Ô Tinh Tinh: ?
Nàng vội vàng liếm môi một cái, môi của nàng càng đầy đặn hồng hào hơn lúc trước, phía trên có một dấu răng nhàn nhạt.
Miêu Phong Vu giận đến mức ngã ngưởng, hỏi Lang Kình: "Chuyện tốt của các hạ?"
Thật là tiểu yêu quái có thủ đoạn! Vậy mà có thể cấu kết với đại yêu của Yêu tộc?
Lang Kình: ?
Miêu Phong Vu khinh thường nói: "Không biết Tùy Ly đạo quân biết, trong lòng sẽ nghĩ như thế nào?"
Tùy Ly ở bên trong cửa: "..."
Ô Tinh Tinh không hiểu nói: "Nghĩ như thế nào?"
Miêu Phong Vu thầm nói còn giả ngu?
Tiểu yêu quái này không hồ là hồ ly tinh, trên mặt tràn đầy hồn nhiên ngây thơ, trong xương lại rất biết cách câu dẫn người khác.
May mà còn chưa cấu kết với con trai của Yêu vương.
Miêu Phong Vu lạnh lùng nói: "Tất nhiên là nghĩ ngươi và đại yêu này, ở sau lưng Tùy Ly đạo quân làm chuyện gì đó..."
Ô Tinh Tinh thầm nghĩ, cũng không có ở sau lưng, ta đều đã nói hết cho Tùy Ly rồi. Nhưng nàng khó mà nói chuyện này cho Miêu Phong Vu nghe, tránh Miêu Phong Vu biết Tùy Ly ở chỗ này.
Trái lại Lang Kình nghe hiểu được lời của Miêu Phong Vu.
Cổ của hắn ta đỏ bừng, trong lòng bộc phát ra một cổ tức giận. Hắn ta còn chưa cần tìm bạn đời, thiếu nữ bên cạnh quá nhỏ, chỉ sợ còn chưa đến kỳ phát tình
Lúc này trong cổ họng của hắn ta phát ra một tiếng rít giận dữ, lạnh lùng nhìn Miêu Phong Vu.
Mà Tùy Ly ở bên trong nhà thì nắm chặt bàn tay, trong mắt tràn đầy lệ khí.
Rốt cuộc Ô Tinh Tinh cũng phản ứng lại, biết ý của Miêu Phong Vu. nàng kinh ngạc nói: "Có phải đầu óc của ngươi có vấn đề rồi không? Ta và hắn ta không được. Trên đời này ngươi từng thấy con hồ ly lai sói à?"
Miêu Phong Vu: "..."
Tùy Ly: "..."
Tiêu yêu quái còn rất có suy nghĩ của mình.
Miêu Phong Vu giật khóe miệng, biết châm chọc và công kích trong lời của mình không có tác dụng gì với nàng cả.
Mà ở một bên Lang Kình lại hơi đỏ mặt.
Nàng còn nhỏ.
Sao có thể, sao có thể nghĩ chuyện này lâu dài như vậy chứ?
Lại nhìn về phía Miêu Phong Vu ánh mắt của Lang Kình trở nên sắc bén lạnh như băng.
Quả nhiên dị tộc đáng giận.
Đều là người nói năng bậy bạ, mới nói một chuyện như vậy.
"Ngươi là khách của Yêu tộc, hôm nay ta không động vào ngươi. Ngày khác tộc ta sẽ can gián với Yêu vương, đuổi ngươi rời khỏi đây." Lang Kình lạnh lùng nói, đồng thời còn đi về phía trước hai bước, dùng thân thể che Ô Tinh Tinh lại, nghiêm túc làm ra tư thế bảo vệ.
Miêu Phong Vu đã ăn đủ thiệt thòi ở chỗ Ô Tinh Tinh, bây giờ chỉ là một con sói con cũng dám uy hiếp gã?
Gã cười lạnh nói: "Ngươi không động vào ta? Trái lại ngươi có thể thử động vào ta xem."
Thật sự coi tu sĩ Độ Kiếp kỳ là cải trắng, đụng vào là gãy à?
Gã chạy trốn nhanh như vậy, cũng không bởi là bởi vì sợ Tùy Ly. mà là sợ Phục Hi tông. Nếu chỉ có một mình Tùy Ly, gã cũng không đặt vào trong mắt.
