Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 171

Chương 171 -
Chương 171 -

Còn có một giọng nói uy nghiêm vang lên: "Lão Tứ, lần tới lúc luyện khí, đừng có luyện ra mấy cái đồ có ánh sáng rực rỡ nữa. Như vậy để cho người ngoài nhìn thấy thì như thế nào? Chẳng phải là giảm sự uy nghiêm của Phục Hi tông ta sao?”

Nói chung là ngại để cho người khác nhìn thấy.

Có người cũng lên tiếng đáp lại.

"Đại sư huynh!"

"Đạo quân!"

Sau đó có tiếng kêu càng vang đội hơn rất nhanh đã che mất đoạn đối thoại kia.

Người của Phục Hi tông dần nhiều hơn, bọn họ mơ hồ thấy được một bóng người nhỏ nhắn yểu điệu mặc quần áo mùa thu đứng sau lưng đạo quân.

Đây sẽ không... Không phải là cô nương Tùy Ly muốn kết "đạo lữ" chứ?

Mọi người giật mình trong lòng, nhất thời sự tò mò trong lòng đạt đến đỉnh điểm.

Cuối cùng, bọn họ đi đến bên cạnh, cũng thấy rõ hình dạng của cô nương kia. Bộ dạng rất trẻ tuổi, mặt mũi còn rất tinh xảo.

Ừ? trên người sao lại có chút yêu khí?

Chẳng lẽ bị dính vào khi còn trong ổ yêu quái...

"Tùy Ly sư điệp..." Đại trưởng lão đi đến, dẫn đầu lên tiếng.

"Đại sư bá, Tam sư thúc, Tứ sư thúc..." Tùy Ly chào hỏi từng người một, rồi sau đó hắn dừng lại, nhỏ giọng nói với Ô Tinh Tinh: "Nàng cứ gọi theo ta là được."

Mọi người nghe vậy, nhất thời giật mình trong lòng.

Lời này của Tùy Ly gần như hoàn toàn thừa nhận thân phận của thiếu nữ trước mặt --- nàng chính là "Đạo lữ" tương lai của Tùy Ly.

Mà Ô Tinh Tinh thì hơi hốt hoảng trong lòng, người nhà của Tùy Ly thật sự nhiều nha...

Nàng học theo bộ dạng mới vừa rồi của Tùy Ly, chào hỏi từng người.

Đại trưởng lão hơi gật đầu, muốn nói lại thôi.

Lúc này Tùy Ly lại lên tiêng: "Nàng họ Ô, tên Tinh Tinh."

Tam trưởng lão tiếp lời: "Gọi Ô cô nương là được." Nói xong, ông ta mở miệng hỏi Ô Tinh Tinh trước: "Sau khi Ô cô nương bị người ta bắt có bị thương không?”

Ở trong nhận biết của Ô Tinh Tinh, cũng chỉ quen biết với mấy người Tam trưởng lão, Dương Cửu Dương Thập, nghe tiếng hỏi thăm của Tam trưởng lão, nàng lập tức cười nói: "Không bị thương." Nói xong, nàng còn suy nghĩ một chút rồi bổ xung thêm: "Túi trữ vật của Tam trưởng lão thật dễ dùng, lúc trước đồ ta mang theo đều có lúc cần dùng đến."

Tam trưởng lão nghe được lời này tất nhiên cũng rất vui vẻ, biết được tiểu cô nương này vẫn luôn nhớ đến chỗ tốt của mình.

Những người còn lại của Phục Hi tông yên lặng không lên tiếng, nhìn rõ ràng giao tiếp qua lại giữa Tam trưởng lão và Ô Tinh Tinh.

Có lẽ Tam trưởng lão mở miệng nói chuyện, phá vỡ sự ngượng ngùng bên trong, lúc này Đại trưởng lão mới nhíu mày nói: "Tùy Ly, ngươi lập tức đi bế quan đột phá, sao linh lực bên trong cơ thể ngươi lại bốc phát mãnh liệt như vậy?" Giống như muốn phá thân thể xông ra ngoài vậy."

Tất nhiên Tùy Ly không dễ nói chuyện này, là bởi vì hắn lại đi vào bên trong thức hải của tiểu yêu quái.

Hắn chỉ có thể nhỏ giọng nói: "Vâng, ta biết. Một lát nữa e răng có người của Yêu tộc đuổi theo..."

