Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 195

Chương 195 -
Chương 195 -

Ô Tinh Tinh nghe hai cung nữ nói chuyện một lát sau đã ngủ rồi.

Mà bên kia, trái lại Tùy Ly hết sức tỉnh táo.

Hắn quay đầu nhìn thấy lông mi khẽ run của Ô Tinh Tinh, dần dần trong lòng có chút lãnh ý xuất hiện.

Không sao.

Với tu sĩ tu hành ngàn năm vạn năm mà nói, mười năm hai mươi năm cũng chỉ là một cái búng tay mà thôi.

Hắn lại chờ nàng lớn lên là được.

Lúc nàng ở núi Hồ Minh làm một tiểu hồ ly, nửa đoạn thời gian trước, do tộc trưởng Hồ tộc kia chăm sóc nàng, nửa đoạn thời gian sau là do chính nàng khó khăn sống sót, về sau nữa mới là A Tiếu ở với nàng...

Ở chỗ này, người cùng nhau lớn lên với nàng chính là hắn.

Hắn sẽ ở bên nàng đến cuối cùng, cho đến khi rời khỏi chỗ này.

Nghĩ đến đây, trong lòng Tùy Ly lại có một sự thỏa mãn bí ẩn.

Giống như đẩy tộc trưởng Hồ tộc trong sinh mệnh của nàng ra, thay hắn vào.

...

Mười mấy ngày sau.

Vị Xa Kỵ tướng quân kia lại đến xem Ô Tinh Tinh.

Từ đối thoại của tướng quân và người khác, Ô Tinh Tinh biết được, triều cục đã ổn định, tướng quân lên ngôi xưng đế, đổi niên hiệu là Thái Sơ, mọi người tôn xưng y là Hoàng đế Thái Sơ.

Nàng từ con của yêu phi, biến thành con của Hoàng đế Thái Sơ.

Có một tiểu thái giám nghiêm túc kính sợ tuyên đọc thánh chỉ, chính là phong nàng làm Đế cơ gì đó, nàng thành đứa con đầu tiên dưới gối của Hoàng đế.

Minh Châu phu nhân biến thành Minh phi.

Con trai của nàng ta và chồng trước, tương lai cũng phải gọi Hoàng đế là "cha".

Tùy Ly nghe xong thánh chỉ: "..."

Quy củ của Tuyết quốc này là sao vậy?

Làm đệ Đế cơn có thể cưới tẩu tẩu? Đế cơn trai của tẩu tẩu và huynh trưởng, biến thành con trai mình?

Khuôn mặt Tùy Ly trở nên lạnh lùng, lại ghi thêm một món nợ cho Tế Không.

... Lần này hắn thật sự trở thành ca ca của tiểu yêu quái rồi.

---

Cả ngày ăn ăn ngủ ngủ, Ô Tinh Tinh giống như trở về khi còn bé vậy.

Nàng mơ hồ mở mắt ra, nhưng chỉ thấy được đại điện nguy nga lộng lẫy.

Tiểu yêu quái ngơ ngẩn, nhẹ nhàng chớp mắt một cái.

Tiếp đó có một bàn tay bế nàng lên, còn là người nam nhân mặc khôi giáp suýt chút nữa giết chết nàng. Cũng là từ tướng quân lên làm hoàng.

Đại khái bởi vì cũng đã qua mấy ngày, tầm mắt của Ô Tinh Tinh đã trở nên rõ ràng rất nhiều, nàng có thể thấy rõ ràng bộ dạng của nam nhân này.

Sống mũi cao, lông mày rậm, hốc mắt sâu, con ngươi màu xám bạc, làm cho người ta có một loại cảm giác lạnh lùng tàn nhẫn. Tóc y được búi lên cao, được cố định bằng một đầu quan hai màu vàng đen, chỗ mi mắt có một vết sẹo dài nghiêng, giống như muốn cắt đôi mắt của y ra thành hai nửa.

Ừ, giống như lúc ở Yêu tộc, Lang Kình dẫn nàng đi xem, một con gấu đen có một vết sẹo thật lớn ở trên mặt do móng vuốt tạo thành.

Ô Tinh Tinh nhẹ nhàng nhàng chớp mắt, cũng không quá sợ.

