Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 219

Chương 219 -
Chương 219 -

Tiết công vội vàng lại gọi cơ thiếp đến tấu nhạc mua vui cho Tân Ngao, lúc này Việt Cơ cũng nhẹ nhàng dắt con gái đến một bên, sau đó đi khiêu vũ.

Động tác của Việt Cơ, làm cho Tân Ngao chú ý đến chỗ của Thanh Ngưng.

Thanh Ngưng không tự chủ mà run lên, ngay sau đó sinh ra mấy phần xấu hổ.

Vì sao uy thế đế vương của người phàm cũng có thể làm cho nàng ta chịu không nổi?

Là bởi vì hôm nay nàng ta cũng là thân thể phàm nhân sao?

"Đó là con gái của ngươi?" Tân Ngao đột nhiên lên tiếng.

Tiết công ngẩn ra, lúc này mới dám ngẩng đầu lên, run rẩy nói: "Vâng, là con của ngu thiếp Việt Cơ."

Tân Ngao lại hỏi: "Bao nhiêu tuổi?"

Tiết công không hiểu ý của hoàng đế, hơi ngây ngốc một chút sau đó nói: "Tám tuổi ạ."

Tân Ngao trầm giọng nói: "Trái lại gần tuổi với Đế cơ."

Tiết công vội vàng nở nụ cười, ông ta nghĩ chắc không phải bởi vì dừng lại vì mưa to, bệ hạ lo lắng Đế cơ tuổi còn nhỏ, một người không thú vị, cho nên có suy nghĩ muốn con gái của Việt Cơ làm bạn với Đế cơ chứ?

Tân Ngao lại hỏi: "Ngày thường con gái này của ngươi có nghe lời không?"

Tiết công cũng không sửa lại lời của Tân Ngao, nói đó là con gái của Việt Cơ mang đến, cũng không phải là con gái của ông ta.

Ai dám uốn nắn lời của hoàng đế bệ hạ chứ?

Tiết công cũng thuận theo nói: "Tuổi con bé còn nhỏ nhưng lại hiểu chuyện sớm. Trong ngày thường, không khóc không ồn ào..."

Tiết công nói đến chỗ này thì bị kẹt.

Quả thật con gái của Việt Cơ rất ít nói, không khóc cũng không cười, luôn không có biểu tình gì. Cho nên ở trong phủ không có cảm giác tồn tại. Nhất thời ông ta không biết miêu tả đứa bé này như thế nào.

Tân Ngao nhíu mày.

Đế cơ cũng không thường xuyên khóc, nhưng có khóc qua rồi.

Con gái người này cho tới bây giờ không khóc không ồn ào? Cũng hiểu chuyện sớm?

Vậy Đế cơ gan dạ ngoan ngoãn, không bằng người ta rồi?!

Sắc mặt Tân Ngao không thay đổi, ngoài miệng nói: "Con gái này của ngươi cũng không thân thiết với ngươi, mặc dù ở bên cạnh người khác tình cách của Đế cơ rất gan dạ, hiểu chuyện thông minh. Nhưng ở bên cạnh quả nhân sẽ biết khóc ồn ào, có lần còn nằm lên vai quả nhân khóc, làm cho phát quan của quả nhân bị lệch. Còn có một lần, chui đầu vào trong tay áo của quả nhân khóc, tay áo của quả nhân hoàn toàn bị nàng khóc cho ướt..."

Nhắc đến hình như có rất nhiều lần như vậy.

Thật ra thì Ô Tinh Tinh cũng chỉ khóc có hai lần thôi, một lần là vì con trai của Minh Châu phu nhân, một lần là vì ồn ào với y...

Ô Tinh Tinh dựa vào đầu gối của y ngủ say sưa, không có bất kỳ phản ứng gì đối với lời này, chỉ phát ra một tiếng nhỏ mơ ngủ: "Ưm...."

Mà sau khi Tiết công nghe xong, thì vô cùng rung động.

Chỉ mấy câu ngắn ngủi, cũng đã biểu hiện ra vị Đế cơ này được cưng chiều như thế nào.

Tiết công vội nói: "Đế cơ và bệ hạ, thật sự là tình cảm cha con thầm hậu."

