Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 269

Chương 269 -
Chương 269 -

Cha sao...

Cái từ này lướt qua đầu lưỡi của hắn, hoàn toàn có một tầng hàm nghĩa khác.

Tân Ngao sợ Tùy Ly nói dối, sau khi ra ngoài thì lập tức kéo Ô Tinh Tinh lại muốn hỏi chuyện.

Ô Tinh Tinh đang ăn một nửa, lại còn chưa tắm, luôn cảm thấy mình rất thối, cho nên tránh không được ngồi xa ra một chút. Tân Ngao thấy vậy thì rất khó chịu. Luôn cảm thấy bắt đầu từ hôm nay, hai đứa nhỏ kia sẽ càng thích ở cùng với nhau, đến lúc đó không phải sẽ quên y sạch sẽ sao? Nhất định ngay cả ngồi chung với y cũng không muốn.

Tân Ngao nhịn xuống sự khó chịu trong lòng, vẫn là hỏi giống với lúc hỏi Tùy Ly: "Mới vừa rồi xảy ra chuyện gì?"

Từ trước đến giờ tiểu yêu quái chưa bao giờ cảm thấy thẹn thùng, nàng thoải mái nói: "Ta hôn Tân Ly, hắn cũng hôn ta."

Tân Ngao: "Con tâm duyệt nó?"

Tân Ngao: "Tâm duyệt?"

Tân Ngao: "Ý là thích đó." Y thầm nghĩ, Đế cơ học văn không được tốt, thật là vô cùng giống với quả nhân. Chỉ là đến cùng quả nhân vẫn mạnh hơn nàng một chút.

Ô Tinh Tinh gật đầu liên tục, còn nhấn mạnh: "Ta thích hắn, cực kỳ thích."

Tùy Ly đang từ trong tấm bình phong đi ra, trùng hợp nghe được câu này, hơi dừng lại một chút.

Hắn càng muốn nghe được nhiều hơn.

Mà ở bên ngoài, Tân Ngao nghe xong lời này thì sắc mặt tối sầm lại.

Y nghiến răng nghiến lợi nói: "Hừ! Vậy giữa cha con và Tân Ly, con càng thích ai?"

Ô Tinh Tinh: ?

Tùy Ly: "..."

Nếu là mấy năm mới đến đây, tất nhiên Ô Tinh Tinh sẽ cực kỳ khích phách nói cho y biết, tất nhiên là Tùy Ly rồi!

Nhưng mà trước mặt, Ô Tinh Tinh rất do dự, cuối cùng vẫn không muốn làm cha già đau lòng.

Nàng nói: "Đều thích."

"Không được, phải chọn một người thôi."

Ô Tinh Tinh trở mặt: "Vậy cha đừng nói chuyện với ta nữa!"

Tân Ngao: "... Bỏ đi bỏ đi, không nói thì thôi. Cha lại hỏi con, lúc nào lại như vậy?"

Ô Tinh Tinh xòe ngón tay ra: "Ba tuổi...? Hay là hai tuổi?"

Tân Ngao: ???

Cả người Tân Ngao đều không tốt.

Tùy Ly không khỏi co rút khóe miệng.

Hắn đoán được, lời này của tiểu yêu quái, là tính từ lúc tiểu yêu quái khóc lóc om sòm, để cho Tân Ngao chăm sóc hắn, không để cho Kiêm Hà cung biến thành lãnh cung.

Tân Ngao: "Nó, nó..."

Ô Tinh Tinh không biết Tân Ngao suy nghĩ cái gì, chỉ nói: "Khi đó ta cũng rất thích hắn nha, khi đó cha không có nhìn ra sao?"

Đã nhìn ra.

Tân Ngao nhớ lại ngày Đế cơ cưỡi lên cổ y khóc lóc làm mưa làm gió.

Nhưng mà... Y tuyệt đối không ngờ đến, Đế cơ bá đạo như vậy, khi đó đã biết trông chừng tiểu phu tế của mình rồi!

Tân Ngao bực bội nói: "Được rồi, con cũng thích, quả nhân còn có thể nói cái gì?"

Đánh gãy chân Tân Ly?

Nhưng y cũng không nỡ.

