Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 238

Chương 238 -
Chương 238 -

“Ta cũng đã hắt xì mấy lần rồi.” Tiểu yêu quái trả đũa mà không thuần thục lắm.

Nàng nhẹ nhàng chớp mắt, nói dối mà không đỏ mặt.

Nguyên Chử không biết vốn là nàng nhiễm phong hàn, nghe nàng nói như vậy, trong lòng còn co thắt lại, chẳng lẽ vị Đế Cơ kiều quý này muốn lấy việc này làm khó dễ bọn họ?

“Ngươi mau đi cùng với ta đi.” Ô Tinh Tinh nhìn chằm chằm Diệp Chỉ Quân nói.

Nàng và đại sư tỷ không thân thiết lắm, nhưng Tùy Ly nhất định có thể liếc mắt một cái là biết đến tột cùng nữ tử trước mặt có phải đại sư tỷ hay không.

Trong lòng Diệp Chỉ Quân vừa động, chỉ là trên mặt cũng không thể hiện ra mảy may một chút nào, chỉ vẫn bày ra một khuôn mặt lạnh như băng.

Nàng ấy không muốn để cho người ta biết được, nàng ấy đã sớm quen biết với Ô Tinh Tinh, cho nên mím môi, không nói được, cũng không nói không được.

Ánh mắt của Nguyên Chử lướt qua người Diệp Chỉ Quân, ngay sau đó lại đè xuống ngờ vực vừa mới ngoi đầu lên ở đáy lòng.

Hắn ta lộ ra một chút tươi cười, đáy mắt lại điểm xuyết sự lạnh lẽo, hắn ta nói: “Xá Nữ, chưa nghe thấy Đế Cơ nói sao? Đế Cơ muốn ngươi đi theo nàng. Chẳng lẽ ngươi không muốn sao?”

Ô Tinh Tinh nhăn mũi lại.

Nghe lời này của hắn ta, sao giống như là đang uy hiếp “Đại sư tỷ”?

Quả nhiên người này không phải thứ tốt!

Nguyên Chử lại nhìn chằm chằm Diệp Chỉ Quân thêm một lát, rồi sau đó hắn ta không đợi Ô Tinh Tinh mở miệng, đã tiếp tục lên tiếng tiếp: “Từ nhỏ nàng lớn lên ở trong môn, tính tình chất phác, ít nói chuyện cùng người khác, nếu chỉ để cho một mình nàng theo Đế Cơ trở về, chỉ sợ trong lúc đi lại sẽ làm chậm trễ Đế Cơ. Không bằng ta và nàng cùng nhau theo Đế Cơ trở về nhé?”

Ô Tinh Tinh:?

Mua một tặng một?

“Ngươi cứ một hai muốn thêm một người cho ta cũng không phải không được.” Ô Tinh Tinh chép miệng nói.

Nguyên Chử: “…”

Hắn ta trở thành người tặng thêm?

Ô Tinh Tinh tỉ mỉ mà tự hỏi một chút, có thể bắt Nguyên Chử về ép hỏi âm mưu của bọn họ, nếu ép hỏi không ra, thì giết hắn luôn cũng được.

Ừm…

Ô Tinh Tinh nói: “Đừng có dong dài, đi thôi.”

Nguyên Chử nghe thấy thì lộ ra một nụ cười.

Bên này Ô Tinh Tinh xoay người, hắn ta liền đi theo phía sau.

Chỉ là chờ đi được hai bước, Nguyên Chử mới nhớ tới còn có một đứa con gái của thương nhân, Thanh Cơ kia.

Mặt Nguyên Chử lộ vẻ đáng tiếc, gọi môn nhân tới thì thầm vài câu, lúc này mới đi.

Thanh Ngưng rời đi từ chỗ trốn, quay người về phía đằng trước.

“Cha tiện nghi” của nàng ta và Kỷ Hầu cũng không biết được nàng ta đi nơi nào, lúc này trùng hợp có môn nhân tiến đến, môn nhân kia cung kính nói: “Nguyên quân lệnh cho ta, đưa Tiết Công và Thanh Cơ xuống núi.”

Môn nhân dứt lời, hai tay dâng lên một cái hộp, nói: “Đây là Nguyên quân ra lệnh riêng cho ta, để Tiết Công mang về.”

