"Xảy ra chuyện gì sao?" Tùy Ly lập tức ngồi thẳng lên.
Trên mặt Tân Ngao đầy bất mãn, nói: "Quả nhân thật sự không có cách nào đồng ý với ngươi, đối xử thật tốt với mấy tên đầu trọc đó."
Tùy Ly: "Vì sao? Bọn họ làm chuyện xúc phạm bệ hạ… Làm chuyện xúc phạm cha sao?"
Tân Ngao vẫn đang nghĩ về những hòa thượng không biết trời cao đất rộng kia, trái lại cũng không chú ý mới vừa rồi Tùy Ly đổi cách gọi. Y trầm giọng nói: "Tống Duẫn dẫn người dẫn đầu của đám đầu trọc đến chỗ quả nhân, mở miệng đã bảo Đế cơ đi theo bọn họ tu Phật. . ."
Tùy Ly nghe đến chỗ này, mím môi dưới, trái lại cũng không tức giận lắm.
Yêu quái tu phật?
Chưa từng có trong lịch sử.
Chỉ là sợ rằng mới đọc kinh phật thôi đã bị cho hiện ra nguyên hình... Không, ở trong gương Hoa Duyên, nàng chính là một người phàm, mà không phải là yêu quái. Sợ rằng đúng là có thể tu phật.
Nếu thật sự có thể tu hành, đợi lúc nàng rời khỏi gương Hoa Duyên, tiểu yêu quái sẽ trở nên lợi hại sao? Nàng sẽ trở thành yêu quái tu phật duy nhất trong trời đất.
Trừ cái này ra, thậm chí hắn còn có thể truyền pháp môn của Phục Hi tông cho nàng...
Tam tu yêu pháp, phật pháp, đạo pháp...
Cũng không tệ.
Lúc này trong lòng Tùy Ly đã sắp xếp rất tốt, hắn lại hỏi: "Hòa thượng còn nói cái gì không?"
Tân Ngao trầm giọng nói: "Nói muốn tôn Đế cơ lên làm phật nữ vô thượng. Đây là cái thứ gì?”
Đến lúc này, sắc mặt của Tùy Ly lập tức thay đổi.
Phật nữ và phật tử giống nhau.
Vô Tương Tử ở Kim Thiền tông có được đãi ngộ gì, thì Ô Tinh Tinh cũng sẽ giống như vậy.
Trên dưới phật tu đều sẽ lấy nàng làm trọng, chuyện gì đều suy nghĩ cho nàng.
Nhưng đồng thời cũng có nghĩa là...
Suốt đời nàng đều thuộc về phật môn.
Nàng nhất định phải cứu độ thế nhân, nàng phải lấy phật làm đầu, nàng không thể... thành thân.
Sắc mặt Tùy Ly từng chút một trở nên âm trầm, chỉ nghe thấy giọng nói lạnh lùng phát ra từ miệng hắn: "Ai cho bọn họ là gan này? Dám tới cướp đoạt minh châu trong tay người khác?"
Tân Ngao cảm thấy rất đúng: "Đúng thế!"
Đế cơ là viên minh châu của y!
"Theo ta thấy, cha chỉ cần cứ cách mấy ngày ban thưởng cho bọn họ một ít vải vóc, đồ ăn, thịt là được." Tùy Ly nhanh chóng khôi phục tỉnh táo, giọng điệu cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.
Vải vóc được mặc bên ngoài, những người khác lập tức biết bệ hạ không có lạnh nhạt với những hòa thượng này.
Về phần thịt. . . Có ăn hay không chính là việc của bọn họ.
Trong mắt dân chúng, có thể ăn thịt chính là một chuyện tuyệt vời.
Nhưng Tân Ngao lại mím môi: "Theo quả nhân, vốn không nên ban thưởng gì cả."
Tùy Ly: "Bọn họ đã cứu rất nhiều người."
Đây cũng là nguyên nhân để Tùy Ly tức giận khi nghe yêu cầu đột ngột kia, mà không lập tức ra tay giết những tên hòa thượng này.
Theo lý bọn họ cứu bá tánh, xứng đáng được ban thưởng, nếu hoàng đế không chịu ban thưởng, trong dân gian sẽ có rất nhiều tin đồn.
