Chuyện oan uổng này, gã chỉ có thể gách!
Ô Tinh Tinh nhỏ giọng nói: "Ngươi thật là độc ác..."
Miêu Phong Vu nghe vậy thì cười to.
Đúng thế, gã chính là độc ác như vậy!
Hôm nay mới thấy được?
Tiểu yêu quái này muốn lấy được lợi ích từ trong tay gã? Đúng là nằm mơ.
Ô Tinh Tinh: "Nhất định là ngươi ghen tị ta có đạo lữ."
Nụ cười của Miêu Phong Vu trở nên cứng đờ: "Ta ghen tị với ngươi?"
Ô Tinh Tinh gật đầu, nghiêm túc nói: "Ừ, lần trước người trong tông môn của ngươi nói, trên dưới tông môn của ngươi có mấy chục người, không có một người nào có đạo lữ. Hôm nay ngươi là Độ Kiếp kỳ, chắc là đã độc thân mấy ngàn năm, còn không bằng ta mười tám tuổi đã có đạo lữ..."
Miêu Phong Vu giống như bị ai đó bóp cổ, quả thật lời này có chút đâm vào lòng gã.
"Tu sĩ cần gì phải có đạo lữ?" Gã lạnh lùng nói.
Ô Tinh Tinh nhỏ giọng nói: "Là bởi vì không ai thích tà tu đúng không? Giống như lúc trước ngươi muốn thu thêm mấy người, nhưng không có một ai nguyện tu tà đạo..." Trong giọng nói của nàng vẫn chứa đầy sự ngây thơ, giống như là thật sự đang tò mò với vấn đề này.
Tim Miêu Phong Vu bị đâm đau hơn nữa: "Ta giết ngươi!"
Lúc này mấy con mãnh thú khác đã trở lại, nghe được tiếng này thì nhào đến chỗ của gã.
Nhất thời trong sân loạn thành một đoàn, tiếng gầm của sư tử, hổ vang lên, kinh thiên động địa.
Động tĩnh như vậy tất nhiên kinh động toàn bộ Yêu tộc.
Một nén nhang sau.
Bọn họ bị mời đến đại điện, Yêu vương ngồi trên cao, sắc mặt không được tốt lắm.
"Vì sao Miêu tông chủ lại vung tay múa chân ở trong Yêu tộc của ta?"
Lúc này Miêu Phong Vu mới cảm thấy mất mặt.
Ngày xưa ở trong tông môn gã chính là người dễ lộ ra cảm xúc vui giận, cho nên số lượng môn nhân bị gã đánh chết còn nhiều hơn số bị chính đạo giết ở bên ngoài.
Gã chưa bao giờ kiềm chế tính cách của mình.
Hôm nay ở Yêu tộc, bị Ô Tinh Tinh chọc giận thành cái dạng này.
Mà ở một bên, Lang Kình đứng ra, lúc này nói hết mọi chuyện cho Yêu vương, ngay cả Thất Sát kiếm cũng không bỏ sót.
Sau khi Yêu vương nghe xong, lạnh nhạt nói: "Ta đã biết."
Ông ta cũng không lập tức chất vấn Miêu Phong Vu, càng không có dùng vũ lực ép bức, chỉ là chậm rãi nói: "Tương truyền Ngột Viên - kiếm sư thời Thượng cổ đúc Thất Sát kiếm, là dùng xương của ngài ấy làm thành... Đây chính là tiên cốt hàng thật giá thật."
Tất cả mọi người là lần đầu tiên nghe được chuyện này, không khỏi ngẩn ra.
"Người nào không muốn một cây tiên cốt như vậy?" Yêu vương nói.
Ông ta nói xong, ánh mắt nhìn về phía Ô Tinh Tinh và Miêu Phong Vu cũng thay đổi.
Trong lòng Miêu Phong Vu không bình tĩnh được.
Gã không biết!
Gã chỉ biết Thất Sát kiếm có thể điều khiển vạn kiếm, phàm là người có mang theo kiếm bên cạnh đều sẽ bị nó điều khiển. Gã chỉ biết Thất Sát kiếm thích giết chóc, sát khí rất nặng, thật sự khó điều khiển...