Tiết Công thấy thế, cùng Kỷ Hầu kia liếc nhau, chỉ coi như vừa rồi Thanh Cơ và Nguyên Chử thầm nói không ít chuyện, quan hệ thân thiết không ít, lúc này mới có chuyện như vậy.

Bằng không, đại quan quý nhân đi vào Vô Cực Môn này nhiều như thế, dựa vào cái gì chỉ có đoàn người Tiết Công có thể được người của Vô Cực Môn đưa tiễn? Dựa vào cái gì mà khi bọn họ đi, còn có thể tiện thể mang theo chút đồ vật?

Sở Hầu, Kỷ Hầu có việc cần cầu Vô Cực Môn.

Mà trước mắt, Vô Cực Môn lại thân thiết nhiều với bọn họ.

Tiết Công nhịn xuống cảm xúc cuồn cuộn trong ngực, cười và từ biệt với Kỷ Hầu, rồi sau đó cùng với Thanh Ngưng được người Vô Cực Môn đưa về phía chân núi.

Đến khi trở lại trong phủ.

Chưa đi được hai bước, đột nhiên Thanh Ngưng quay đầu, liền nhìn thấy Việt Cơ cầm ô, nện bước nhẹ nhàng đi đến cổng.

Có vẻ như là cũng vừa trở về từ bên ngoài.

Trong lòng Tiết Công vẫn vui mừng, thấy thế cũng vẫn chưa nghĩ nhiều, ông ta nghiêng người đi, nhìn theo ánh mắt của Thanh Ngưng.

Việt Cơ nghiêng người nhận lấy một cái hộp từ gia nô phía sau, nàng ta vừa đi về phía bọn họ, vừa cười nói: “Nghe nói sủng cơ của Sở Hầu Phủ gần đây yêu thích lụa mịn của Ngu Châu, ta liền mang theo người đưa qua. Trùng hợp là, trong phủ còn có vài vị quý nhân ở đó, các nàng giữ ta lại cùng nói chuyện mấy câu, lúc này mới trì hoãn canh giờ trở về…”

Tiết Công cười nói: “Ngươi và Thanh Cơ không hổ là mẹ con, nói chuyện đều rất được quý nhân thích.”

Việt Cơ sửng sốt, vội cười hỏi ông ta có chuyện gì xảy ra. Tiết Công cũng kể lại chuyện Nguyên Chử nói chuyện với Thanh Cơ, ngay cả tầm quan trọng của Vô Cực Môn ở trong triều hiện giờ, cũng đều nói ra hết.

Trong lòng Thanh Ngưng coi thường Vô Cực Môn kia, chỉ là trên mặt cũng không biểu hiện.

Nếu Tiết Công vì vậy mà càng coi trọng nàng ta và Việt Cơ, nguyện ý giao cho các nàng càng nhiều quyền lợi, đó là việc nàng ta thích thấy.

Cho nên Vô Cực Môn này… Nàng ta còn thể lộ vẻ chán ghét ra mặt được

Bên kia, Tiết Công nhiệt tình mà nói với Việt Cơ những loanh quanh lòng vòng trong đó, sau đó lại thưởng xuống trang phục đẹp đẽ hoa mỹ, rồi mới bảo hai người các nàng về viện.

Thanh Ngưng đẩy cửa ra, mới vừa bước một bước vào, nàng ta đã thấp giọng nói: “Nương đi đến Sở Hầu Phủ?”

Việt Cơ gật đầu: “Đúng vậy, sủng cơ của Sở Hầu kia, tính tình thật sự không được tốt, ta…”

Nàng ta còn chưa có nói xong, đã bị Thanh Ngưng ngắt lời.

Thanh Ngưng hỏi nàng ta: “Nương còn đi đến nơi nào? Còn gặp ai?”

Thanh Ngưng là linh hồn đến từ Tu Chân Giới, nàng ta tự nhận mình không phải là con gái chân chính của Việt Cơ.

Trong lòng nàng ta đa phần chỉ là coi Việt Cơ như người đang đứng ở trên cùng chiếc thuyền với nàng ta bây giờ thôi.

Cho nên… từng cử chỉ hành động của Việt Cơ, nàng ta đều phải biết được, miễn cho tương lai ảnh hưởng đến nàng ta.

Bình Luận (0)
Comment