Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 193

Chương 193 -
Chương 193 -

Người của Phục Hi tông rối rít thay đổi sắc mặt, ngay cả Nghệ Thăng đạo tôn cũng đứng lên ở chỗ ngồi.

"Đạo quân nhảy vào rồi!"

"Tùy Ly đạo quân nhảy vào trong gương rồi..."

"Tại sao có thể?"

Hắn chính là Thanh Nguyên tiên quân chuyển thế mà!

Nhất thời trong đại điện vô cùng rối loạn

Thanh Ngưng tiên tử cũng không dám tin.

Tùy Ly đạo quân... Lại nhảy vào trong gương Hoa Duyên?

Hắn đối với Ô cô nương kia, thật sự là tình thâm nghĩa trọng sao?

Thanh Ngưng tiên tử mím môi, đẩy đám người hai bên đi về phía trước.

Chưa chắc không phải là một cơ hội.

Yêu đi vào sẽ chết, nhưng người thì không.

Vốn dĩ gương này chính là dùng để tu hành, phật tu có thể tu, đạo tu cũng có thể tu. Nếu được viên mãn, tu vi sẽ tăng tiến.

Không, không chỉ có tu vi...

Còn có Tùy Ly đạo quân. Không, là Thanh nguyên tiên quân, hắn cũng ở trong gương.

Thanh Ngưng tiên tử giống như quyết tâm gì đó, cũng nhảy lên, nhất thời bị mặt gương hút vào.

Tế Không nhìn thấy, càng kinh hãi hơn, không dám chậm trễ vội vàng vung tay lên, vải trắng lại lần nữa bay lên, bao chặt lấy gương Hoa Duyên.

...

Thế giới trong ba ngàn thế giới,

Có một Tuyết quốc.

Tuyết quốc năm 333.

Một nam nhân mặc khôi giáp thân hình cao lớn, tay cầm trường thương chậm rãi đi về phía trước, máu từ trên khôi giáp của y nhỏ xuống từ giọt.

"Tướng quân, người đã chết." Thuộc hạ quỳ xuống bên cạnh y nói: "Chỉ là rất kỳ lạ, đứa trẻ yêu phi sinh ra, trên người tỏa ra một đạo kim quang. Những người bên cạnh nhìn thấy, không dám vứt chết đứa bé kia."

---

Lúc Ô Tinh Tinh rơi vào trong gương có thể cảm giác được có một làn nước ấm áp bọc nàng lại, sau đó nàng không còn có ý thức nữa.

Mở mắt ra lại, nàng phát hiện thế giới mình nhìn thấy trở nên rất lớn rất lớn.

"Ừ?

Đại sư tỷ đâu?

Sau đó một cổ mùi máu tanh nồng đậm chui vào trong mũi của Ô Tinh Tinh.

Máu kia không mang theo chút linh khí nào.

Ô Tinh Tinh chỉ cảm thấy thối, không khỏi nhăn mũi.

Rồi sau đó nàng cảm giác thân thể của mình nhẹ đi, hình như là được người ta bế lên.

Nàng trở về khi còn bé rồi?

Ô Tinh Tinh ngẩn ngơ.

Vậy sao nàng còn có thể song tu được đây? Để đợi lớn lên thật sự không dễ dàng nha!

Lúc này có người ôm nàng quỳ xuống, chỉ nghe một loạt tiếng bước chân đến gần, một cổ mùi tanh càng nồng đậm đập vào mặt.

Lãnh ý và sát khí trên người vừa tới giống như ngưng thành thực chất, bao chặt lấy Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh nghe người ôm mình, run rẩy nói: "Tướng quân, đứa nhỏ này... Sợ rằng không thể chết được. Trên, trên người nó có kim quang."

Kim quang?

Là kim quang mà Vô Tương Tử chia cho nàng sao?

Tướng quân: "Đưa ta."

Cung nữ khàn khàn nói: "Tướng quân!"

Tướng quân lặp lại lần nữa: "Đưa cho ta!" Cả người của y đều là sát khí, tất nhiên không sợ những thứ này. Đừng nói vứt chết một đứa con nít, dù giết vạn người y cũng không chớp mắt chút nào.

