Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 192

Chương 192 -
Chương 192 -

Thần khí gì?

"Là thần khí, tại sao Kim Thiền tông không quý trọng lại đưa đồ như vậy cho Ô cô nương." Tam trưởng lão hừ lạnh một tiếng, "Có phải Phục Hi tông ta có thể suy đoán, Kim Thiền tông có ý muốn mưu hại Phục Hi tông?"

Người của các tông môn còn lại nghe đến chỗ này, nhất thời xôn xao một mảnh.

Kim Thiền tông sao có thể gánh nổi tội danh này.

Tế Không vội nói: "Cũng không phải như vậy. Chuyện này đúng là ta bày mưu đặt kế, chỉ là nếu truy cứu tận gốc, cũng là vì Tùy Ly đạo quân..."

Tế Không không thể làm khác hơn là nói rõ ràng chuyện liên quan đến gương Hoa Duyên.

Còn về thần dụ, Tế Không không dám nói, ông ta chỉ nói: "Ta không muốn thấy Tùy Ly đạo quân đắm chìm trong tình yêu, làm chậm trễ chuyện phi thăng. Lúc này mới đưa ra hạ sách này."

Nghe đến chỗ này, rốt cuộc Thanh Ngưng tiên tử cũng hiểu rõ.

Một ngày trước khi đại điển kết đạo lữ diễn ra, Ô Tinh Tinh bị Kim Thiền tông hại, rơi vào trong gương Hoa Duyên. Trong gương Hoa Duyên có ba ngàn đại thế giới, quỷ mới biết lúc nào Ô Tinh Tinh mới có thể trốn ra được. Hoặc có lẽ, làm một yêu quái, sợ rằng Ô Tinh Tinh đã chết ở trong đó rồi.

Thanh Ngưng tiên tử không nhịn được mỉm cười.

Nhưng rất nhanh đã bị ép xuống.

Trái lại cũng không phải là chuyện đáng giá vui vẻ gì.

Thiếu đi một Ô Tinh Tinh, nàng ta thành tiên như thế nào?

Tam trưởng lão đứng ở phía trên giận quá hóa cười.

Phục Hi tông còn chưa nói cái gì, chỗ nào đến lượt Kim Thiền tông để ý chuyện Tùy Ly kết đạo lữ?

Đời người trôi qua nhanh được mấy trăm năm? Kết đạo lữ thì như thế nào? Rốt cuộc Ô cô nương kia cũng sẽ chết. Trước mắt đám người này náo loạn, giỏi lắm, làm cho Ô cô nương và Tùy Ly trở nên cùng sống cùng chết...

“Sợ là những năm nay Thượng sư tụng kinh đến ngu người rồi." Tam trưởng lão không khách khí nói.

"Có phương pháp nào mang người từ bên trong ra ngoài không?" Tùy Ly hỏi.

Hắn cảm thấy Tế Không là còn đang che giấu cái gì đó, chỉ là chuyện quan trọng lúc này chính là mang người đi ra ngoài.

Tế Không nói: "Không có. Chỉ có thể là nàng và Diệp cô nương tự mình đi ra. Nếu có thể chịu đựng đi qua, đến lúc đó phật pháp viên mãn, tu vi tăng tiến, có lẽ cũng là một chuyện tốt..."

"Có lẽ?" Tam trưởng lão cười lạnh.

Sắc mặt của Đại trưởng lão cũng vô cùng khó coi.

Diệp Chỉ Quân là đồ đệ của ông ta, sao ông ta không tức giận cho được?

“Thượng sư đây là không định cho chúng ta một câu trả lời sao?"

Tế Không nói: "Chuyện này chính là lỗi của Kim Thiền tông, Kim Thiền tông nguyện ở chỗ này tụng kinh bảo vệ cho Diệp cô nương, chỉ chờ Diệp cô nương đi ra từ trong gương Hoa Duyên."

"Lấy gương ra đi." Giọng nói của Tùy Ly càng trở nên lạnh lùng hơn.

Quả nhiên sau khi người đi vào, gương Hoa Duyên bị người Kim Thiền tông lấy đi.

