Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 167

Chương 167 -
Chương 167 -

Ô Tinh Tinh kinh ngạc trong lòng.

Nàng vội vàng trở về nói với Tùy Ly, không muốn nhiều lời với bọn họ.

Ô Tinh Tinh nói: "Ngày mai dẫn ta đi xem những yêu quái khác trong tộc đi."

Mấy con mãnh thú đều vui vẻ đáp lại: "Được."

Bọn họ vô cùng quen thuộc với chỗ này, đến lúc đó dẫn tiểu yêu quái đi xem những yêu quái khác.

Bọn họ cũng có thể biểu lộ một mặt uy vũ của mình.

Chờ bọn họ đi khỏi.

Ô Tinh Tinh trở về nói chuyện này cho Tùy Ly.

Nàng cũng không có người nào bên cạnh có thể nói chuyện.

Nói cho Tùy Ly nghe gần như đã sắp thành thói quen...hơn nữa Tùy Ly vừa thông minh lại lợi hại như vậy.

Sau khi Tùy Ly nghe xong, sắc mặt không nhịn được thay đổi.

Tiểu yêu quái thật sự trở thành đồ vật được người ta hoan nghênh rồi.

Tiên cốt?

Trong giới tu chân có mấy người có thể chống lại sự dụ hoặc này?

Chỉ có tiểu yêu quái còn không lo lắng gì nói với hắn: "Ngươi là Thanh Nguyên tiên quân chuyển thế đúng không?"

"Làm thần tiên thật là kỳ lạ, một người thì không có tim, một người thì tự rút xương của mình..."

---

Người của Phục Hi tông đã ở gần nơi Tùy Ly mất tích, đợi mấy ngày rồi.

May mà cho tới bây giờ Phục Hi tông tiền muôn bạc biển, thiên tài địa bảo nhiều vô kể. Để tiện nhìn động tĩnh của Tùy Ly, bọn họ cũng không ở trong sơn động, lúc này Đại trưởng lão sử dụng một linh bảo, hóa thành cung điện chọc trời, đứng sừng sững bên trong nơi hoang dã.

Làm bạn bên cạnh chính là những mộ bia kia.

Thật sự nhìn bên ngoài có mất phần kỳ quái.

Bên trong cung điện linh bảo chọc trời kia, Đại trưởng lão ngồi ngay ngắn, nói: "Hôm đó các ngươi nhìn ra được cái gì?"

Ông ta nói chính là đám người Ngọc Lăng bị đón đi vào hôm đó.

Lúc đó bọn họ ở khoảng cách gần, chính mắt thấy bí cảnh chỗ này mở ra như thế nào.

"Có yêu khí, có lẽ chính là chỗ ẩn núp của Yêu tộc."

"Có lẽ phải dùng phi thư truyền âm, gọi những đại tông khác đến."

Ở phía dưới, mọi người đều mồm năm miệng mười nói.

"Không vội, chuyện còn chưa điều tra rõ ràng, cũng không tiện bức dây động rừng. Chỉ là có chút kỳ lạ... Nếu Yêu tộc cắm rể ở chỗ này, chỉ bằng vào thủ đoạn nông cạn như vậy, sao có thể ẩn giấu nhiều năm như thế? Không phải một năm, không phải một trăm năm, là mấy ngàn năm, lâu hơn là mấy chục ngàn năm..." Đại trưởng lão nói.

Không có người nào trả lời nghi vấn này.

Lúc này trong điện Yêu vương.

Có thuộc hạ thấp giọng hỏi: "Những hồ ly tới từ Bắc Trạch châu kia, phải xử lý như thế nào ạ?"

"Nếu chuyện hủy cấm chế không liên quan đến bọn chúng, thì thả ra thôi." Yêu vương trầm giọng nói.

“Chỉ sợ trong lòng bọn chúng sinh ra bất mãn.”

"Kêu bọn chúng dùng tâm ma thề, nếu như không chịu đánh chết tại chỗ." Yêu vương nghĩ ngợi trong chốc lát, lại nói: "Người trong giới tu chân hiểu không thể tranh giành Thất Sát kiếm với Phục Hi tông, trước mắt cứ để cho bọn họ đi trước đến động phủ của kiếm sư Ngột Viên thời thượng cổ vẫn còn chưa xác định được kia."

