A Tiếu có chút không dám nhìn sắc mặt của Tùy Ly, nàng ấy gian nan mà nuốt nước miếng, nói: “Đạo quân, ta không biết việc này sao lại như vậy… Ta và A Tinh, tuyệt đối không có ý mưu hại đạo quân…”
Cổ bạc đầu quá đặc biệt.
Tùy Ly trúng cổ, người khác sẽ chỉ nghĩ đến, là nàng giúp đỡ Ô Tinh Tinh, vì khiến cho Tùy Ly khăng khăng một mực với Ô Tinh Tinh, mới hạ cổ như vậy.
Sớm biết là loại cổ này, nàng ấy cần gì phải mở miệng?
Nếu như bọn họ oan uổng A Tinh thì làm thế nào mới tốt?
Phía sau lưng A Tiếu nhất thời bị ướt đẫm mồ hôi.
“Cổ bạc đầu giống trên người Ninh Dận?” Bỗng nhiên Tùy Ly lên tiếng, giọng điệu bình tĩnh.
Mọi người ngẩn ra, cái gì?
Sao trên người Ninh Dận Kiếm Tôn cũng có thứ này?
A Tiếu: “… Phải.”
Tùy Ly nói: “Nếu ta không chết, Ô Tinh Tinh cũng sẽ không chết?”
A Tiếu: “… Phải.”
Tùy Ly: “Cùng sống chết đến bạc đầu?”
A Tiếu: “… Phải.”
Tùy Ly: “Ta biết rồi.”
Thọ mệnh của tiểu yêu quái, e là cũng không chỉ mấy trăm năm.
A Tiếu ngơ ngác ngẩng đầu.
A Tiếu: “Hả?” Tùy Ly không tức giận? Hắn không có lời gì khác muốn nói ư?
Tùy Ly mơn trớn đầu ngón tay, nhất thời miệng vết thương lành lại, máu khô lại.
Tiểu yêu quái không ở nơi này, hắn chảy máu ngược lại cũng không có tác dụng gì.
Cũng không có người sẽ trông mong mà nhìn chằm chằm vào miệng vết thương của hắn muốn liếm đi..
Tùy Ly vuốt ve đầu ngón tay, ánh mắt hắn đen tối không rõ, thấp giọng nói: “Cổ này thật sự có vài phần kỳ diệu.”
A Tiếu:???
---
"Nếu có thể đưa sống chết của hai người vào bên trong cổ trùng nho nhỏ, vậy đúng là có mấy phần kỳ diệu."
Trên mặt Nghệ Thăng đạo tôn cũng không có quá nhiều cảm xúc, thấp giọng nói.
A Tiếu tỉnh hồn trong ngơ ngác, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Quá tốt rồi.
Bọn họ cũng không trách cứ nàng, càng không có giận cá chém thớt đối với Ô Tinh Tinh. Ừ, thậm chí Tùy Ly đạo quân còn có... chút thích?
Nếu Phục Hi tông đều đối với nàng ấy như vậy, A Tiếu cũng không giấu diếm, nói chuyện cổ Bạc đầu trên người Ninh Dận là mình hạ, mình tới từ nơi nào, vì sao tinh thông cổ độc, bao gồm hình như nàng ấy thấy tộc nhân của mình, đều nói hết ra.
Chỉ che giấu chuyện nàng ấy biến thành yêu quái.
Bởi vì sợ những người này từ trên người nàng ấy liên tưởng đến Ô Tinh Tinh.
Nếu nàng ấy là yêu quái, vậy chủ nhân sớm chiều ở chung với nàng ấy, thì là thứ gì?
Hồi lâu sau.
Tứ trưởng lão thở dài nói: "Tuyệt đối không ngờ, Ninh Dận kiếm tôn này lại là người như thế... Khó trách hắn ta không chứng minh trong sạch mà nhanh chóng chạy trốn, mọi người chỉ coi năm đó lúc hắn bế quan, tu luyện không cẩn thận xảy ra vấn đề mà thôi."