Tam trưởng lão không để ý nói: "Còn đang sợ không đuổi theo đến đây..."

Phục Hi tông đến nhiều người như vậy, ông ta còn sợ người Yêu tộc thấy bọn họ thì quay đầu chạy đó.

Lúc này Ô Tinh Tinh hơi quay đầu lại, nghi ngờ nói: "Không có ai đuổi theo cả."

Là tất cả mọi người trong Yêu tộc đều chạy đến chỗ tộc trưởng Hồ tộc sao?

Vậy hắn ta... Sẽ không bị đánh chết chứ?

Tùy Ly cũng cảm thấy kỳ lạ: "Phá hủy cột mốc biên giới của bọn họ, không nhắc đến chuyện phá hủy mặt mũi của Yêu tộc, bọn họ cũng nên đi ra kiểm tra một chút chứ..."

Đại trưởng lão quay đầu nhìn người ở bên cạnh: "Đi xem thử đi."

Người nọ lên tiếng đáp lại rồi đi.

Không lâu lắm người nọ đã trở về, nói: "Không có chút động tĩnh nào."

"Không hổ là Yêu tộc ẩn giấu thời gian dài, như vậy cũng có thể nhịn được." Tứ trưởng lão thở dài nói.

Nhưng Tùy Ly vẫn cảm thấy không đúng, hắn lại đi tới nơi lúc trước đi vào, nhắm mắt cảm nhận một chút, không có bất kỳ khí tức nào, gần như cửa vào Yêu tộc đã hoàn toàn khép lại.

Bỏ đi...

"Hắn sẽ không chết." Tùy Ly đi trở lại bên cạnh Ô Tinh Tinh, nhỏ giọng nói với nàng.

Lời này chính là đang trấn an nàng.

Chỉ có người của Phục Hi tông là không hiểu.

Hắn ta? Ai? Ai sẽ không chết?

"Ừ..." Ô Tinh Tinh quay đầu nhìn lại một chút.

Nơi đó còn không có động tĩnh gì, thật giống như hoàn toàn trở thành một mảnh đất chết.

"Nơi này cách gần Ngự Thú tông, không bằng đến Ngự Thú tông bế quan mấy ngày, chúng ta lại lên đường trở về tông môn?" Tứ trưởng lão đề nghị.

Nhưng Tùy Ly lại chém đinh chặt sắt nói: "Không đi Ngự Thú tông."

Tứ trưởng lão ngẩn ra: "Vì sao..."

Tùy Ly lạnh nhạt nói: "Có một Vô Cực môn ở gần đây, không bằng đi đến đó đi."

"Vô Cực môn?" Mọi người thầm nghĩ từ trước đến giờ chưa từng nghe qua.

Tam trưởng lão cười nói: "Là bởi vì trưởng lão Ngự Thú tông kia, mỗi lần thấy Tùy Ly đều muốn so tài với hắn, còn muốn Tùy Ly giảng đao cho mình nữa."

Tùy Ly gật đầu, cũng không nhiều lời.

Nguyên nhân cuối cùng, chỉ là Tùy Ly đang nghĩ, trong Ngự Thú tông kia, đến cùng có bao nhiêu yêu thú, linh thú tìm phối ngẫu.

Tùy Ly đề nghị đi đến Vô Cực môn, Đại trưởng lão cũng không có ý kiến gì, có nhiều lời cũng chờ Tùy Ly xuất quan rồi nói sau.

"Đi thôi." Đại trưởng lão nói.

Đệ tử Phục Hi tông vội vàng sử dụng pháp khí đi đường, chính là từng mảnh lá cây. Những mảnh lá cây này bay lên giữa không trung, biến thành một con thuyền nhỏ, mọi người bay lên đứng trong thuyền nhỏ.

Tùy Ly thì ôm eo Ô Tinh Tinh, cũng ôm nàng bay lên.

"A!

"Ai nha!"

Nhất thời từng tiếng kinh hô vang lên, mấy đệ tử tông môn nhìn động tác của Tùy Ly, đều không tập trung được, cuối cùng té xuống đất.

Đại trưởng lão ổn định thân hình, uy nghiêm nói: "Từng người một, tại sao lại không ổn trọng như vậy?"

Bình Luận (0)
Comment