Quái nhân lông mày trắng vội nói: "Tông chủ, ma đằng trân quý!"
Lúc này tông chủ mới thu tay lại.
Ô Tinh Tinh nhìn rõ ràng một màn này, mặc dù cảm thấy tính tình của người này thay đổi quá nhanh, nhưng cũng không sợ chút nào.
Chém giết giữa thú vật, có lúc còn tàn khốc hơn.
"Gọi Thất Sát kiếm ra đi." Tông chủ nhìn về phía Ô Tinh Tinh, trực tiếp mở miệng ra lệnh.
Gã cũng không nghĩ ra, tại sao một tiểu cô nương không có chút tiếng tăm nào lại có thể thuần phục được Thất Sát kiếm. Trái lại hôm nay gã muốn nhìn thử một chút...
Ô Tinh Tinh thầm nghĩ, đừng tưởng rằng ta không biết, các người cũng đã chuẩn bị cướp Thất Sát kiếm của ta!
Mặc dù ta vào Kiếm mộ cũng không có muốn chọn nó, nhưng nó đã là của ta rồi!
Ô Tinh Tinh mím môi, nhỏ giọng nói: "Ta không biết..."
"Ngươi không biết?" Tông chủ giống như đang nghe một chuyện cười lớn trong thiên hạ: "Vậy sao Thất Sát kiếm kia lại đi cùng với ngươi?"
Ô Tinh Tinh vô tội nhìn gã: "Ta cũng không biết."
Tất nhiên Tông chủ sẽ không tin.
Sắc mặt của gã trầm xuống: "Vậy cũng chỉ có thể để cho ta thử một chút, nếu ta giết ngươi, vật này có thể đi ra bảo vệ chủ hay không..."
Quý Viên hơi thay đổi sắc mặt: "Không, chờ một chút!"
Gần như Ô Tinh Tinh cũng đồng thời mở miệng hỏi: "Ngươi là tu sĩ cảnh giới gì?"
Tông chủ hơi ngừng lại một chút.
Nàng không sợ, trái lại còn hỏi gã vấn đề này?
"Ta chính là tu sĩ Độ Kiếp kỳ, bây giờ ngươi đã sợ chưa?" Tông chủ cười lạnh nói.
Độ Kiếp kỳ còn lợi hại hơn cả Đại Thừa kỳ.
Nói cách khác, còn lợi hại hơn một chút so với Ninh Dận của Kiếm tông...
Chỉ sợ mình không đánh lại.
Ô Tinh Tinh lặng lẽ thở dài trong lòng, sợ là phải nghĩ cách khác, kéo dài thời gian để cho Tùy Ly đến cứu mình, chỉ là cũng không biết Tùy Ly có đến cứu mình hay không... Chắc là có, lúc đầu Ninh Dận muốn giết mình và A Tiếu, Tùy Ly cũng đến cứu mình mà.
Ô Tinh Tinh nhẹ nhàng hít một hơi để bình tĩnh lại.
Nàng lại quay đầu hỏi Quái nhân lông mày trắng: "Ngươi là cảnh giới gì?"
Quái nhân lông mày trắng cười giễu cợt nói: "Tu sĩ Hóa Thần kỳ, ta thấy, trên người của ngươi không có linh khí, ngươi còn chưa đến Trúc Cơ đi?"
Ô Tinh Tinh lại nói: "Người lợi hại như các ngươi, có nhiều không?"
Phía trên, Tông chủ chậm rãi thu tay lại.
Quái nhân lông mày trắng nghe thế thì cũng nở nụ cười, tiểu cô nương lớn lên xinh đẹp, nói chuyện cũng rất êm tai.
Quái nhân lông mày trắng nói: "Trong giới Tu chân có bao nhiêu tu sĩ Độ Kiếp kỳ, cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Mặc dù Hóa Thần kỳ cũng không được xem là hiếm, nhưng ngươi nhìn những tông môn khác đi, không nói đến ba tông môn lớn, chỉ trong mấy tông môn còn lại, Hóa Thần kỳ cũng rất hiếm có. Sao ngay cả chuyện này ngươi cũng không biết?"
Ô Tinh Tinh nghiêm tức nói: "Lúc trước ta ở trong một ngọn núi hoang, cũng chưa từng thấy qua người nào."