Tân Ngao nhìn rõ ràng vẻ mặt của Tiết công, trong lòng mơ hồ hiểu được, vì sao Ba Tề có thể chịu đựng con gái dính mình như vậy, thậm chí còn luôn nhắc đến con gái út.

Thì ra chuyện dính người này cũng không phải là chuyện làm cho người ta vô cùng chán ghét.

Chỉ là.... Chỉ có Tân Ngao biết, Đế cơ cũng không dính mình.

Tân Ngao lại hỏi: "Nó có học chữ không?"

Tiết công lại sửng sốt một chút, nói: "Không ạ." Sao có thể học biết chữ được. Không nói đến chuyện nhà thương nhân rất ít người bỏ ra số tiền lớn mời tiên sinh đến dạy, còn là dạy con gái học chữ. Huống chi đây cũng không phải là con gái ruột của ông ta? Chỉ mỗi ngày ăn no mặc ấm cũng đã là ông ta có lòng tốt rồi.

Tân Ngao nhàn nhạt nói: "Ừ, Đế cơ đã sớm bắt đầu đi học luyện chữ rồi..."

Tân Ngao cũng không phải là người có tính tình khiêm tốn, nhưng lúc này y còn thiếu chút nữa khen Ô Tinh Tinh thật nhiều, hận không thể nói thành tiểu cô nương thông minh nhất thiên hạ.

Tiết công lộ ra vẻ xấu hổ, nói: "Con bé thật sự không bằng Đế cơ... Ta cũng nên học bệ hạ, để cho con bé học một ít chữ mới được."

Tân Ngao không nói gì nữa.

Chỉ có cung nhân hầu hạ bên cạnh mới hiểu, đây là bệ hạ khoe khoang đủ rồi.

Mà Tiết công không thấy hoàng đế mở miệng nữa, nhất thời thấp thỏm.

Bệ hạ nói nhiều như vậy, chẳng lẽ không muốn để cho Thanh Cơ làm bạn chơi của Đế cơ sao?

Thật ra Việt Cơ cũng hy vọng, Tân Ngao có thể nhìn Thanh Cơ và Đế cơ tuổi tác xấp xỉ, để cho hai đứa bé chơi với nhau.

Chỉ có đến gần rồi, Việt Cơ mới có thể biết rõ, tại sao Đế cơ lại lớn lên giống với Nguyên phi như vậy...

Việt Cơ chỉ biết, lúc ấy Nguyên phi mang thai, nếu muốn sinh, thì thời gian sinh cũng không kém nàng ta mấy ngày. Chỉ là không ai biết, năm đó đứa bé kia có được sinh ra hay không, là bé trai hay là bé gái.

Nếu thật sự là đứa bé của Nguyên phi?

Vậy tại sao lại biến thành Đế cơ?

Trong đầu Việt Cơ có vô số suy nghĩ, rồi sau đó nàng ta trở nên gan dạ, vừa nhảy vừa chậm rãi đến gần chỗ Tân Ngao.

Nàng ta uốn éo cái eo như rắn, khuôn mặt xinh đẹp cũng lộ ra mấy phần quyển ũ.

Sau đó... Sau đó nàng ta bị kiếm của binh lính ngăn cản.

Việt Cơ: "..."

Đúng rồi, Tân Ngao không thích gần nữ sắc, nếu nàng ta muốn dùng mỹ nhân kế, đi theo Tân Ngao đến Đô thành, chỉ sợ là không được.

Việt Cơ nhảy đến giờ tỵ.

Vừa khéo lúc nữa trời hạ xuống một cơn mưa to.

Tất nhiên hoàng đế lại chỉ có thể nghỉ thêm một ngày.

Cuối cùng Ô Tinh Tinh cũng ngủ đủ rồi, tỉnh lại từ đầu gối của Tân Ngao, sau đó bị y xách đi ăn cơm trưa,

Tiết công do dự mãi, cuối cùng vẫn đi tới bên cạnh Việt Cơ: "Bắt đầu từ ngày mai, cũng gọi Thanh Cơ đi học mấy chữ đi."

Bình Luận (0)
Comment