Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 200

Chương 200 -
Chương 200 -

Nam nhân và Tộc trưởng Hồ tộc hoàn toàn khác nhau, cảm xúc thay đổi nhanh chóng, trước mặt cảm thấy Ô Tinh Tinh nhìn thuận mắt, lập tức muốn cho nàng ăn gì.

Hôm nay Ô Tinh Tinh cũng không phải là yêu quái, sao lại có thể ăn nhiều như vậy?

Chờ nam nhân bưng chén tới chỗ nàng, Ô Tinh Tinh không muốn mở miệng chút nào.

"Sao nó không ăn..." Nam nhân buồn bực nói.

Cung nhân nghe vậy vội vàng quỳ xuống, rất sợ bệ hạ trách phạt.

"Chắc là, chắc là đã ăn no rồi..."

Nam nhân nghe vậy, lại đổi cách khác chơi với nàng.

Y giơ Ô Tinh Tinh lên cao, để cho nàng ngồi lên cổ của y.

Các cung nhân thấy vậy, nhất thời thất thanh kêu lên: "Bệ hạ!"

Ngay cả đại thần ở bên cạnh cũng thay đổi sắc mặt.

Vốn dĩ bệ hạ lớn lên cao lớn, một vật nhỏ cưỡi trên cổ y, cúi đầu nhìn xuống mặt đất... Không phải sẽ bị dọa sợ sao?

Bệ hạ cũng không sợ làm cho Đế cơ té xuống.

Nhất thời mọi người muốn ngăn mà không dám ngăn.

Mà hình ảnh trước mặt Ô Tinh Tinh thay đổi, tiếp đó một trận choáng váng ngắn ngủi, nàng cảm thấy hình như mình bay lên, trở nên rất cao.

Lúc nàng còn nhỏ, tộc trưởng Hồ tộc đối xử với nàng rất tốt.

Cẩn thận, nâng niu trong lòng bàn tay, nhưng cũng chưa từng để cho nàng cưỡi cổ thế này?

Cho nên trước mắt đối với Ô Tinh Tinh mà nói chính là một cảm giác mới mẻ.

Sự không vui khi không gặp được Tùy Ly, không tìm được Diệp Chỉ Quân, cũng không phơi nắng được, nhất thời đã bị xui tan không ít.

Ô Tinh Tinh không khỏi giơ tay nắm lấy tóc của nam nhân, làm cho phát quan của y trở nên lỏng lẻo.

"Bệ hạ!" Tiếng của những người này càng hoảng sợ hơn.

Nam nhân này là một đường giết chết nhiều người để xưng đế, sau khi kế vị cũng vô cùng sát phạt tàn bạo.

Người nào dám ngang ngược ở trên đầu của y?

"Hô to gọi nhỏ cái gì?" Nam nhân không vui nói: "Ta thấy Đế cơ rất thích."

Thật sự... thích sao?

Mọi người hốt hoảng ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy gương mặt đó, bàn tay đó của Ô Tinh Tinh, ừ, đúng vậy... Cười cong cả mắt?

Lúc này mọi người mới chết lặng cúi đầu xuống.

Có lẽ đứa bé sinh ra đã có kim quang này, không giống với đứa trẻ bình thường.

Nam nhân dẫn Ô Tinh Tinh chơi trò cưỡi ngựa một lát.

Lúc này cung nhân của Kiêm Hà cung cũng dẫn theo Tùy Ly đến.

Nam nhân không có một chút tình cảm cha hiền nào với Tùy Ly, y chỉ nhìn lướt qua, rồi hỏi: "Là trong cung thiếu ăn thiếu mặc sao?"

Cung nhân ngượng ngùng, nhất thời không đoán được hoàng đế hỏi cái này là đang vui hay giận.

"Nếu thiếu cái gì, chỉ cần đi tìm Ngụy Tự Nhân là được." Nam nhân nói.

Ngụy Tự Nhân là người tổng quản sự vụ trong cung.

"Đi đi." Nam nhân nói.

Lúc này Tùy Ly đang nhìn chằm chằm Ô Tinh Tinh.

Nam nhân đặt Ô Tinh Tinh lên cái bàn dài, cũng không biết ở phía dưới có lót da lông mềm, hay vải gì không.

