Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 169

Chương 169 -
Chương 169 -

Hắn ta đổi một mặt nạ mới, nhưng mặt mũi dưới mặt nạ đã âm trầm đến cực điểm.

Hắn ta ngược mắt nhìn lướt qua cung điện cao chọc trời của Phục Hi tông, còn nghĩ Ô Tinh Tinh đang ở bên trong.

Nhưng lúc này kết giới Yêu tộc lại mở ra, đám người Ngọc Lăng đi ra ngoài. Mà người Yêu tộc mở kết giới, cũng choáng váng.

Người mặc đồ trắng này là ai?

Má nó.

Bên cạnh nghĩa địa sao lại xuất hiện một cung điện nguy nga lỗng lẫy như vậy?

Mấy tên tiểu lâu la của Yêu tộc lập tức thay đổi sắc mặt, không đợi bọn họ đóng cửa kết giới lại, người áo trắng kia đã nhanh chóng di chuyển đến bên cạnh.

Du Minh không chút lưu tình nắm cổ một người, nhấc hắn ta lên.

"Yêu quái?" Rất nhanh Du Minh đã ngửi được khí tức trên người của hắn ta: "Các ngươi là người của Yêu tộc?"

Cổ của người kia bị nắm chặt, cũng không thể nói được lời nào.

Những lâu la khác thì xoay người bỏ chạy.

Du Minh nâng một tay khác, ngay cả niệm chú cũng không cần, chỉ thấy một chút ánh lửa xuất hiện ở đầu ngón tay của hắn, rồi sau đó rơi vào trên người mấy lâu la kia.

"A a a!” Mấy lâu la kêu thảm thiết mấy tiếng, lăn lộn trên đất cũng không dập lửa được.

Chỉ một cái chớp mắt, lửa kia đã đốt bọn họ thành tro.

Yêu quái trong tay của hắn ta thấy thế, tất nhiên hoảng sợ, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.

Mà ở một bên đám người Ngọc Lăng thì run cầm cập.

Nàng ta nhận ra được.

Đây là đảo chủ của đảo Ly Hỏa, là một người điên tính tình thất thường.

Tông chủ Kiếm tông so với người này còn bình thường hơn.

Lúc này Du Minh nhìn sang nàng ta.

"Ta, ta và bọn họ không cùng đường, chúng ta, chúng ta là bị bắt đến...” Ngọc Lăng mới vừa nói đến chỗ này, lập tức trước ngực đau đớn một trận.

Đó không phải là đau ở vết thương lúc trước, càng giống như là đau từ tim. Giống như có vật gì đó muốn xông ra ngoài vậy.

Ngọc Lăng nghĩ một chút cũng biết, đúng rồi, bọn họ đã lập lời thề, sợ rằng không thể có một chút oán đối với Yêu tộc, càng không thể sinh ra sát tâm.

Ngọc Lăng vội vàng ngậm miệng lại.

Mà lúc này Du Minh cũng nhìn thấy rõ nàng ta, khàn khàn hỏi: "Tại sao các ngươi lại ở chỗ này?"

Ngọc Lăng ngẩn ra.

Nghe lời này... Đảo chủ đảo Ly Hỏa nhận ra bọn họ?

Không nên nha.

Lúc bọn họ xuất hiện ở Đại hội Luận kiếm đều sử dụng thể xác của tu sĩ!

Du Minh ý thức được chuyện gì đó, cũng không nói nhiều với bọn họ, hắn ta trầm giọng nói: "Tự thu xếp đi."

Hắn ta nói xong, thì xách tiểu yêu ở trong tay đi về phía trước: "Nơi đây vào bằng cách nào? Dẫn ta đi vào. Nếu không ta sẽ tháo xương của ngươi ra, cắt thịt trên ngườ icủa ngươi ra từng mảnh, để cho khi ngươi còn sống nhìn thấy xương của mình biến thành đống tro bụi..."

Ở chỗ nào tiểu lâu la trải qua đe dọa như vậy? Cho nên nhượng bộ, mang Du Minh đi vào biên giới Yêu tộc.