Quái nhân lông mày trắng nghe vậy thì kinh ngạc, lão quay đầu nhìn tông chủ một cái, thầm nghĩ quả thật từ trước đến này trong giới Tu chân không có nghe được danh tiếng của tiểu cô nương này.
Chẳng lẽ có lai lịch kỳ lạ
Không chờ bọn họ mở miệng.
Ô Tinh Tinh lại hỏi: "Vật quý tông có rất nhiều tu sĩ Hóa Thần kỳ đi?"
Lúc này nếu là người của đại tông môn đến hỏi, bọn họ sẽ ngay lập tức cảnh giác.
Nhưng câu hỏi này lại xuất phát từ một thiếu nữ yếu điệu chưa thấy qua việc đời...
Quái nhân lông mày trắng nhàn nhạt nói: "Có ba bốn người, Đại Thừa kỳ cũng có, Kim Đàn kỳ thì nhiều hơn..."
Ô Tinh Tinh: "Ồ."
Lần này ngay cả Tông chủ kia cũng không nhịn được, gã nói: "Ngươi không sợ chết? Còn có tâm trạng hỏi cái này? Hoặc có lẽ... Ngươi nghe những chuyện này, suy nghĩ thiệt hơn, sau đó biết nên gọi Thất Sát kiếm như thế nào rồi?"
Ô Tinh Tinh thành thật nói: "Không phải, ta có chút sợ chết."
Không đợi Quái nhân lông mày trắng cười ra tiếng.
Nàng lại nói: "Nhưng cũng không sợ lắm."
Nhất thời sắc mặt của Quái nhân lông mày trắng trầm xuống: "Ngươi đang đùa với ta?"
Quý Viên hơi nhúc nhích, đè lại vai của Ô Tinh Tinh, đang muốn cầu xin tha thứ cho nàng, lại nghe Ô Tinh Tinh vẫn là bộ dạng nhẹ nhàng kia, thậm chí trong giọng nói còn có chút vui vẻ: "Ta chỉ là tính toán một chút, nếu như một lát nữa tông chủ muốn một chưởng đập chết ta, kiếm trong túi trữ vật của ta sẽ bay ra ngoài hết, sau đó giết hết tu sĩ từ Đại thừa kỳ trở xuống..."
Quái nhân lông mày trắng: "...?"
Quý Viên: "...?"
Tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Hoàn toàn chưa từng ngờ đến, lời này vậy sẽ là từ trong miệng của nàng.
Cuối cùng vẫn là tông chủ lấy lại tinh thần trước, cười lạnh nói: "Ngươi có bản lĩnh như vậy sao?"
Ô Tinh Tinh lắc đầu: "Ta không có nha, nhưng mỗi thanh kiếm trong Kiếm mộ đều là pháp bảo bổn mệnh của tu sĩ thượng cổ. Trong đó còn có kiếm của tu sĩ Kiếm tông. Ta cũng nghe bọn họ nói... Ừ, còn là, Qua Dạ Tinh nói với ta, trận đại chiến kia, ở trong ghi chép của Kiếm tông, chỉ tính người của Kiếm tông cũng chết hai mươi mốt người..."
Nàng dừng lại, rồi hỏi: "Quý tông có bao nhiêu người thế?"
Tông chủ: "..."
Quái nhân lông mày trắng: "..."
Trong đại điện, bầu không khí trở nên vô cùng quỷ đị.
Hồi lâu, tông chủ mới cười lạnh nói: "Tiểu nha đầu còn dám hù dọa ta? Nếu như ngươi có bản lĩnh điều động kiếm trận giết người, sao có thể bị bắt đến chỗ này chứ?"
Ô Tinh Tinh than khẽ một tiếng, quay đầu nhìn Quý Viên.
Quý Viên hơi bị dọa sợ bởi sự to gan của Ô Tinh Tinh, chống lại ánh mắt của nàng, hắn ta hơi giật giật môi, nhưng không đợi hắn ta nói chuyện, Ô Tinh Tinh đã nói: "Không phải các ngươi càng rõ ràng hơn sao? Nếu không cũng sẽ không phái hắn đi."
Tông chủ bị nghẹn họng.
Rất tốt.
