Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 266

Chương 266 -
Chương 266 -

Nửa nén nhang trước người Vô Cực môn còn vô cùng rạng rỡ tự hào, lúc này lại trở thành tù binh, bị binh linh áp giải đi xuống.

Các đại nhân cẩn thận nhìn, nhất thời không dám nói gì

Mà người điên lúc này bị người Vô Cực môn bắt lên cũng đã sớm bị dọa cho bất tỉnh nằm trên đất, vào lúc này cũng bị binh lính mang xuống theo.

Tân Ngao vung tay áo lên, nào còn có thời gian nói nhiều với những người khác? Xoay người dẫn Ô Tinh Tinh đi xuống.

“Tế điển hôm nay chấm dứt ở đây."

Trải qua một trận kinh động như thế, đại thần đều uể oải tinh thần.

Chỉ nghĩ đến chuyện Vô Cực môn mưu danh cầu lợi như thế, lúc trước bọn họ còn truy phủng tâng bốc như vậy, khó tránh khỏi trong lòng tức giận, Lúc trước bọn họ còn đưa đến rất nhiều lễ vật cho Vô Cực môn nữa.

Các đại thần không suy nghĩ chuyện này nữa, đàng hoàng quỳ xuống đất: "Cung tiễn bệ hạ."

Các bá tánh còn có chút sững sờ, nhưng cũng run rẩy quỳ xuống theo.

Trong đám người, Thanh Ngưng cúi đầu thật thấp, không ai nhìn thấy sự rung động và sợ hãi trong mắt của nàng ta.

Tùy Ly đạo quân không hổ là đệ tử của Phục Hi tông, tuổi còn nhỏ thế, đã có thể ở một nơi quỷ quái này lấy máu vẽ bùa, bày ra trận ngũ lôi thiên cương.

Vô Cực môn cũng rất lợi hại.

Nàng ta cũng không ngu xuẩn giống những người khác, bị Ô Tinh Tinh làm cho sùng bái, thật sự tin Vô Cực môn không có bản lĩnh gì. Nàng ta rất rõ ràng, muốn mời tà ma, cũng không phải tùy tiện là có thể mời được. Khó khăn kia cũng không thấp hơn mời thần.

Trước mắt làm cho Thanh Ngưng không thể bình tĩnh nhất chính là kim quang trên người Ô Tinh Tinh.

Vô Tương Tử đúng là một tên điên, tại sao lại đưa kim quang cho một yêu quái chứ?

Kim quang này cách xa Vô Tương Tử, lại vẫn còn có uy lực như vậy! Thanh Ngưng tuyệt đối không thể nào ngờ được.

Trải qua chuyện vừa rồi, có kim quang hộ thể, ai còn có thể giết Ô Tinh Tinh?

Nghĩ tới đây, Thanh Ngưng vô cùng khó chịu.

...

Mà bên này Ô Tinh Tinh bị dẫn đến long liễng của Tân Ngao.

Ô Tinh Tinh còn không chịu đi, nàng lắc đầu nói: "Ta muốn tìm Tùy... Tân Ly."

Tân Ngao lộ ra vẻ tức giận: "Một lát nữa tất nhiên con có thể gặp được!" Y cắn răng nghiến lợi nói: "Mới vừa rồi Đế cơ thật to gan, sao lại lỗ mang đi đến ôm tà ma kia như thế? Con không sợ chết sao?”

Ô Tinh Tinh ngước mắt lên.

Bởi vì trên người có chút đau đớn, vào lúc này trong mắt nàng ẩn ẩn nước mắt, nhìn qua có chút đáng thương.

Nàng hỏi: "Cha sợ chết không?"

Tân Ngao: "Tất nhiên không sợ."

Ô Tinh Tinh nói: "Vậy ta cũng không sợ... Tùy Ly cũng không sợ..."

Nếu Tùy Ly chết, còn không bằng nàng đi thử trước một chút.

Tiểu hồ ly của nàng còn chưa được sinh ra mà, Tùy Ly không thể chết được.

Tân Ngao nào biết suy nghĩ của Ô Tinh Tinh, sau khi y nghe xong chỉ cảm thấy vừa tức vừa buồn cười.

