Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 203

Chương 203 -
Chương 203 -

Máu tươi muốn từ cổ họng xông ra ngoài.

Khóe miệng Du Minh có máu tươi chảy xuống.

Hắn ta kinh ngạc nhìn bóng người kia.

Lúc nào Tùy Ly lại lợi hại như vậy.

Sắc mặt Du Minh càng thêm khó coi, may mà Ô Tinh Tinh không ở chỗ này, nếu Ô Tinh Tinh ở chỗ này, không phải sẽ mất mặt sao?

Trái lại sắc mặt của Yêu vương thay đổi một chút, hình như biết chuyện gì xảy ra.

Ông ta trầm giọng nói: "Các ngươi thấy người này, đi đường vòng là được. Nhớ lấy, nhất định phải tránh ra, tuyệt đối không thể so chiêu."

Còn về Du Minh có nghe hay không thì không phải chuyện của ông ta.

Du Minh bị đánh chết thì càng tốt.

Nhìn thấy Du Minh ói ra máu, nhất thời Yêu vương cảm thấy được vết vác chút mặt mũi.

Thậm chí thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Lúc này Tông chủ Tà tông Miêu Phong Vu lững thững tới chậm, thấy hai người đều ngã xuống, không khỏi kinh ngạc lên tiếng: "Đây là bị làm sao? Mấy đại tông môn đều xông vào?"

"Má nó? Tùy Ly? Sao hắn lại ở chỗ này? Chỉ có một mình hắn, đã đánh các ngươi thành bộ dạng này, không đúng..."

Yêu vương và Miêu Phong Vu vẫn còn đang hợp tác, ông ta sợ Miêu Phong Vu không biết sâu cạn, đi lên thăm dò bóng người này giống như là Du Minh, chỉ đành lên tiếng nói: "Đó không phải là Tùy Ly."

Miêu Phong Vu không hiểu: "Cái gì?"

Yêu vương bất đắc dĩ nói: "Tóm lại không phải là Tùy Ly, đây chỉ là một đạo hư ảnh mà thôi."

Du Minh cười lạnh một tiếng: "Rốt cuộc Yêu vương giấu mọi người cái gì vậy? Hư ảnh của Tùy Ly, tại sao lại có bản lĩnh lớn như vậy?”

Một kích tùy tiện của Tùy Ly, lại có thể làm cho bọn họ trọng thượng đến như vậy.

Sao Yêu vương có thể nói ra chuyện liên quan đến Toái Ngọc cảnh.

Đây chính là đồ bảo vệ toàn bộ vận mệnh của Yêu tộc.

Yêu vương chỉ nói: "Các ngươi chỉ cần biết, ở chỗ này, hắn chính là vô địch thiên hạ, không có người nào có thể đánh thắng hắn là được rồi. Nếu tự tiện ra tay, vậy cũng đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi."

Yêu vương đã có thể đoán được đại khái rồi.

Đạo thân ảnh này, hơn phân nửa là do con thần thú kia nằm mơ.

Thần thú mơ thấy Tùy Ly, vì vậy trong giấc mơ của nó cũng xuất hiện thêm một Tùy Ly.

Tất nhiên Tùy Ly không phải là thật.

Nhưng bởi vì được chế tạo từ trong mộng của thần thú, thần thú mơ thấy Tùy Ly mạnh mẽ, vậy Tùy Ly sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Có thể nói, tâm ý của thần thú quyết định toàn bộ quy tắc của mộng cảnh. Những người ngoài ở bên ngoài giấc mộng như bọn họ, sao có thể vượt qua khỏi quy tắc của mộng cảnh chứ?

Nghĩ đến linh tuyền từ trên trời rơi xuống, Yêu vương mới cảm thấy được an ủi.

Ít nhất... Ít nhất thần thú nằm mơ cũng không phải là chuyện xấu.

Nếu lại tới thêm một linh tuyền, vậy thì càng tốt...

Yêu vương không chịu nói rõ ràng, tất nhiên lũ yêu không dám tra hỏi.

Du Minh muốn tra hỏi, nhưng mà hắn ta đang bị thương, tất nhiên không có cách nào dùng vũ lực trấn áp Yêu vương.

Cho nên chuyện như vậy cứ thế bỏ qua.

Nhưng không biết qua bao lâu.

Đột nhiên có một ngày Yêu vương tỉnh lại, phát hiện bên cạnh Toái Ngọc cảnh... Lại có thêm một "Tùy Ly".

Chỉ là lần này là mặc quần áo màu đen.

"Vương, chuyện này nên làm thế nào đây?" Thủ hạ ở dưới đau khổ lên tiếng.

Yêu vương để cho bọn họ đi vòng qua Tùy Ly, bọn họ đã đi vòng. Nhưng bây giờ thêm một người, đi vòng như thế nào đây?

