Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 240

Chương 240 -
Chương 240 -

Thân thể sẽ thay đổi.

Linh hồn thì sẽ không thay đổi.

Diệp Chỉ Quân liếc mắt một cái đã nhận ra thân phận của hắn.

Tùy Ly.

Khuôn mặt người chết kia của Diệp Chỉ Quân, vào giây phút này trở nên càng lạnh băng lại còn không có hơi thở của người sống.

Con mẹ nó.

Không chơi với mèo được nữa rồi.

Bắt đầu từ sau tiệc sinh nhật của Sở Hầu, Tùy Ly vẫn chưa từng lộ mặt, nhưng Nguyên Chử ở một bên vẫn lập tức đoán được thân phận của hắn.

“Là Tân Ly công tử sao?” Nguyên Chử tiến lên một bước, cúi người chào hỏi.

Tùy Ly hơi khựng lại, hắn thả lỏng lực đạo một chút, đầu tiên là giương mắt nhìn toàn bộ đoàn người Nguyên Chử, rồi sau đó mới chậm rãi buông Ô Tinh Tinh ra.

Tùy Ly đã sớm gặp qua Nguyên Chử từ xa, nhưng trên mặt hắn không hiện gì, nhàn nhạt lên tiếng hỏi: “Đây là người nào?”

Ô Tinh Tinh không nói gì.

Nàng cảm thấy Tùy Ly vô cùng kỳ quái, rõ ràng là hắn nói, nếu như nàng bị phong hàn sẽ truyền cho hắn mà, rõ ràng nàng tránh đi là vì tốt cho hắn, sao hắn lại giống như là tức giận thế?

Tâm tư của con người thật là còn khó hiểu hơn cả yêu quái nữa.

Ô Tinh Tinh nghĩ thầm.

“Nguyên Chử.” Lúc này Nguyên Chử tiếp lời.

Rồi sau đó hắn ta cũng giới thiệu cả Diệp Chỉ Quân ở phía sau cho Tùy Ly.

Ánh mắt của Tùy Ly lướt qua một lượt, cũng không dừng lại quá nhiều ở trên người Diệp Chỉ Quân.

“Vào trong trước đi.” Tùy Ly nói.

Trên mặt Ô Tinh Tinh hiện lên một chút do dự.

Tùy Ly nói: “Ngược lại cũng không thiếu một lát này, nàng thấy sao?”

Lúc này Ô Tinh Tinh mới gật đầu.

Nàng thầm nghĩ nếu như ốm đau có dài ngắn và nhiều ít, vậy nàng hy vọng, nàng đã lây nhiều bệnh hơn cho Vô Cực Môn trước.

Đến khi vào cửa, ngồi xuống.

“Sao lại mang người về đây?” Tùy Ly hỏi.

Nguyên Chử im lặng không lên tiếng, nhìn sơ qua một vòng, thu mọi tư thái của cung nhân khắp mọi nơi vào trong mắt, không dám coi khinh Tân Ly công tử ốm yếu này.

Hắn cũng không có địa vị thấp hèn giống như lời đồn ở bên ngoài.

Nguyên Chử thu ánh mắt lại, thấp giọng nói: “Đế Cơ rất có hứng thú với Vô Cực Môn, đi một vòng ở trong môn, chọn đồ vật mình thích. Cũng có lẽ là nhìn thấy khá thích hai người chúng ta, nên đem chúng ta cùng về đây.”

Lúc này biểu cảm trên mặt Tùy Ly, cũng có khác thường trong nháy mắt, tuy nhiên rất nhanh đã quay về bình tĩnh.

“Ta đã bệnh nhiều năm, mà phương sĩ trong Vô Cực Môn đông đảo, Đế Cơ là muốn tìm một lương y cho ta, nên mới cầu đạo trường sinh.” Tùy Ly chầm chậm nói.

Ô Tinh Tinh chớp mắt.

Vậy… sao?

Nguyên Chử nghe thế, trong lòng hiện lên vô số ý nghĩ.

Hắn ta nói: “Thì ra là thế, xin hỏi Tân Ly công tử bị chứng bệnh gì ạ?”

Sắc môi Tùy Ly tái nhợt, lãnh đạm nói: “Bẩm sinh thiếu hụt.”

Nguyên Chử: “Vậy có chút khó khăn…”

“Người nào cũng nói như vậy.” Tùy Ly nói với sắc mặt bình tĩnh, “Không sao, mời hai vị tạm ở lại Kiêm Hà Cung của ta, từ từ suy nghĩ phương pháp giúp ta trường thọ.”

