Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 292

Chương 292 -
Chương 292 -

Đại hòa thượng càng quyết tâm tìm nàng, bảo vệ được tấm lòng này của nàng.

Lúc này tiểu hòa thượng lại hỏi bà lão: "Bệ hạ sống ở chỗ nào thế?"

Phụ nhân kia cẩn thận đẩy cửa ra, chỉ đường cho họ, lại nói: "Có rất nhiều binh lính ở đó. Các ngươi không phải là người xấu đi?"

Tiểu hòa thượng sờ đầu cười nói: "Không phải, chúng ta quen biết bệ hạ. Nàng đang chờ chúng ta đến gặp."

Lúc này vẻ mặt của phụ nhân mới dịu lại một chút.

Các hòa thượng nhanh chóng lén lút truyền bá giáo lý Phật môn khắp nơi trong thành, cũng ngày càng trở nên quen thuộc hơn với bá tánh. Như vậy sau hai ngày, bọn họ đã tìm ra được chỗ ở Ô Tinh Tinh.

"Chúng ta không có vũ khí, làm thế nào cứu người đây?"

Đại hòa thượng chắp hai tay lại với nhau, sau đó lấy một con dao đá được mài sắc bén.

Sắt quý giá, không thể tìm được trong nhà người bình thường được. Chỉ có thể sử dụng dao đá.

Các tiểu hòa thượng thấy vậy, cũng không cảm thấy kỳ quái.

Bọn họ chia dao đá cho nhau.

"Muốn cứu tế thế nhân, vậy trước tiên phải giết người, tin tưởng Phật tổ sẽ tha thứ cho sự sát sinh hôm nay của chúng ta."

Tăng bào của bọn họ đã sớm trở nên dơ bẩn.

Nhưng từng người một, đôi mắt đều rất kiên định.

Cho tới bây giờ Phật môn đều không phải vẫn luôn thúc đẩy nhân từ.

Đại hòa thượng biết được tầm quan trọng của Đế cơ, hôm nay là lần đầu tiên thử nghiệm "Trước khi tế thế cứu người thì phải giết người trước".

Tiểu hòa thượng vẫn có chút không hiểu: "Sư phụ, trước khi làm chuyện này không nên cầu kiến người đứng đầu của bọn họ, thử cảm hóa một chút sao?"

Đại hòa thượng không chút do dự: "Không cảm hóa được!"

Bên này bọn họ lặng lẽ tiến về phía cung điện.

Bên kia Cam thúc đó đứng trước mặt Ô Tinh Tinh, trong mũi tràn ngập mùi hương đốt trong đỉnh. Ông ta cũng có chút khó hiểu.

Mấy ngày này. . .

"Gần đây thân thể bệ hạ có khỏe không?"

Ô Tinh Tinh: ?

Ô Tinh Tinh: "Khỏe."

Vẻ mặt Cam thúc cứng đờ, trong lòng nghĩ sao lại không có một chút phản ứng nào?

Ông ta không khỏi ngẩng đầu lên quan sát "bệ hạ" cực kỳ trẻ tuổi trên ghế. Cái nhìn này. . . Nhìn thấy đuôi mắt Ô Tinh Tinh có chút đỏ hồng, có một loại quyến rũ say mê lòng người. Nàng vốn đã rất xinh đẹp, trước mắt thêm màu sắc, càng khuynh thành hơn.

Cam thúc hơi nghĩ gì đó, thiếu chút nữa không nhịn được cười.

Ông ta đã nói mà!

Sao lại có thể không có chút tác dụng nào được?

Lúc này, lại thấy thấy Ô Tinh Tinh giơ tay làm quạt, quạt gió cho mình: "Quả thật vô cùng nóng. Ngươi đi lấy chút đá lạnh đến đây."

Cung nhân đáp lại một tiếng, một lúc sau, bọn họ mang theo một hộp đá đến.

Ô Tinh Tinh cầm lấy một miếng đá nhỏ cho vào miệng. Còn thưởng cho cung nhân hai miếng

"Thoải mái hơn nhiều. “ Ô Tinh Tinh dựa vào tháp mềm, nheo mắt lại.