"Tiểu nha đầu, ngươi cũng đừng vui vẻ vì ngươi được bọn họ che chở. Có lẽ con cháu Yêu tộc thưa thớt, lúc này mới quý trọng ngươi. Chờ khi Yêu vương muốn lấy Thất Sát kiếm trên người ngươi, đến lúc đó kết quả chờ đợi ngươi, hoặc là giao kiếm ra, hoặc là bị lột da sống. Hôm nay ngươi nên hiểu, ta đối xử với ngươi cũng được xem như là dịu dàng rồi." Miêu Phong Vu cười lạnh, xoay người muốn đi.
Lang Kình nghe xong lời này sắc mặt thay đổi.
Mà ở trong nhà Tùy Ly cũng chậm rãi đứng lên, nắm chặt ngón tay, định làm một thủ quyết...
Lại nghe Ô Tinh Tinh dứt khoát hỏi ngược lại: "Không phải Thất Sát kiếm đang ở trong tay Miêu tông chủ sao?"
Miêu Phong Vu dừng lại, xoay người nhìn chăm chú vào nàng: "Ngươi nói nhăng nói cuội gì thế?"
Vốn dĩ Ô Tinh Tinh lớn lên rất xinh đẹp, đôi mắt của nàng trong veo ngây thơ, lời nói ra làm cho người ta không khỏi tin mấy phần.
Nàng nhẹ giọng nói: "Miêu tông chủ đứng đầu một tông, thật lợi hại nha."
Lúc trước nàng cũng nói như vậy, khi đó quái nhân lông màu trắng và Miêu Phong Vu đã nghĩ, miệng của tiểu cô nương này thật ngọt, nói chuyện rất làm cho người ta vui vẻ. Nhưng lúc này Miêu Phong Vu lại không cảm thấy như vậy.
"Tiểu nha đầu, ngươi đây là có ý gì?" Sắc mặt Miêu Phong Vu âm trầm, mở miệng hỏi nàng.
Nhưng gã hoàn toàn không nhìn thấy được Ô Tinh Tinh, bởi vì đều đã bị thân hình của Lang Kình che lại, Lang Kình còn đang căm thù nhìn chăm chú vào gã.
Nàng cũng đã khen người này rồi. Người này còn có thái độ như thế, thật không hòa nhã.
Người dị tộc, quả thật đáng hận!
Ô Tinh Tinh thấp giọng nói: "Không có ý gì nha, chính là, Thất Sát kiếm ở chỗ ngươi, ta đã nói rồi. Sao Yêu vương có thể lột da ta được? Muốn lột cũng phải là lột ngươi mới đúng."
Tùy Ly ở bên trong nhà dừng bước chân lại, kịp hiểu ý của tiểu yêu quái.
Trong mắt của hắn lộ ra chút ý cười.
Miêu Phong Vu có tính là lấy đá đập chân mình không?
Miêu Phong Vu thì đã hiểu được ý này chậm một bước.
Đúng vậy. Gã là tu sĩ Độ Kiếp kỳ đứng đầu một tông. Còn tiểu yêu quái ngay cả Trúc Cơ cũng chưa có. Mà phương pháp hành hạ của người tu hành nhiều vô số kể. Từ khi gã bắt được Ô Tinh Tinh đến bây giờ, đã trôi qua bao lâu chứ?
Thấy thế nào cũng giống như là, gã đã sớm lấy được Thất Sát kiếm từ trong tay tiểu yêu quái gầy yếu này.
Bây giờ phải làm thế nào đây.
Để cho gã chính miệng nói, thật ra mình không lợi hại như vậy, không có cách nào đối phó với tiểu yêu quái.
Tà tu có kiêu ngạo của mình.
Có chết Miêu Phong Vu cũng sẽ không nói ra lời như vậy.
Sắc mặt của gã xanh mét, nhìn chằm chằm vào Ô Tinh Tinh, cười lạnh nói: "Được, được. Không nhìn ra ngươi còn có bản lĩnh như vậy. Chỉ tiếc cả đời này Tùy Ly cũng sẽ không tìm được ngươi ở chỗ này. Ngươi yên tâm, ta không có giết ngươi. Nhưng ngươi cũng chỉ ở chỗ này cho đến chết!