Tùy Ly nhíu mày.

Ở một bên, cung nhân không muốn rời đi như vậy, vội vàng nói: "Bệ hạ, gần đây công tử bị nhiễm lạnh, lúc phát sốt còn gọi bệ hạ..."

Tùy Ly: "...

Lúc hắn sốt cao có khả năng gọi tên tiểu yêu quái sẽ càng lớn hơn.

So với chuyện lấy lòng nam nhân này, trước tiên Tùy Ly càng quan tâm hơn, làm thế nào để Ô Tinh Tinh biết được, hắn cũng đi theo nàng tới chỗ này.

Hắn ở ngay trước mặt nàng.

Hắn sẽ mang nàng rời khỏi chỗ này.

... Nàng không cần phải sợ.

"Công tử vẫn luôn bị bệnh sao?" Đột nhiên đại thần lên tiếng hỏi.

Rốt cuộc cung nhân cũng thấy có người tiếp lời, vô cùng vui vẻ, gật đầu liên tục, khoa trương tình cảnh thê thảm đáng thương lúc Tùy Ly bị bệnh.

Đại thần nghe vậy thì âm thầm nhíu mày, thấp giọng nói: "Chắc là lúc trước Minh Châu phu nhân sinh, bị hoảng sợ quá độ, cho nên công tử sinh ra đã yếu ớt. Có thể mời y quan đến xem thử.”

Nhưng nam nhân lại không có vẻ mặt gì, chỉ nói: "Nếu ốm yếu nhiều bệnh không sống nổi, đó chính là trong cung không giữ được mạng của nó."

Đổi một cách nói khác chính là, người hợp thì sống, vật yếu thế thì chết thôi.

Ở thời đại này, đừng nói là con nít, người lớn nói chết cũng chết.

Với nam nhân mà nói, chuyện chết sống này cũng không gợi ra chút cảm xúc nào trên người của y.

Vẫn là đại thần lên tiếng: "Nếu y quan không có cách nào, có thể tìm thái chúc, thái bặc đến..."

Y nói chính là, y quan không chữa được, cũng chỉ có thể vu y một chút, nếu vu y không chữa được, vậy thì chờ chết thôi.

Tùy Ly nghe vậy, cũng không tức giận.

Vốn dĩ hắn sống rất vô tình, mỗi người của nơi này, đều là người lướt qua bên cạnh hắn thôi.

Cung nhân bên cạnh Tùy Ly không nhịn được thất vọng, nhưng cũng không dám nói chuyện, không thể làm khác hơn là dẫn Tùy Ly lui xuống.

Lúc Tùy Ly quay đầu lại nhìn Ô Tinh Tinh, ánh mắt hơi lướt qua người hoàng đế Thái Sơ, bỗng nhiên trong đầu thoáng qua một màn tương tự.

"Nếu tiên quân không nhịn được, đó cũng là ý trời."

Giọng nói kia vang lên bên tai Tùy Ly.

Tùy Ly hơi chớp mắt một cái, trước mắt một mảnh rõ ràng, hình ảnh tương tự kia cũng đã biến mất ở trong đầu.

Sau khi Tùy Ly rời đi, nam nhân mới nói chuyện với đại thần.

Ô Tinh Tinh ở bên cạnh dựng tai lắng nghe, chờ nghe nói trong phủ ai đó vừa sinh đứa bé không lâu, nàng lập tức không ngồi yên được.

Sẽ là đại sư tỷ sao?

Đại sư tỷ cũng biến thành đứa trẻ giống như nàng sao?

"Đi đến phủ Thái Tế." Nam nhân bỗng nhiên đứng lên: "Không phải hắn có lời muốn nói sao, tại sao không nói trước mặt quả nhân?"

Thái Tế chính là đại thần trong phủ mới vừa có trẻ con sinh ra.

Ô Tinh Tinh nghe đến chỗ này, vội vàng níu lấy vạt áo của nam nhân.

Nam nhân cúi đầu xuống: "Sao vậy? Không nỡ để cho quả nhân đi à?"

Ô Tinh Tinh vội vàng lại níu lấy tay áo.

Bình Luận (0)
Comment