"Tại sao lại thêm một người?" Ngay cả Miêu Phong Vu cũng vô cùng khiếp sợ.

Sắc mặt Yêu vương càng khó coi hơn.

Tại sao thần thú lại nằm mơ nữa?

Còn mơ thấy Tùy Ly?

Yêu vương nói không ra lời, cũng chỉ có thể ở trong lòng cầu xin thần thú đừng mơ thấy Tùy Ly nữa.

Rốt cuộc thần thú này và Tùy Ly Phục Hi tông có quan hệ gì?

Trong mơ đều là hắn?

Nếu nhớ nhung như vậy tại sao không đi gặp hắn? Tại sao lại ở chỗ này mơ hết lần này đến lần khác?

Sắc mặt của Du Minh cũng không đẹp hơn chút nào.

Mỗi lần nhìn thấy Tùy Ly, là một lần nhắc nhở hắn ta, tiểu hồ ly đã đi rồi.

Có thể nói là gặp nhau vô cùng tức giận.

Du Minh lạnh lùng nhìn Yêu vương, nhếch miệng nói: "Ta chỉ hỏi ngươi, còn có thể xuất hiện thêm một Tùy Ly nữa hay không?"

Vương vương sao có thể biết được chứ?

Có thể sẽ có ba, có bốn... Hoặc là nhiều hơn, khi đó bọn họ cũng không thể né tránh được.

Nghĩ đến đây.

Yêu vương không khỏi đau khổ thở dài.

Tuyết quốc.

Ô Tinh Tinh thật sự không tìm được tung tích của Diệp Chỉ Quân, cho nên muốn đi xem con trai của Minh Châu phu nhân thử.

Đứa bé này sinh ra cùng ngày với nàng.

Có lẽ...Lỡ như... Đại sư tỷ đầu thai thành nam thì sao?

Ô Tinh Tinh bước đi về phía trước.

Phía sau là có một hàng cung nhân đi theo.

Chờ cuối cùng đi đến Kiêm Hà cung, nàng lập tức ngửi được mùi thuốc.

Hôm nay nàng cũng đã biết, trẻ con quốc gia này khó sống sót như thế nào, sinh mười đứa trẻ, nhiều lắm chỉ có thể sống được ba đứa trẻ.

Ô Tinh Tinh sợ hết hồn, vội vàng liếm môi, ngây thơ đáng yêu hỏi cung nhân bên cạnh: "Hắn, hắn sẽ không bị bệnh chết chứ?"

Cung nhân cũng không biết.

Bọn họ không có thường xuyên đi đến Kiêm Hà cung.

Cung nhân vội vàng nói: "Không có nghe nói bệnh nặng sắp chết."

Ô Tinh Tinh thở phào một hơi, lúc này mới muốn nhấc chân đi vào trong.

Lần này cung nhân lại lo lắng, vội vàng cản lại: "Sợ là sẽ lây bệnh cho Đế cơ."

Ô Tinh Tinh không thể làm khác nói: "Ta có kim quang."

Cung nhân do dự một chút, thầm nghĩ cũng đúng.

Có lẽ đứa bé của Minh Châu phu nhân thấy được kim quang, cũng có thể được chia một chút phúc, thân thể trở nên khỏe mạnh một chút.

Lúc cung nhân đang do dự, Ô Tinh Tinh đã đi vào bên trọng.

Nàng chậm rãi đi tới bên giường nhỏ.

Trong điện, cung nhân trông chừng đã làm biếng ngủ gật, không có ai chú ý nàng tiến vào.

Cung nhân sau lưng nàng muốn đánh thức cung nhân bên trong điện.

Lúc này bóng người trên giường nhỏ ngồi dậy.

Đó là một bé trai khoảng một tuổi.

Mặt mũi giống như được Nữ oa nương nương tỉ mỉ tạo ra, thật sự rất đẹp.

Nhưng không có cách nào để cho người thấy sinh lòng yêu thích.

Trái lại, trong nháy mắt khi cung nhân nhìn vào mắt của hắn, lại không tự chủ vỗ lồng ngực một cái, chỉ cảm thấy cực kỳ đáng sợ.

Bé trai có một con ngươi màu đen.

Bên trong đôi mắt đó lạnh như băng, lệ khí ngút trời.

Chỉ một đôi mắt thôi, đã làm cho người ta cảm thấy sợ hãi rồi.

Cung nhân run rẩy trong lòng, thầm nghĩ, chẳng lẽ uống thuốc của vu y cho nên hư người rồi? Nhưng vào lúc này, khi hắn nhìn thấy Ô Tinh Tinh, trong nháy mắt lệ khí biến mất sạch sẽ, chỉ còn lại một chút hòa nhã.

Trong đoạn thời gian này.

