Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 267

Chương 267 -
Chương 267 -

Âm trầm... Có chút đáng sợ.

Hắn không nói lời nàng vén tay áo của nàng lên.

Vốn dĩ chính tà không thể bao hàm nhau.

Kim quang trên người Ô Tinh Tinh bao lấy tà ma kia, nhưng rốt cuộc kim quang cũng chỉ là ngoại vật, vốn dĩ tà ma kia mang theo một thân đục ngầu, cho nên lúc Ô Tinh Tinh hòa tan nó, nó cũng sẽ để lại vết thương trên người Ô Tinh Tinh.

... Đúng như dự đoán.

Sau khi vén tay áo lên, Tùy Ly lập tức nhìn thấy từ cổ tay đến cánh tay của nàng, từng mảng màu đen lớn, giống như bị bỏng vậy.

Tia máu rỉ ra, không nhiều, nhưng nhìn vào vẫn cảm thấy rất đau.

Tùy Ly càng mím môi chặt thêm, sắc mặt âm trầm giống như có thể nhỏ ra nước.

"Không đau sao?" Hắn lạnh lùng hỏi.

Một đường trở về Tùy Ly đều không mở miệng, lúc này mở miệng nói chuyện, một chút vết máu từ trong miệng của Tùy Ly chảy ra.

Ô Tinh Tinh ngẩn ngơ nhìn hắn, không chú ý trả lời vấn đề của hắn, trái lại hỏi trước: "Sao ngươi lại chảy máu?”

Tùy Ly liếm đầu lưỡi một cái.

Lúc trước cắn có chút mạnh, bây giờ trong miệng vẫn còn tràn ngập mùi máu tanh.

Lúc này hắn chỉ nói: "Ai bảo nàng lỗ mãng như vậy? Vốn dĩ ta muốn lấy máu vẽ địa thư, lại bị nàng đoạt trước."

Tiểu yêu quái không biết đau, lại quan tâm trước chuyện hắn chảy máu.

Ô Tinh Tinh nghe được giọng điệu cứng rắn lạnh lùng của hắn, cũng không tức giận, chỉ là nhịn không được liếm môi, nhìn chằm chằm vào chút máu ở mép của hắn, nhỏ giọng hỏi: "Ngươi cắn rất mạnh sao?"

Không đợi Tùy Ly trả lời, nàng lại hỏi: "Ngươi chảy máu rồi."

Tiểu yêu quái không biết xấu hổ nói: "Ta có thể liếm liếm không?"

Tùy Ly: "..."

Ô Tinh Tinh giống như sợ hắn không đồng ý, vào lúc này vội vàng chui vào trong lòng của Tùy Ly: "Vết thương thật là đau thật là đau thật là đau..."

Nàng liếm môi, hỏi: "Bây giờ có thể hút không?" Nàng vì tăng cường sự hợp tình hợp lý trong lời nói của mình, còn nhỏ giọng bổ sung: "Dù sao ngươi cũng cắn bị thương rồi, không thể lãng phí máu được..."

Tùy Ly vừa tức giận vừa buồn cười,

Hắn vươn tay nâng gáy của nàng lên, hỏi: "Nàng muốn máu của ta?"

Ô Tinh Tinh chột dạ: "Ừm."

Nàng tự mình vén tay áo lên: "Thật sự rất đau đó..."

Nũng nịu như vậy, giọng nói mềm mại yêu kiều như thế, đâm thẳng vào trái tim của Tân Ngao, hắn hận không thể không nuốt nàng vào mình.

Tùy Ly cúi người hôn thật mạnh lên môi của nàng, còn không chờ Ô Tinh Tinh chủ động, hắn đã cạy hàm răng của nàng ra.

Máu tươi chui vào miệng, có chút ngọt tanh.

Ô Tinh Tinh vui vẻ nheo mắt lại, còn quấn lấy đầu lưỡi của hắn, mút vào hai cái.

Tùy Ly hơi rũ mi mắt, màu sắc con ngươi trở nên thâm trầm, giơ tay lên vuốt nhẹ lên gáy của nàng.

Hồi lâu sau.

Ô Tinh Tinh chỉ cảm thấy mình bị Tùy Ly ôm vào lòng quá chặt, cuối cùng hôm nay là cơ thể người phàm, dần dần nàng cảm thấy hít thở không thông.

"Ưm..." Nàng thử đẩy hắn ra.

Nhưng Tùy Ly vẫn không có ý buông nàng ta.