Được rồi.

Cuối cùng đều không sợ chết!

Cuối cùng y vẫn không nhịn được, ôm Ô Tinh Tinh: "Thái Dương, cùng với Tân Ly, quả thật giống quả nhân như đúc! Trời sinh chính là con của quả nhân!" Nói đến chỗ này, bên trong giọng nói có ba phần đắc ý.

Ô Tinh Tinh vội vàng đẩy y ra, khuôn mặt nhăn thành một đoàn: "Cha không cảm thấy ta thối sao? Ta đều bị cái bùn kia làm cho thối chết rồi, những bùn nhão kia đều dính lên người của ta."

Tân Ngao nhướng mày: "Chỗ nào thối? Ai dám nói Đế cơ thối?"

Tuy nói Đế cơ được nuôi dưỡng bên cạnh y, bị nuôi có chút cẩu thả, Nhưng cũng chưa từng chật vật thế này. Trong lòng Tân Ngao cũng có mấy phần đau lòng.

Ô Tinh Tinh: "Được rồi, vậy bây giờ ta đi gặp Tân Ly?”

Tùy Ly đang ở trên một cái kiệu khác.

Tân Ngao do dự một chút: "Nếu con muốn đi gặp nó, vậy không phải sẽ làm cho nó thối ngất xỉu sao? Thân thể của nó ốm yếu, con cũng biết mà..."

Ô Tinh Tinh tức giận nói: "Cha mới vừa nói ta không có thối!"

Tân Ngao cười ngượng ngùng: "Chuyện này... Đây không phải là ta suy nghĩ cho Tân Ly sao."

Ô Tinh Tinh không muốn nói chuyện với y nữa, lập tức xoay người sang chỗ khác.

Tân Ngao cũng không tranh cãi với nàng, y giơ tay lên gọi một người: "Đi, nói với công tử Tân Ly, Đế cơ không có chuyện gì, vẫn khỏe.

Người nọ lên tiếng đáp lại, sau đó quay đầu chạy đi.

Tùy Ly hành động bất tiện, không có cách nào bước nhanh từ đài cao đi đến bên cạnh Đế cơ, cho nên chắc là rất lo lắng.

Tân Ngao phân phó xong, từ trong tay áo lấy ra một cái khăn, lau bùn dính trên tay trên mặt cho Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh còn chưa để ý đến y, Tân Ngao cũng không tức giận.

Chờ trở về cung, cũng không biết đã làm bẩn bao nhiêu cái khăn tay, trái lại bùn dính sau lưng váy, gấu váy của Ô Tinh Tinh đều được lau sạch.

Tân Ngao muốn dỗ nàng vui vẻ, vì vậy chờ về cung, thì tự mình đi múc nước cho Ô Tinh Tinh, chỉ để nàng và Tùy Ly ở cùng nhau.

“Bây giờ con có thể nói chuyện với Tân Ly được rồi." Y nói.

Nhất thời quên mắng Ô Tinh Tinh tại sao lại dám một mình đi ôm tượng bùn kia.

Tất nhiên, Ô Tinh Tinh cũng quên oán trách y dẫn theo Tùy Ly đi vẽ bùa.

Tân Ngao vừa đi, Ô Tinh Tinh lập tức nhìn Tùy Ly, không nhịn được kéo vạt áo nói: "Ta nên đi tắm trước..."

Cuối cùng vẫn thật sự sợ làm cho Tùy Ly thối bất tỉnh.

Nếu là Tùy Ly, khẳng định sẽ không thích yêu quái như vậy.

Tùy Ly: "Tới đây." Cắt đứt lời chưa nói xong của Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh do dự một chút, vẫn là đi tới chỗ của hắn.

Tùy Ly cũng không nhàn rỗi, vươn tay đẩy xe lăn.

Chỉ hai ba bước, hai người đã đến bên cạnh nhau.

Cũng ngay vào lúc này, Ô Tinh Tinh mới phát hiện trên khuôn mặt luôn lạnh nhạt của Tùy Ly lúc này đã trở nên âm trầm.

Bình Luận (0)
Comment