Trong lòng Tân Ngao khổ sở, luôn cảm giác hình như mình bị con cái bỏ rơi, lại nhìn không được nghĩ, y thì không sao, nhưng tương lai của hai đứa này sẽ như thế nào? Nhất là bệnh của Tân Ly...

Nghĩ như thế, việc khỏi bệnh càng phiền toái hơn.

Cuối cùng, Tân Ngao nghĩ ra một cách tự khuyên mình.

Nếu hôm nay, y là cha của Tân Ly, lại là nhạc phụ của Tân Ly, à, tính luôn đoạn quan hệ với nhị ca, Minh Châu phu nhân là thê tử của nhị ca, cho nên y vẫn là thúc thúc của Tân Ly.

Ừ… Như vậy quan hệ ba trong một này, có phải Tân Ly nên phê duyệt hết tấu chương cho y hay không?

Chuyện tuấn du chuyện cúng tế, cũng đều giao cho Tân Ly làm đi?

Tân Ngao nghĩ như thế lập tức cảm thấy trong lòng thật thoải mái.

Nhưng lương tâm của Tân Ngao vẫn còn chưa biến mất.

Niệm tình hai ngày nay Tùy Ly ra không ít máu, Tân Ngao lập tức quyết định giữ lại những tấy chương không quá khẩn cấp đến hai ngày sau, để cho Tân Ly hưởng thụ thời gian sung sướng cuối cùng.

Mà ở bên này Ô Tinh Tinh ăn chút đồ ăn nóng, sau đó thì đi tắm rửa thay đồ.

Chờ nàng mang theo cả người tràn đầy hơi nước trở về, Tân Ngao nói: "Hôm nay cũng quá mệt mỏi rồi, nhanh nằm xuống nghỉ ngơi đi."

Nơi này là điện Câu Dực.

Gần đây Tân Ngao không có nhìn thấy mấy thứ âm hồn kia, cho nên mấy ngày nay Ô Tinh Tinh không có ngủ lại ở Câu Dực điện.

Thấy Ô Tinh Tinh đứng bất động, Tân Ngao lại nói: "Một lát nữa ta còn có chuyện muốn hỏi ca ca của con, con không muốn nghe chung sao?"

Ô Tinh Tinh nghe vậy, vội vàng gật đầu.

Tân Ngao nói xong, lại cảm thấy không được tự nhiên, thầm nghĩ sau này không thể mở miệng là nói ca ca của con gái được.

Mắt thấy Ô Tinh Tinh và Tùy Ly đã ngủ trên giường rồi.

Tân Ngao mới cười một tiếng, đi đến nằm giữa hai người bọn họ.

Ô Tinh Tinh: ?

Tùy Ly: "..."

"Nào, hôm nay cha kể chuyện lúc trước của mình với hai đứa nha." Tân Ngao nghiêm túc nói.

Nhưng vẫn thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Đột nhiên Ô Tinh Tinh ngồi dậy.

Trong lòng Tân Ngao căng thẳng, cho là Đế cơ giận y. Thật ra thì y cũng chỉ là... Chỉ là không muốn bọn họ ở bên nhau nhanh như vậy...

"Ta quên mất một chuyện." Ô Tinh Tinh buồn rầu nói.

Tân Ngao cũng vội vàng ngồi dậy theo, hỏi: "Chuyện gì?"

Không tức giận là được rồi.

Ô Tinh Tinh nhíu mày, vội vàng nói: "Lúc trước ta từ Vô Cực môn mang về một Xá nữ, nàng ấy cũng là người của Vô Cực môn, cha muốn bắt người Vô Cực môn, vậy hôm nay không phải nàng ấy bị bắt vào trong đại lao rồi sao?"

Tân Ngao không hiểu: "Con lo lắng cho người này làm gì?"

Ô Tinh Tinh nói: "Tất nhiên là bởi vì trong lòng ta thích nàng ấy, không nỡ để nàng ấy chết."

Tân Ngao: "... Trái lại người được Đế cơ thích có thật nhiều. Thôi quả nhân cũng không biết người này có bị bắt hay chưa... Người đâu!"

Tân Ngao gọi người đến hỏi tung tích của Xá nữ.

Người nọ đáp: "Đã theo như phân phó của bệ hạ, bắt hết những người Vô Cực môn áp giải vào đại lao."

Bình Luận (0)
Comment