Nàng không có cách nào với người bị trồng ma đằng. Chỉ cần người có ma đằng, cho dù là một phế vật Trúc Cơ kỳ, ở trước mặt nàng cũng giống như là một bức tường kiên cố. Nhưng nếu là người không có ma đằng thì sao?
Tông chủ hơi giật mình, mang nàng đến chỗ này, giống như mang một công cụ giết người đến.
Tu sĩ Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần.
Toàn bộ tông môn, trừ gã ra, những người còn lại đối với nàng mà nói đều là con nít trong tay không có vũ khí!
Nhưng gã làm sao có thể bị một tiểu cô nương khuất phục được?
Gã đường đường là Đại năng Độ Kiếp kỳ?
Đứng đầu một tông!
Thủ lĩnh của tà tu!
"Phải không? Sợ rằng Ô cô nương đang nghĩ rất đơn giản đi?
Ngươi có thể giết cả tông môn của ta... Nhưng ngươi cũng sẽ bị ta đập chết." Tông chủ trầm giọng nói, mang theo vẻ chế giễu.
Trái lại là Quái nhân lông mày trắng đứng ở một bên, vào lúc này sắc mặt cũng không còn bình tĩnh nữa.
Tất nhiên tông chủ sẽ không chết, những lão sẽ chết!
Trời biết nhìn bên ngoài tiểu cô nương này rất yếu ớt mềm yếu, sao bên trong lại cứng rắn như vậy? Sớm biết như thế còn không bằng để cho Quý Viên giết cho nàng, trực tiếp cướp túi trữ vật của nàng về từ từ nghiên cứu...
Nếu như bọn họ không lấy được những kiếm này, những đại tông danh môn kia cũng không có được!
Nhưng Quái nhân lông mày trắng biết, bây giờ hối hận cũng không kịp nữa.
Lão chỉ có thể cầu hai bên tuyệt đối đừng quá căng thẳng? Cần gì phải đấu ngươi chết ta sống chứ.
Lúc này cuối cùng Quý Viên không nhịn được, hắn ta vội vàng nói: "Không, tông chủ đừng giết nàng.”
Quái nhân lông mày trắng nhìn hắn ta, trong lúc bất chợt giống như biết cái gì đó.
Quái nhân lông mày trắng vui mừng trong bụng, vội vàng nói: "Ngươi thích nàng có phải không? Nàng lớn lên đẹp như vậy, ngươi thích nàng cũng không kỳ lạ. Ta thấy, chuyện này cũng không nhất định là đánh đánh giết giết... Nếu nàng vào trong tông môn của chúng ta, kết chuyện vui với chúng ta, vậy không phải chính là chuyện tốt sao? Đến lúc đó Ô cô nương muốn trở về cũng không trở về được." Tông chủ nghe vậy, sắc mặt mới đẹp một chút.
Gã cũng không dám đánh cược với thiếu nữ.
Nếu thật sự cả tông môn đều bị giết hết, chỉ còn lại một mình gã, vậy đứng đầu tông môn còn nghĩa lý gì nữa? Gã lại phải mất bao nhiêu năm, mới có thể bồi dưỡng ra được nhiều thuộc hạ như thế? Trước mắt Ma sứ còn có trách nhiệm nặng nề làm việc cho gã, vì thể gã không thể làm rối loạn đại cuộc.
Trước mắt, đây là một nấc thang tốt cho gã đi xuống.
Tông chủ nghĩ xong thì mỉm cười nói: "Đúng thế, ta cũng có mấy phần thương hương tiếc ngọc, ta thấy không bằng ngươi vào tông môn của chúng ta, ta sẽ dạy cho ngươi một chút công pháp, tương lai sẽ trở người một nhà. Dù cho Phục Hy tông đến tìm, cũng không có cách nào mang ngươi trở về."
Ô Tinh Tinh không vui: "Ta đã thành thân rồi."
Tông chủ cười to ha ha: "Ai? Vậy thì sao? Có thể ngươi không biết Tà tu là người nào? Là một đám người không tuân thủ quy củ thế tục. Đội nón xanh cho phu quân của ngươi thì như thế nào chứ?"
Gã ngừng một lát, sau đó nói: "Nhanh đi chuẩn bị hôn lễ!"