Hắn co ngón tay lên lau một ít bùn còn dính trên mặt nàng, hôn càng sâu hơn.

Giống như…

Giống như bị hắn ăn vậy.

Ô Tinh Tinh cảm thấy choáng váng.

Ở ngoài cửa.

Tân Ngao cầm theo thức ăn nóng và canh nóng trở về đứng ở chỗ đó, kinh ngạc đến sững người.

---

Tân Ngao thiếu chút nữa làm rơi chén.

Nhưng cuối cùng nghĩ đến... Đế cơ còn muốn ăn nữa.

Vì vậy cố gắng nhịn xuống, chỉ là khuôn mặt tràn đầy tức giận, nói với cung nhân sau lưng: "Tất cả đi xuống đi."

Chuyện này không tốt để truyền ra.

Thân hình Tân Ngao cao lớn, các cung nhân đứng ở sau lưng y đều cúi đầu khom người, cho nên không ai thấy được tình cảnh bên trong. Trước mắt bệ hạ đuổi bọn họ xuống, bọn họ cũng nghe lời lui xuống.

Mà một tiếng phân phó này của Tân Ngao, trái lại làm kinh động hai người đang ôm nhau bên trong.

"Cha!" Ô Tinh Tinh thoát khỏi lòng của Tùy Ly, thở phào nhẹ nhõm.

Sắp hít thở không được rồi.

Cho nên lúc nàng nhìn thấy Tân Ngao, trên mặt tràn đầy vui vẻ.

Tân Ngao: ?

Vui vẻ như vậy sao?

Là bởi vì trong lòng Đế cơ vô cùng tín nhiệm lệ thuộc y sao? Cho nên cũng không cảm thấy y sẽ trách mắng nàng vì chuyện này?

Tân Ngao suy nghĩ một chút, lập tức có chút mềm lòng, thậm chí còn không nhịn được bắt đầu nghĩ, mới vừa rồi vẻ mặt của mình có phải quá mức đáng sợ hay không?

Rốt cuộc chỉ là hai đứa bé mà thôi.

Mà bên này Tùy Ly thong thả đặt tay xuống.

Lúc tiểu yêu quái hôn hắn rất chủ động, hôn xong cũng chạy đi cực nhanh.

Quả thật có chút vô lại.

Tùy Ly chậm rãi xoay người lại."Cha."

Tân Ngao sậm mặt lại: "Ừ... Hả?” Tân Ly gọi y là gì vậy? Tân Ly kêu y là cha? Y không nghe nhầm đó chứ?!

Nhất thời Tân Ngao giống như bị đả kích, y bước nhanh vào, ba bước thành một bước đi tới bên cạnh bọn họ.

Đã bao nhiêu, cho tới bây giờ Tân Ly chỉ gọi y là bệ hạ.

Trái lại hôm nay gọi là cha... Hừ!

Tân Ngao vẫn là sậm mặt nói: "Tân Ly, ngươi theo quả nhân đến đây."

Ô Tinh Tinh vội hỏi: "Còn ta thì sao?"

Tân Ngao đặt đồ ăn trên bàn, tức giận nói: "Con ăn đồ ăn của con đi!" Nói xong, Tân Ngao cũng cảm thấy mình thật lợi hại, có thể lớn tiếng với Đế cơ.

Cái này có tính là đang... Trọng chân phụ cương không?

Không.

Tân Ngao vội vàng xuôi đuổi những suy nghĩ này trong đâu.

Trước mắt quan trọng nhất là... Tân Ly có gan bằng trời, lại dám hôn muội muội của mình.

Chờ đi tới sau bình phong, nhất thời sắc mặt Tân Ngao lập tức trở nên lạnh lùng, y hỏi Tùy Ly: "Chuyện gì xảy ra?"

Tùy Ly không thể nói với y, bọn họ đến từ thế giới bên ngoài gương, càng không thể nói với y, vốn dĩ bọn họ là vị hôn phu vị hôn thê sắp bái đường thành thân.

Hắn không thể làm khác hơn là nói: "Ta yêu mến nàng."

Sắc mặt của Tân Ngao lạnh hơn: "Những vương công quý tộc kia, nhà nào mà không có mấy người con gái xinh đẹp như hoa? Hôm nay ngươi coi trọng ai cứ nói với quả nhân? Sao êm đẹp, lại coi trọng Thái Dương?"

Bình Luận (0)
Comment