Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 280

Chương 280 -
Chương 280 -

Ô Tinh Tinh nhỏ giọng nói: "Trái lại binh lính của các ngươi rất rắn chắc mạnh khỏe."

Cam thúc nở nụ cười, nói: "Đó là tất nhiên." Đây cũng là vũ khí trong tay bọn họ!

Ô Tinh Tinh chỉ vào những người mình nhìn thấy dọc đường: "Vậy sao bá tánh lại sống thành bộ dạng này?"

Cam thúc ngẩn ra, vẫn nói đến chuyện cũ: "Bởi vì Tân Ngao thu thuế nặng, lao dịch nặng, dùng mọi cách lấp áp..."

Ô Tinh Tinh: "Nhưng hôm nay bọn họ ở dưới sự trị vì của các ngươi. Bọn họ bây giờ là bá tánh của tiền tiền, không phải là của triều hiện tại, mới vừa rồi ngươi đã nói như thế."

Cam thúc bị nói cho cứng họng, nhất thời không biết nói sao.

Ô Tinh Tinh lại nói: "Vì sao các ngươi lại phải tạo phản?"

"Đế cơ nói sai rồi, đó không phải là tạo phản. Tân Ngao mới là phản tặc, chúng ta là chính thống."

"Được rồi, đổi một cách nói khác. Vì sao các ngươi phải khôi phục chính thống? Là vì bá tánh? Nhưng bá tánh sống quá khổ. Tuyệt đối sống không khỏe bằng binh lính. Vậy các ngươi là vì quyền lợi sao?"

"..." Cam thúc dùng sức mím môi một cái, trầm giọng nói: "Tuổi của Đế cơ vẫn còn nhỏ, rất nhiều đạo lý không thể hiểu được, càng không hiểu thâm cừu đại hận của ngài và Tân Ngao. Đế cơ nghỉ ngơi trước đi."

Nói xong, Cam thúc vén rèm lên, đưa Ô Tinh Tinh vào một nhà trước mặt.

Nói là nhà, thật ra nó được xây dựng giống như cung điện.

Chỉ là bản thu nhỏ mà thôi.

Sau khi Ô Tinh Tinh bước vào, ngẩng đầu quan sát.

Bên trong cũng được trang trí giống như hoàng cung như đúc, từ bàn đến giường nhỏ, chính giữa còn có một cái đỉnh. Trong đỉnh đang đốt trầm hương, ngửi vào làm cho lòng người cảm thấy an bình. Trên đỉnh của cái giường có khảm nạm minh châu, thậm chí còn có chút chói mắt.

Nơi này quá giống hoàng cung, nhưng Ô Tinh Tinh chỉ cảm thấy xa lạ, cũng không cảm thấy thân thiết.

Trên bàn dài không có tấu chương bị Tân Ngao bày tán loạn, dưới bàn không có Tùy Ly tự tay bện quả cầu trúc cho nàng, trước kính trang điểm không có phấn son, chăn đệm trên giường rất chỉnh tề, không có áo khoác tán loạn...

Tóm lại, chính là khác biệt rất lớn.

Ô Tinh Tinh xòe ngón tay ra, bỗng dưng phát hiện, bây giờ nàng trừ nhớ Tùy Ly, A Tiếu ra, còn nhớ Tân Ngao nữa.

Ô Tinh Tinh không khỏi thở dài.

"Đế cơ." Có người nhẹ nhàng ở bên ngoài gọi. Thấy Thiên Vũ xách theo một cái hộp đồ ăn lớn đi vào. Thiên Vũ vội vàng mở hộp đồ ăn ra, lúc này mới cảm thấy không mất mặt nữa, hắn ta cười nói: "Đế cơ mời dùng."

Ô Tinh Tinh cúi đầu nhìn lướt qua.

Vẫn không có khẩu vị gì.

Trong lòng nàng nói thầm, lúc đầu nàng làm tiểu hồ ly cũng sẽ không như vậy, là bởi vì... Là bởi vì Tùy Ly và Tân Ngao đã cưng chiều hư nàng rồi, cưng chìu nàng kén ăn như vậy?

"Đế cơ?" Thiên Vũ thấy nàng yên lặng thật lâu, không khỏi nhỏ giọng gọi.