"Hôm nay tiểu bối mất lễ phép, Miêu tông chủ về trước nghỉ ngơi đi. Chỉ là vị Ô cô nương này cũng là yêu quái, đó chính là một thành viên của Yêu tộc, xin Miêu tông chủ đừng so đo với tiểu yêu. Nếu không, ta là vua của Yêu tộc, luôn phải bảo vệ tộc nhân của mình. Miêu tông chủ nói đúng không?" Yêu vương nói xong lời này, lập tức để cho chuyện Ô Tinh Tinh ở trong tộc thành chuyện đương nhiên, quang minh chính đại.
Miêu Phong Vu còn có thể nói cái gì?
Gã lên tiếng đáp lại sau đó rời đi, chờ đi đến cửa, gã quay đầu lại trầm giọng nói: "Chưa đến mười lăm ngày, Ma Sứ sẽ đến rồi."
Lời này là nhắc nhở Yêu vương, đừng có dính vào.
Mà ở bên này, các mãnh thú cũng che chở Ô Tinh Tinh rời khỏi chỗ này.
Yêu vương thấy vậy cũng không nói gì, chỉ là nhìn chằm chằm bóng lưng của bọn họ, hơi híp mắt lại.
Các mãnh thú nghe được lời của Yêu vương, nghĩ đến hôm nay Ô Tinh Tinh chính là tộc nhân Yêu tộc chân chính, vì vậy lập tức dẫn nàng đi dạo xung quanh.
Ô Tinh Tinh còn nghĩ đến Tùy Ly ở trong nhà, rất sợ người khác phát hiện ra hắn, sau đó gọi Yêu vương đến giết hắn thì làm thế nào bây giờ?
Tinh thần của Ô Tinh Tinh uể oải.
Các mãnh thú thấy vậy, càng muốn dỗ cho nàng vui vẻ hơn.
"Ngươi là bởi vì không có Thất Sát kiếm, cho nên không vui sao?" Bạch Nhẫn hỏi nàng: "Không bằng chúng ta đi cướp lại thay ngươi?"
Ô Tinh Tinh lắc đầu.
“Giác Vân trưởng lão nói ngươi còn chưa thấy qua tiểu hồ ly sinh ra như thế nào, vừa khéo, trong tộc có một con hồ ly mẹ đang muốn sinh con, ta dẫn ngươi đi xem một chút nhé?" Sư Vũ lại nói.
Vào lúc này bọn họ đã biến thành hình người.
Nếu là nguyên hình, chỉ sợ lúc này đã lo lắng vây quanh Ô Tinh Tinh rồi.
Ô Tinh Tinh nghe vậy có chút hứng thú, gật đầu: "Được nha, chỉ là nhìn một chút thôi..."
Có mãnh thú mở đường, dọc theo đường đi gần như không nhìn thấy yêu quái khác.
Chỉ là xa xa, có một ít yêu quái quan sát bọn họ. các yêu quái là lần đầu tiên nhìn thấy Ô Tinh Tinh, còn đang nghị luận "gấu đen lớn lên như thế nào?" Có phải là chủng tộc khác hay không" "Nàng thật sự không sợ bị ăn sao".
Cứ như vậy một đường đi trong tiếng nghị luận.
Ô Tinh Tinh đi tới trước một sơn động.
Liếc nhìn vào bên trong, sơn động đen không thấy đáy, cây cối ngoài động cũng có chút khô héo, một trận gió lạnh thổi qua, trái lại làm cho người ta không khỏi rùng mình một cái.
“Nơi đây, chính là chỗ ở của Hồ tộc." Bạch Nhẫn nói.
Sư Vũ đổi trở lại nguyên hình, nằm bên cạnh nàng, giống như muốn cõng nàng vào trong động. Ô Tinh Tinh có chút mờ mịt, nhưng vẫn ngồi lên lưng Sư Vũ.
Rồi sau đó Sư Vũ chợt nhảy lên, nhảy vào bên trong sơn động.
Chỉ nghe được mấy tiếng ồn ào trong động, hình như có tiểu hồ ly nhanh chân vọt ra ngoài động.