Tùy Ly bị bệnh, hơn nữa mỗi ngày đều sẽ mơ một ít hình ảnh về kiếp trước.

Thân thể phàm nhân này hoàn toàn không chịu được ý thức cường đại của hắn, cho nên ngày càng suy yếu.

Hoàng đế phái vu y đến, mỗi ngày cho hắn uống chút nước phù.

Cái gọi là nước phù, chính là bùa ngâm trong Xá nữ, rồi sau đó bưng đến cho hắn muốn.

Xá nữ là đạo gia gọi.

Mọi chuyện của Tuyết quốc đều phải xem bói, cúng tế, câu thông với trời đất, có thể kế thừa ý chí của tổ tiên, thần. Bọn họ thờ phụng đạo vu, vì vậy cũng gọi là Xá nữ.

Ở dân gian thì thường được gọi là "Thủy ngân" hoặc là "ruột chì".

Lấy Xá nữ luyện đan, đó chỉ có tu sĩ chưa nhập môn mới có thể làm.

Vật này không có ít lợi gì với thân thể, Tùy Ly cũng không có uống.

Chỉ là như vậy, thân thể của Tùy Ly cũng ngày càng không tốt.

Hắn tình toán đợi thêm nửa năm nữa, sẽ tìm cách đi gặp Ô Tinh Tinh.

Ai ngờ đến... Ô Tinh Tinh lại tìm mình trước.

Trái tim Tùy Ly cuối cùng cũng đập hơi nhanh

Là bởi vì hôm nay hắn có trái tim của người phàm sao?

Tùy Ly hoảng hốt trong chớp mắt, nhớ đến Ô Tinh Tinh hoàn toàn không biết chuyện hắn cũng đi theo nàng.

Hắn muốn gọi tên nàng.

Nhưng biêt hôm nay hoàng đế đặt tên cho nàng là Thái Dương, tất nhiên không thể ở trước mặt nhiều cung nhân gọi nàng là "A Tinh" được.

Nếu những người này nghe được lời của bọn họ, cho là bọn họ bị thứ đồ gì không sạch sẽ bám vào, vậy thì nguy hiểm.

Lúc này Ô Tinh Tinh cũng đang suy nghĩ.

Ừm, phải mở miệng như thế nào đây?

Lỡ như bọn họ cho là nàng bị trúng tà, thì phiền phức.

Ngay lúc Ô Tinh Tinh đang nhức đầu.

Tùy Ly không thay đổi sắc mặt há miệng phun ra rất nhiều máu.

Ô Tinh Tinh bị dọa sợ, lên tiếng nói: "Có phải hắn… hắn gần chết hay không?"

Cung nhân cũng luống cuống hốt hoảng,

Tùy Ly bình tĩnh móc ra một chiếc khăn tay, giấu trong tay áo, dùng máu viết mấy chữ lên phía trên, không để cho cung nhân nhìn thấy viết gì.

Rồi sau đó mới vo thành một cục, nhét vào trong tay Ô Tinh Tinh, khàn khàn nói, “Tặng ngươi."

Cung nhân thấy động tác quỷ dị này của hắn, trái lại lại thở phào nhẹ nhõm.

Máu là một vật rất quý trọng, lúc tế tự mới có người dùng. Hắn dùng máu để tặng cho Đế cơ, chắc là vì có họ hàng gần gũi?

Ô Tinh Tinh ngây ngốc nhận khăn tay, sau đó vội vàng trở về điện Bạch Hổ.

Nàng muốn biết, phía trên viết cái gì.

Ô Tinh Tinh trở về điện Bạch Hổ, tìm lúc cung nhân không có ở bên cạnh, mới lặng lẽ mở khăn tay ra.

Máu phía trên đã lan ra thành một đoàn, nhưng vẫn có thể nhìn ra được mấy chữ.

A Tinh, ta là * Ly.

Cái gì Ly?

Ô Tinh Tinh nín thở một chút, nhất thời không tin được trợn to mắt.

Không phải là Đại sư tỷ!

Là Tùy Ly... sao?

Là Tùy Ly mà tối hôm qua nàng nằm mơ sao!!!

Bên khác, trên chiếc giường nhỏ,

Tùy Ly mặt không thay đổi lau máu trên miệng, nhưng trong đáy mắt lại lộ ra chút ý cười.

Cung nhân phục vụ hắn thấy bộ dạng này, nhất thời giống như thấy quỷ, nơm nớm lo sợ nấu nước nóng cho hắn rửa mặt.

Tùy Ly bấm ngón tay trắng bệch của mình, tâm trạng hiếm khi vui vẻ một chút.

Cũng may hắn đã sớm dạy cho tiểu yêu quái mù chữ biết mấy chữ, nếu không, coi như hắn có thể viết chữ, nàng mở ra cũng chỉ có thể đọc thành: A , ta là *.

Bình Luận (0)
Comment