Nghệ Thăng đạo tôn kiến thức rộng rãi nói: "Tu sĩ thời Thượng cổ, thường lúc tu luyện đến bình cảnh, sẽ đi xuống núi trải nghiệm cuộc sống của người bình thường, để cầu có được thể ngộ mới giúp đỡ người tu luyện. Trước tiên bọn họ trải nghiệm tình yêu, tình thân, tình bạn, chờ từng người bên cạnh chết đi, thì có thể nhìn thấy các loại thế thái trong thế gian này. Từ đó lòng không còn tạp niệm, tu tiên vào đại đạo. Thậm chí, ngắn tình tuyệt yêu, lấy chuyện giết thê tử để chứng đạo. Chỉ là đến hôm nay, bởi vì linh khí trở nên mỏng manh, đã nhiều năm không thấy tu sĩ phi thăng. Lúc này mới ít đi tu sĩ tu luyện không chừa thủ đoạn như vậy.”
Mọi người nghe thế thì gật đầu cảm thái.
Lúc này Tứ trưởng lão lại nói: "Nếu Huyền Cực châu không có người hiểu cổ độc, chỉ có một mình Ninh Dận, trong thân thể của A Tiếu cô nương cũng có cổ Bạc đầu. như vậy nói cách khác, trừ A Tiếu cô nương, chỉ có Ninh Dận biết thứ này.”
"Chuyện này nhất định có liên quan đến hắn!" Tam trưởng lão tức giận nói: "Từ khi hắn chạy trốn ở Đại hội Luận kiếm, ngại mặt mũi của Kiếm tông, ta cũng không có ra tay ác độc. Lần này nếu có liên quan đến hắn, chính là có lòng mưu hại Phục Hi tông chúng ta! Sao có thể bỏ qua cho hắn?"
Mọi người lại gật đầu.
Vì vậy bọn họ cũng không đợi, vừa chia người ra tiếp tục tìm hai người Ô Tinh Tinh, vừa đi tìm người Kiếm tông.
Nghệ Thăng đạo tôn yên lặng trong chốc lát, nói: "Mời người đến chủ điện đi."
Mọi người lên tiếng đáp lời, biết được đây là đạo tôn muốn đích thân chủ trì đại cuộc.
Dương Cửu Dương Thập đi theo sau lưng Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão, đi đến Trường Phong viện - chỗ ở được sắp xếp cho Kiếm tông.
Sở dĩ có hai vị trưởng lão đi cùng, là sợ đụng vào Ninh Dận. Ninh Dận cũng không phải là người có thể khinh thường, dù gì cũng là người đứng đầu một tông.
Nếu để cho ông ta chạy thoát trước mặt mình, vậy chẳng phải là chuyện cười lớn trong thiên hạ sao?
Ai biết bọn họ mới vừa vào cửa, đã thấy Ninh Dận ngồi ngay ngắn ở trong sân, ngẩng đầu lên nói: "Các ngươi đến rồi?"
Trái lại giống như đã đợi bọn họ rất lâu vậy.
Tam trưởng lão thấy bộ dạng này của ông ta, tất nhiên càng tức giận hơn, lạnh lùng nói: "Ninh Dận kiếm tôn nghênh ngang đi vào Phục Hi tông ta, còn có lòng mưu hại tông ta. Xin mời đến đại điện, nói chuyện rõ ràng ngay trưởng mặt tông chủ chúng ta!"
"Tại sao ta lại muốn mưu hại Phục Hi tông? Ta ở chỗ này, chỉ là vì rửa sạch oan khuất trên người của mình." Ninh Dận hơi mỉm cười, "Đi thôi, đi đến trước mặt Nghệ Thăng đạo tôn, ta phải nói tỉ mỉ, Tùy Ly hãm hại ta như thế nào."
Đệ tử Kiếm tông còn lại, trên mặt ai cũng lộ ra vẻ lúng túng.
Tất nhiên trong lòng bọn họ nghiêng về tông chủ, nhưng trước đó tông chủ làm cho tông môn mất mặt, lúc ở kiếm mộ, Tùy Ly đạo quân và Ô cô nương cũng không để ý thân phận người Kiếm tông của bọn họ, vẫn chăm sóc bọn họ rất nhiều.
Trong lúc nhất thời, bọn họ bị kẹp ở giữa, thật sự rất khó chịu.