Cung nữ run rẩy vươn tay ra.

Ô Tinh Tinh lập tức biết, có lẽ người vừa đến này muốn giết mình.

Đây là đang ở trong ảo cảnh sao?

Có phải người tu hành nào cũng sẽ đi vào loại ảo cảnh này? Nếu là chết trong ảo cảnh, tất nhiên tu vi sẽ giảm mạnh xuống, hoặc có lẽ sẽ có tâm ma... Hoặc có lẽ thật sự chết trong ảo cảnh?

Không được.

Trong động phủ của Tùy Ly còn có nhiều nhiều quà tặng như vậy, nàng còn chưa mở ra hết mà.

Ô Tinh Tinh chớp mắt một cái.

Trước mắt thứ mà nàng có thể nhìn thấy đều vô cùng mơ hồ, nhưng nàng biết nam nhân mới đến rất cao lớn.

Nàng vội vàng cười với người này một tiếng, cười tươi đến mức đôi mắt cũng híp lại.

Tướng quân hơi hoảng hốt trong chốc lát, cảm giác lệ khí cả người được xoa dịu một chút.

Lúc này có một người có bộ dạng thư sinh yếu ớt, nhanh chóng đi đến, quỳ mạnh xuống trước mặt tướng quân: "Tướng quân không thể giết được! Sao tướng quân không dùng kim quang trên người đứa bé đại cáo thiên hạ? Hôm nay rối loạn, tất nhiên có thể xem là số trời? Tướng quân cũng có thể sớm ngày ổn định triều cục.”

Tướng quân nhíu mày, lạnh lùng nói: "Nhưng nó là con của yêu phi."

"Người hầu hạ bên cạnh yêu phi đã chết hết, miệng của bọn ta lại rất kín kẽ, người ngoài nào biết chuyện quá khứ này? Nếu thuở nhỏ đứa nhỏ này được nuôi dưới gối của tướng quân, vậy đó chính là con của tướng quân." Thư sinh nói.

Hồi lâu sau.

Ô Tinh Tinh khó khăn giơ tay lên, nắm lấy ngón cái của nam nhân kia.

Lúc này nam nhân kia mới phục hồi lại tinh thần, trầm giọng nói: "Ừ, vậy thì giữ lại đi."

Cung nữ run rẩy nói: "Tướng quân, vậy, vậy phải tìm một nhũ mẫu tới sao?"

"Đi chỗ nào tìm? Trước tiên bắt một con dê đến đi." Tướng quân nhíu mày: "Quả thật phiền phức."

"Tướng quân, tướng quân..." Lúc này lại có người nhanh chóng chạy đến ngoài cửa, dập đập thật mạnh, vội vàng nói: "Chinh Đông tướng quân trúng tên độc không sống nổi, Minh Châu phu nhân cũng bị dọa sinh non, mới vừa rồi, mới vừa rồi sinh ra một đứa bé, tướng quân có muốn đi thăm một chút không?"

"Nhị ca của ta sao lại phế vật như thế?" Tướng quân nói chuyện không chút khách sáo: "Ta đi nhìn thử. Các ngươi đi tìm một con dê cái đến, nấu sôi sữa dê, lại đút cho bọn nó uống. Mang đứa bé của nhị tẩu cũng đến chỗ này cho uống đi."

"Vâng, vâng."

Vị tướng quân này có tước hiệu là Xa Kỵ tướng quân.

Chinh Đông tướng quân là Nhị ca ruột của y, Minh Châu phu nhân là nhị tẩu của y.

Từ xưa đến nay tập tục của Tuyết quốc phóng khoáng, cha chết, là có thể thừa kế thiếp thất của cha, huynh trưởng chết, có thể thừa kế tẩu tẩu.

Sở dĩ y phải đi thăm, là bởi vì vị Minh Châu phu nhân kia, rất nhanh sẽ trở thành thê tử của y.

Ô Tinh Tinh bị trả vào lòng cung nữ.

Không lâu lắm, cung nữ ôm nàng đi đến một cung điện khác. Mà trong cung điện khác, cũng có một cung nữ ôm đứa bé.

Bình Luận (0)
Comment