Nguyên Chử nghe đến đó suýt nữa thì thay đổi sắc mặt.

Trong nháy mắt nào đó, thậm chí hắn ta hoài nghi có phải Đế Cơ cố ý đưa bọn họ tiến cung, muốn nhốt bọn họ ở nơi này hay không. Hắn ta nghĩ muốn vào cung gặp hoàng đế, thực tế lại là gặp một Tân Ly công tử râu ria… Đây là ai tính kế?

Tùy Ly cũng hoàn toàn không nhiều lời với bọn họ, dứt lời liền quay đầu nhìn về phía Ô Tinh Tinh: “Đỡ hơn chút chưa?”

Ô Tinh Tinh còn đang suy nghĩ về việc để Tùy Ly và đại sư tỷ nhận nhau, nhưng thấy Tùy Ly chẳng có một tí khác thường nào, cùng không nhìn Xá Nữ nhiều thêm nữa, nhất thời còn chưa lấy lại tinh thần, chỉ ngơ ngác mà đáp lại: “Cái gì?”

Tùy Ly: “Không phải bị bệnh à? Bây giờ có khá hơn chưa?”

Ô Tinh Tinh nghe hắn nói như vậy, hít hít cái mũi, vừa rồi còn cảm thấy nghẹt muốn chết cơ. Nàng uể oải nói: “Sắp khỏi rồi sắp khỏi rồi.” Vẫn là làm yêu quái tốt, đâu có nhiều bệnh vặt đau nhẹ như vậy đâu?

Tùy Ly ngoắc tay với nàng một cái.

Ô Tinh Tinh:?

Trên mặt nàng xẹt qua một không hiểu, sau đó nàng thử thăm dò đến gần Tùy Ly hơn.

Diệp Chỉ Quân có thể nhìn thấy rõ hình người màu lam giơ tay ngoắc ngoắc, cùng với mèo to đang đến gần hắn:?!

Sao lại có thể chọc mèo như vậy?!

Sao mèo có thể kêu là lập tức tới chứ?

Bên này Tùy Ly nâng tay lên, đặt ở trên trán Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh kinh ngạc nhảy dựng, nhưng vẫn đứng lại để hắn sờ.

Nàng cảm thấy có một chút kỳ quái, nàng cũng không biết vì sao lại kỳ quái, là bởi vì trước mặt nhiều người như vậy sao? Hay là bởi vì hắn nhìn nàng không nói lời nào sao?

Hazz hình như tay Tùy Ly có hơi lạnh, không phải, hình như lại có hơi nóng… Là ta bị bệnh hay là hắn bị bệnh đây? Sao hắn lại kỳ quái như thế?

Tất cả những suy nghĩ bay loạn trong đầu Ô Tinh Tinh.

Giọng của Tùy Ly vang lên: “Trái lại cũng không nóng lắm, trở về nghỉ ngơi đi…”

Ô Tinh Tinh sửng sốt.

Hả? Tại sao lúc nãy muốn nàng vào trong, lại chưa nói được mấy câu, đã muốn nàng trở về?

“Ta…” Ô Tinh Tinh há miệng thở dốc.

Tùy Ly nói: “Nghỉ ngơi sẽ nhanh khỏe thôi.”

Ô Tinh Tinh nhìn nhìn Nguyên Chử, lại nhìn nhìn Xá Nữ không biết có phải là đại sư tỷ không ở bên cạnh.

Đáy lòng tiểu yêu quái có một chút không vui cho lắm.

Là người nàng mang về mà, sao ngược lại lại giống như muốn loại trừ nàng ra ngoài thế…

Ô Tinh Tinh xoay người, vô cùng khó chịu mà quay về Bạch Hổ Điện.

Giờ thì hay rồi, trở về sớm cũng không có việc gì làm.

Nàng dựa vào bàn, viết lung tung hai trang chữ, tờ này viết xấu hơn tờ kia.

Dưỡng bệnh thật là còn khổ hơn cả bị bệnh! Sao Tùy Ly chịu được tịch mịch vậy? À, nhất định là bởi vì nàng luôn đi tìm hắn chơi mà! Hắn lại không tới tìm nàng chơi! Còn muốn bắt nàng quay về nghỉ ngơi!

Bình Luận (0)
Comment