.

Mới vừa rồi ông ta còn sợ Quý Viên, nhưng lúc này lại không nhịn được đồng cảm với Quý Viên.

Thậm nghĩ thì ra là một đôi tình nhân.

Cũng chỉ là thân bất do kỷ mà thôi...

Nam nhân trung niên kia hồn nhiên xem Ô Tinh Tinh và Quý Viên là một đôi uyên ương số khổ.

Ô Tinh Tinh mím môi, trong lòng không có một chút vui sướng nào.

Lúc hắn ta rời đi không quay đầu lại, nàng đã cực kỳ thất vọng, trước mặt hắn ta lại bịa chuyện nói dối, vốn dĩ trong lòng nàng còn có chút hình dáng của hắn, lúc này đã thật sự trở nên mơ hồ không còn gì nữa...

Chỉ là nàng suy nghĩ lại, vẫn nhịn xuống suy nghĩ vạch trần lời nói dối của hắn.

Sau khi nàng phát hiện, cho tới bây giờ nàng thật sự chưa từng hiểu rõ về Quý Viên, cho nên vẫn phải cẩn thận mới được.

Quý Viên thấy nàng không lên tiếng, chỉ coi là giật mình quá độ, nhất thời không tiêu hóa được những lời này.

Bình Luận (0)
Comment