Tân Ngao: "Cũng đúng. Mà thôi. . . Bọn họ nên cảm ơn bá tánh cho thật tốt. Nếu không có công đức do bá tánh tích góp cho bọn họ thì...
"Đế cơ đến." Bỗng nhiên cung nhân nói.
Sau khi Ô Tinh Tinh rời khỏi chỗ Tân Ngao, đầu tiên nàng quay quay về Bạch Hổ điện, do đó tụt lại phía sau Tân Ngao rất nhiều.
Vừa bước vào cửa, trên mặt nàng đã tràn đầy lo lắng.
Tùy Ly vội vàng nắm lấy cổ tay nàng, nhẹ giọng hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Ô Tinh Tinh không biết nên nói gì.
Ngày hôm trước, Tùy Ly còn nói phải đối xử tốt với những hòa thượng kia, như vậy bọn họ mới có thể rời khỏi gương Hoa Duyên được . .
Nàng nặng nề thở dài, đành phải kéo tay áo Tùy Ly nói: "Chúng ta thành thân đi."
Sắc mặt Tân Ngao tối sầm lại.
Sao lại có đạo lý cô nương nhắc đến vấn đề này trước được?
Tân Ngao vội vàng túm lấy cổ áo Ô Tinh Tinh, kéo nàng lại, nói: "Không được!"
Ô Tinh Tinh không vui: "Tại sao không được?"
Tân Ngao nhịn tức giận trong lòng, nói: "Nó, nó còn chưa chuẩn bị tam thư lục lễ. . ."
Ô Tinh Tinh nói: "Ta không cần những thứ này."
Tân Ngao: "..."
Y nghiến răng nghiến lợi.
Tại sao Đế cơ dễ bị lừa như thế?
Vẫn là Tùy Ly khẽ vuốt ve đầu Ô Tinh Tinh, nói: "Mấy ngày nữa đi."
Bây giờ hắn thật sự rất ốm yếu, mệt mỏi
Ô Tinh Tinh thất vọng nói: "Được rồi."
Chỉ là vào ban đêm ngày hôm đó.
Tùy Ly xử lý một ít công việc trong tay, lúc đến giường ngủ, nhìn thấy chăn bông bị nhô lên một cục.
Hắn vươn tay thăm dò, chạm vào Ô Tinh Tinh ở bên trong.
Tiểu yêu quái cong người nằm dưới chăn, thò đầu ra.
Tùy Ly cũng không cảm thấy xa lạ.
Nhưng lúc hắn cúi đầu xuống, nhìn thấy bờ vai khi cổ áo của nàng bị lệch qua một bên. . . Trong lúc nhất thời cổ họng hơi ngứa.
Tùy Ly đè đầu nàng lại.
Một lúc sau, Tân Ngao sải bước đến bắt Ô Tinh Tinh đi.
Lúc Ô Tinh Tinh đi còn vô cùng không cam lòng, trừng mắt hung tợn nhìn hắn.
Tùy Ly thật sự không biết làm sao.
Hắn cũng không tiện nói với nàng, để cho hắn dưỡng bệnh thêm mấy ngày nữa.
Nếu không, tiểu yêu quái nghe được, chỉ sợ sẽ buột miệng hỏi hắn được hay không.
Tùy Ly xoa trán, lúc này mới nằm trở lại trên giường.
Chỉ là mặc dù không thể thành thân ngay lập tức. . .
Nhưng Tùy Ly lại vô cùng hưởng thụ sự thân mật như vậy của tiểu yêu quái, chờ đến khi chìm vào giấc ngủ, khóe miệng của hắn vẫn hơi cong lên.
Sau ngày hôm đó, các hòa thượng đều muốn gặp Đế cơ.
Nhưng không có cách nào, trong vài ngày này, Đế cơ không có ý định xuất cung.
"Không vội.” Tống Duẫn trấn an bọn họ, nói: "Hai ngày nữa, Đế cơ sẽ lại phủ Sở hầu thăm Việt Cơ. Đến lúc đó, tất nhiên các ngươi có thể gặp được Đế Cơ."
Các hòa thượng nghĩ đến nghĩ lui, lập tức đi đến phủ Sở hầu.