Du Minh chỉ cảm thấy trước mắt biến ảo một trận, lần nữa ngẩng đầu lên, nhìn thấy một khu dân dư lớn của Yêu tộc.

"Thì ra Yêu tộc ở chỗ này..." Sắc mặt của Du Minh lạnh như băng, "Miêu Phong Vu có mang một tiểu yêu quái đến chỗ này của các ngươi có đúng không? Hôm nay tiểu yêu quái kia ở chỗ nào?"

Lúc này, trong mắt của tiểu yêu quái lóe lên ánh sáng gì đó, giơ tay lên chỉ thẳng vào đại điện trên đỉnh núi.

Lúc này Du Minh tức giận vô cùng, không nhịn được, tất cả lý trí giống như đã bị biến mất, chỉ muốn bay nhanh đến đại điện kia.

Nhất thời bóng người của hắn làm cho yêu quái bên trong cảnh giác.

"Kia là người phương nào?"

"Chưa từng nhìn thấy..."

"Hình như có khí tức của tu sĩ loài người."

"Cái gì?! Tu sĩ loài người sao có thể xông vào chỗ này? Nhanh, nhanh kêu báo động!"

"Đi khởi động đại trận!"

Cùng lúc đó, Bạch Nhẫn mới vừa tới đại điện, y lên tiếng hỏi: "Vì sao cha lại muốn giết Ô cô nương?"

Yêu vương bị y hỏi như vậy, thật sự có chút mơ màng.

Đây cũng là cách Ngư An nghĩ ra? Đúng vậy, vốn nên có tác dụng... Nhưng tại sao con trai ông ta lại dám đi đến hỏi trực tiếp ông ta như vậy?

Vậy sao có thể không có dấu vết gì thả Ô cô nương ra ngoài chứ?

Chỉ là rất nhanh Yêu vương cũng không cần nhức đầu về vấn đề này nữa.

"Tu sĩ xâm phạm! Tu sĩ xâm phạm!"

Bên ngoài đại điện vang lên âm thanh.

Sao có thể?

Yêu vương đứng dậy: "Chẳng lẽ người của Phục Hi tông đánh đến?"

Nếu là như vậy, vậy cũng có thể mang Ô Tinh Tinh đi. Nhưng Bạch Nhẫn không có cách nào đi theo bên cạnh Ô Tinh Tinh, đến lúc đó sao Yêu tộc biết được hướng đi của Ô Tinh Tinh chứ?

Yêu vương nhíu mày, lại thấy một người trong tay xách theo một con gà tinh, quang minh chính đại xông vào điện.

Vô số hộ vệ ngoài điện kịp phản ứng lại, lập tức xông về phía người này.

Người này giơ tay lên đánh ra một chuỗi ngọn lửa.

"Không phải người của Phục Hi tông?” Yêu vương nhíu mày đứng lên.

Phục Hi tông cũng không có chiêu thức giống như vậy.

Mà ở bên này, Tùy Ly nghe được tiếng ồn ào lớn ở bên ngoài, lúc này nhanh chóng đè linh thức của mình xuống.

Đối với hắn mà nói, thức hải của Ô Tinh Tinh giống như nước ngọt tràn đầy dụ hoặc với người đã đi rất lâu trong xa mạc.

Lần trước linh thức của Tùy Ly đã mất không chế như vậy.

Mà lần này, Tùy Ly vừa nghĩ sợ rằng tộc trưởng Hồ tộc kia đã chạy đến, đang muốn tìm tiểu yêu quái...

Tùy Ly bình tĩnh cưỡng chế rút linh thức của mình ra.

Cũng vì vậy mà trong miệng nếm được chút ngọt tanh, hắn cũng không để ý.

"A Tinh." Hắn thấp giọng gọi nàng.

Ô Tinh Tinh còn có chút choáng váng, tứ chí đều mềm nhũn.

nàng nằm trên vai Tùy Ly, lông mi khẽ run, rồi sau đó mới mở mắt ra: "Ừ?"

Tiếng của nàng vừa nhỏ vừa mềm mại.

Tùy Ly không tự chủ ôm chặt eo của nàng, bế nàng lên, sau đó nói: "Chúng ta nên đi rồi."

Bình Luận (0)
Comment