Tất cả mọi người đều biết Đế cơ lớn lên khuynh thành, chẳng qua khi đó dù cho gặp được Đế cơ, trong lòng bọn họ vẫn nghĩ, con của Tân Ngao, dù cho mỹ mạo hơn nữa cũng là tấm lòng như rắn rết.

Nhưng hôm nay biết được nàng thật ra là huyết mạch của tiền triều, lập tức biến thành càng nhìn càng cảm thấy động lòng người.

Thiên Vũ không dám nhìn thẳng vào nàng, trong lòng còn có mấy phần thương tiếc Đế cơ, lập tức biết được một tin tức kinh người mình không phải là con ruột của đương kim hoàng đế, cha nuôi của mình còn là người giết cha ruột. Không phải ai cũng có thể tiếp nhận được.

Hắn ta nào biết, Ô Tinh Tinh nghe những lời này lỗ tai sắp mọc kén rồi.

Ô Tinh Tinh uể oải nói: "Ta nhìn thấy những bá tánh ở bên ngoài kia, có chút ăn không vào."

Thiên Vũ ngơ ngác nói: "Đế cơ thiện lương..."

Ô Tinh Tinh không muốn nhiều lời với hắn ta: "Để xuống đi, ngươi có thể đi ra ngoài được rồi."

Thiên Vũ do dự nói: "Ta, ta không thể đi. Cam thúc muốn ta ở chỗ này bảo vệ Đế cơ."

Bảo vệ gì chứ?

Không phải là trông chừng sao? Lời nghe vào thì rất tốt. nhưng cũng không lừa gạt được yêu quái đâu!

Ô Tinh Tinh bĩu môi, cũng không nói chuyện với hắn ta, chỉ cúi đầu ăn. Chờ không ăn được nữa, nàng ngẩng đầu lên nói: "Cầm đi ra chia cho những bá tánh kia đi."

Thiên Vũ là lần đầu tiên nghe dạng phân phó này, lại ngơ ngác "a" một tiếng.

Ô Tinh Tinh: "Đi đi."

Thiên Vũ không chống cự lại được ánh mắt của nàng, một bên tai trở nên đỏ hồng, vội vàng đứng dậy đi ra ngoài.

Đi được nửa đường thì đụng phải Cam thúc.

Cam thúc hỏi hắn ta làm giờ, hắn ta thành thật trả lời.

Cam thúc trầm ngâm trong chốc lát, thì nói: "Cứ làm theo lời của Đế cơ đi. Trên người Đế cơ mang theo kim quang, chắc chắn là trời cao chọn lựa. Thứ nàng chia cho dân chúng không phải là đồ ăn, mà là ban thưởng, là ân huệ."

Thiên Vũ hốt hoảng gật đầu, lúc này mới đi chia thức ăn.

Lại nói, dưới chân núi cách nơi này một ngọn núi, các hòa thượng mệt mỏi ngồi bệt xuống đất.

"Đúng là, đúng là không đuổi kịp, những tên kia đi thật nhanh!"

Đại hòa thượng chắp hai tay vào nhau, xấu hổ nói: "Tu tâm còn phải tu thân, chúng ta tu hành còn chưa đủ."

Bọn họ chậm hơn quân phản loạn mấy bước, vội vàng đuổi theo, một đường không dám dừng lại, nhưng cũng chỉ có thể đuổi tới đây.

"Trời đã tối khuya, hôm nay chúng ta ngủ ở chỗ nào?" Tiểu hòa thượng lẩm bẩm nói.

"Tìm một cái hang động đi." Dưới bóng đêm, đại hòa thượng vẫn nhìn rõ ràng được xung quanh, thần thái sáng lạng, ông lạnh lùng nói: "Phật nữ của chúng ta tuyệt đối không thể để cho người ngoài bắt đi được!"

Lại nói lúc tin tức truyền vào hoàng cung, Tân Ngao cũng sắp giận điên người rồi.

Người ở phía dưới run sợ nói: "Lúc ấy có người hô cứu mạng, nhất thời không tập trung, còn có một đứa bé khóc lớn tiếng, đều không chú ý đến..."

Tân Ngao còn đang muốn nổi giận.

Bình Luận (0)
Comment