So với sợ, nàng càng là nhớ Tùy Ly và A Tiếu, ừ, miễn cưỡng nhớ thêm một linh hồ bốn đuôi.

Lúc này tiếng cung nữ vang lên bên tai: "Bệ, bệ hạ, đây là, đây là muốn dẫn ngài ấy đi đây ạ?" Cung nữ run rẩy nói: "Hôm nay ngài ấy còn chưa có ăn uống."

Người bên cạnh hoàng đế Thái Sơ cười nói: "Hôm này cúng tế, mang Đế cơ đi tất nhiên là chuyện tốt.”

Ô Tinh Tinh nghe lời này không khỏi trừng to mắt.

Trong ảo cảnh này, thật sự không giống với Trường Thiên quốc. nàng có nghe người kinh thành nói qua, con gái của Hoàng đế là công chúa. Ừ, giống như Quý Viên vậy, chính là gọi quận vương.

"Vâng, vâng..." Cung nữ ngượng ngùng lên tiếp đáp lại.

Nam nhân ôm Ô Tinh Tinh đi ra ngoài, cung nữ sửng sốt trong chốc lát, mới đánh bạo cầm áo khoác đuổi theo sau: "Bệ hạ, bệ hạ, sợ rằng bên ngoài lạnh, Đế cơ không chịu nổi..."

Nam nhân không có ý muốn dừng lại một chút, một tay của y dễ dàng nâng Ô Tinh Tinh lên, một tay thì lột áo khoác ngoài màu đen vừa dày vừa nặng của mình, trùm Ô Tinh Tinh vào trong đó.

Một cổ mùi máu tanh nồng truyền đến.

Ô Tinh Tinh không nhịn được nhảy mũi một cái.

"Hôm nay bệ hạ lại giết người?" Người ở một bên nhìn thấy vết máu trên áo khoác.

Vết đỏ tươi kia sắp biến thành đen rồi.

Nam nhân không để ý đáp một tiếng: "Ừ."

Người này khuyên nhủ: "Hôm nay ngài đã là vua của một nước, sao có thể tự mình ra tay?"

"Thần cũ tiền triều, trừ quả nhân ra, người khác ai có thể chém đầu bọn họ?"

Người nọ nghẹn họng, không thể làm khác hơn là sửa lại lời nói: "Quốc vương phải có dáng vẻ của quốc vương, nếu bệ hạ giết người, cũng nên thay bộ bộ quần áo sạch sẽ..."

"Cát phục chỉ có một bộ này thôi."

"..."

Người nọ giơ tay lên, kéo áo khoác ngoài, nói: "Thần cả gan. Hôm nay dưới gối bệ hạ đã có một trai một gái, tương lai còn có thể nhiều con cháu hơn. Đứa nhỏ này... Thấy máu, nhất định sẽ sợ hãi... Xin bệ hạ có nhiều thêm một chút lòng từ phụ."

Nam nhân ôm Ô Tinh Tinh, cất bước lên kiệu, trầm giọng nói: "Đi."

Chỗ cúng tế được thiết lập ở ngoài thành.

Đây là sau khi người nam nhân soán ngôi xưng đế, cần phải cúng tế một lần.

Ô Tinh Tinh từ đối thoại của bọn họ, mơ hồ nghe được.

Người ở chỗ này đều cho rằng, cúng tế có thể được trên trời nghe thấy, câu thông với thần.

Vua là chân long, là thiên tử, vua thay đổi, tất nhiên cũng phải báo cáo cho trời đất.

Vì vậy trước đó vội vàng chọn một ngày tốt đẹp, cùng với chọn Thái chúc, Thái bặc *.

*Là một quan hàm, công việc là trong cúng tế nghênh thần tiễn thần, cầu phúc, cầu hưng thịnh

Ngày được chọn, nhất định phải vạn dặm không mây, ánh nắng rực rỡ.

Ở tiền triều, có một hoàng đế cử hành cúng tế, đột nhiên trên trời có một cơn mưa rơi xuống, mấy đen giăng kín bầu trời. Sau đó làm cho đại thần bất mãn, bá tánh sợ hãi, không muốn thừa nhận người này là vua.

Bình Luận (0)
Comment