"Vâng."

"Lại tìm cơ hội... Thả vị Ô cô nương kia trở về Phục Hi tông." Yêu vương lại nói.

"Thả về?" Thuộc hạ kia ngây ngẩn.

Yêu vương cũng không nói nhiều với hắn ta. Chuyện tiên cốt, chỉ có ông ta và tâm phúc biết.

"Chuyện này phải làm không có dấu vết gì... Ngươi nghĩ cách giựt dây Bạch Nhẫn dẫn nàng chạy." Yêu vương lại nói.

Thuộc hạ càng sững sốt hơn.

Chuyện này còn để cho con của Yêu vương tự mình làm?

Thuộc hạ che giấu nghi ngờ trong lòng xuống, lên tiếng đáp lại.

mà một thuộc hạ khác thì không nhịn được nói: "Nếu tương lai Bạch Nhẫn đại nhân biết được, ngài thông qua ngài ấy lợi dụng Ô cô nương kia, tương lai Bạch Nhẫn đại nhân sẽ nghĩ như thế nào?"

Yêu vương không để ý nói: “Nó lớn lên bên trong ảo cảnh, không trải qua thế sự, tính cách còn ngây thơ. Có cái này mài giũa, tương lai nó mới có thể đảm nhận được trách nhiệm lớn."

"Ngài nói đúng."

Lúc này Ngọc Lăng còn bị nhốt trong thủy lao của Yêu tộc.

Vốn dĩ vết thương trước ngực của nàng ta còn chưa khép lại, sau khi bị ném vào thủy lao, cũng không biết bên trong nước kia có nuôi sâu hay không, hành hạ nàng ta đau đớn không chịu nổi. Nếu không phải hóa thành nguyên hình, để cho lông ướt dán sát vào cơ thể giảm sự khó chịu, nếu không Ngọc Lăng cũng không muốn hiện nguyên hình.

Cũng không biết trải qua bao lâu, cuối cùng có người đến mở cửa thủy lao.

"Đi thôi, trước mặt có một chuyện lớn giao cho các ngươi làm." Người đến trực tiếp nói nhiệm vụ.

Trong lòng Ngọc Lăng cực kỳ căm hận, nếu có chuyện lớn cần làm thì phải nể trọng bọn họ, sao còn có thể đối xử với bọn họ như vậy?

Không đợi Ngọc Lăng lên tiếng đòi lợi ích, người nọ lại nói: "Trước tiên các ngươi phải thề đã."

Ngọc Lăng nghĩ cũng biết, đó không phải thứ tốt lành gì. Một khi lập lời thề, chắc chắn sẽ bị ràng buộc, nếu không nghe theo lời của Yêu tộc, sợ rằng chỉ có kết quả chết mà thôi.

"Đều là người Yêu tộc, vì sao còn phải thề?" Ngọc Lăng hỏi.

Người đến vô cùng qua loa lệ lệ, ngay cả nhẹ nhàng nói chuyện với bọn họ cũng lười, chỉ lạnh nhạt nói: "Nếu không chịu, cũng chỉ có thể đánh chết các ngươi ngay tại chỗ."

Ngọc Lăng và những hồ ly khác ở sau lưng nàng ta đều thay đổi sắc mặt, tuyệt đối không ngờ Yêu tộc lại ác độc như vậy, đối xử không chút tình cảm với đồng tộc của mình.

Thật sự chênh lệch quá xa với tộc trưởng Hồ tộc.

"Nghĩ xong chưa." Người nọ không kiên nhẫn hỏi.

Trong lòng Ngọc Lăng vừa hận vừa sợ, nhưng trước mắt hối hận đã không kịp, nàng ta đã dẫn theo những người khác nhảy vào hố lửa rồi.

Ngọc Lăng ngẩng đầu lên, cắn răng hỏi: "Ta có thể hỏi thử, vị Ô cô nương kia hôm nay ở chỗ nào không?"

Người nọ hơi liếc mắt nhìn về phía nàng ta: "Sao vậy? Ngươi quen biết nàng?"

Bình Luận (0)
Comment