Trước mắt đều đã nói rõ, tất nhiên Tế Không cũng không che giấu, lúc này sai người lấy gương ra. Gương kia dùng vải bao lại thật chặt, đặt trong trung tâm đại điện.

"Ninh Dận kiếm tôn nói cho ta biết, Ô cô nương là yêu quái. Lúc này ta mới vận dụng gương Hoa Duyên. Nếu Ô cô nương không phải là yêu quái, tất nhiên có thể bình an trở về, nhưng nếu như nàng là yêu, vậy có thể giải quyết được một mối họa lớn bên cạnh đạo quân." Tế Không than thở: "Chỉ là ta chưa từng nghĩ đến, Diệp cô nương cũng đi vào trong kính."

Ninh Dận: "..."

Lão đầu trọc này còn khai ra ông ta.

Tùy Ly lạnh nhạt nói: "Không biết Thượng sư có biết hay không, Ninh Dận hạ cổ bạc đầu lên người Ô cô nương và ta, hôm nay ta và Ô cô nương đều là sống chết có nhau. Ô cô nương đi vào trong kính, cổ trùng trời sinh khó mà giải được. Hành động này của Ninh Dận kiếm tốn, là lợi dụng Kim Thiền tông đối phó Phục Hi tông."

Đệ tử Kim Thiền tông ngây ngốc: "Cái gì?"

Tế Không thì vội vàng quay đầu nhìn Ninh Dận.

Ninh Dận: "Hắn nói ta hạ cổ, chính là ta hạ sao?"

"Tất nhiên có chứng cứ." Dương Cửu ở bên ngoài điện hét lên một tiếng, dẫn hai tộc nhân của A Tiếu đi vào cửa.

Thì ra sau khi tộc nhân của A Tiếu bị Ninh Dật mang đi, Ninh Dận vì để giải cổ, còn đút cho bọn họ ăn linh thực, linh dược, để cho bọn họ sống lâu một chút, tránh cho có một ngày chết, sau đó không có cách nào giải cổ trên người.

Sắc mặt của hai tộc nhân kia rất ảm đạm, quỳ xuống đất kêu oan.

Bọn họ chỉ vào Ninh Dận, cắn răng nghiến lợi, tức giận nói: "Vốn dĩ bọn ta là người của Vĩnh Dạ quốc, chỉ là một ngày, người này tới giết hơn một trăm người của tộc ta, giữ lại người trẻ tuổi, mang đến chỗ này, ép chúng ta giải cổ cho mình..."

Trong lời nói tràn đầy phẫn uất.

Mà bên này Tùy Ly đi xuống bậc tam cấp, chậm rãi đi đến bên cạnh Tế Không, hỏi: "Lịch luyện trong gương Hoa Duyên này, đến cùng là như thế nào?

Tế Không cảm thấy có lỗi với hắn, làm chuyện tốt lại càng để cho mọi chuyện đi quá xa, ông ta cũng không giấu diếm, trả lời: "Vào dục giới, đầu tiên là thai sinh ra đời. Bọn họ sẽ trải qua chuyện khổ sở gian nan nhất của thế gian, bị hiểu lầm, bị bắt nạt, nhưng vẫn phải giữ lại một trái tim kiên định từ bi, vượt qua đau khổ. Bọn họ còn sẽ phải trải qua các loại dụ hoặc của thế gian phàm nhân ví dụ như dâm dục, tình dục..."

Lúc này sắc mặt của Tùy Ly đã cực kỳ khó coi, trong mắt tràn đầy lệ khí.

Hắn không nhìn Tế Không nữa, quay đầu nhìn gương Hoa Duyên. Tùy Ly giơ tay áo lên, mở tấm vải bao mặt gương, tử khí và kim quang phóng lên cao, mọi người không khỏi rung động.

Một giây sau, Tùy Ly tung người nhảy vào.

Bị kim quang tử khí bao lấy, nuốt vào trong kính.

"... Đạo quân?!" Tế Không vội vàng đi tới bắt lại, nhưng không bắt được cái gì cả.

Bình Luận (0)
Comment