Cam thúc: "..."

Thì ra là vậy! Mấy ngày gần đây, nàng đều sử dụng phương pháp này để hạ nhiệt!

Cam thúc nghiến răng, mấy tên ngu ngốc này, sao nàng muốn cái gì cũng cho vậy?

Làm cho ông ta tức giận một trận.

Cam thúc chuẩn bị đứng ra khuyên, nữ nhân không thể dùng đá lạnh, dùng quá nhiều, cơ thể sẽ bị tổn thương.

Lúc này có người vội vàng chạy tới nói: "Cam thúc! Cam thúc! Bên ngoài thành...."

Người kia chạy vào nhìn thấy Ô Tinh Tinh, lập tức dừng lại.

Thấy vậy, Cam thúc lập tức biết, có lẽ người của Tân Ngao đánh đến.

Trái tim Cam thúc nhảy lên dữ dội, kêu một thân tín đến, thấp giọng nói: "Chuyện giữa bệ hạ và Thiên Vũ sẽ được hoàn thành trong hôm nay. Nếu không, một khi thành bị phá, ngươi và ta đều sẽ mất mạng."

Nói xong, ông ta vội vàng đi ra ngoài.

Không lâu sau, Thiên Vũ trở lại bên cạnh Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh cũng thưởng cho hắn một miếng đá lạnh.

Nếu Cam thúc nhìn thấy cảnh này, sợ rằng ông ta sẽ bị tức chết mất.

Thiên Vũ cảm thấy được sủng ái mà lo sợ, hắn ta nhìn biểu cảm của Ô Tinh Tinh, không nhịn được hỏi: "Tâm trạng hôm nay của bệ hạ rất tốt? Có phải bởi vì cuộc sống của bá tánh ngày càng tốt hơn không?"

Trong lòng hắn ta dần dần đã nghiêng về phía nàng.

Nàng mới là một vị hoàng đế tốt.

Ai biết Ô Tinh Tinh lại lắc đầu nói: "Không có, ta nghĩ phu quân của ta sắp đến rồi!"

Thiên Vũ sửng sốt.

Đồng thời, có chút chua xót và ghen tị, nhiều hơn... là hâm mộ.

"Phải không?” Thiên Vũ khẽ nói.

Ô Tinh Tinh gật đầu thật mạnh: "Ừ, ta đã biết, hắn nhất định là người đầu tiên đến đón ta!""

Giống như lúc trước Miêu Phong Vu bắt cóc nàng, hắn cũng rất nhanh đã tìm được đến.

Nghĩ đến đây, Ô Tinh Tinh không khỏi nhìn Thiên Vũ.

Thiên Vũ hỏi: "Sao bệ hạ lại nhìn ta?""

Ô Tinh Tinh khẽ thở dài: "Ta sợ hắn sẽ giết hết các ngươi."

Giống như tàn sát cả tông môn Miêu Phong Vu vậy.

Tiểu yêu quái cũng là lần đầu tiên biết, hóa ra Tùy Ly lại mạnh như vậy!

Trong lòng Thiên Vũ có chút không phục, hắn siết chặt nắm đấm, nói: "Người đó... Lợi hại như vậy sao? Còn lợi hại hơn Hoàng đế Thái Sơ?"

Ô Tinh Tinh khó khăn làm một bảng so sánh.

Ừ, tất nhiên cha rất giỏi.

Nhưng Tùy Ly cũng rất giỏi.

Ô Tinh Tinh liếm môi, phu quân mà ta chọn đương nhiên là tốt nhất! Cho nên... Ô Tinh Tinh gật đầu nói: "Ừ!"

Thiên Vũ cúi đầu xuống.

Nơi nào sẽ có người còn uy vũ mạnh mẽ hơn Tân Ngao? Nếu không sao chưa bao giờ nghe nói qua?

Cam thúc đó đứng ở cổng thành, nhìn xe ngựa từ từ đi đến.

"Đó là. . . Công Tử Tân Ly?” Thấy vậy, Cam thúc chế nhạo: "Vậy mà người đến lại là một ma ốm."

Những người còn lại cũng thở phào nhẹ nhõm.

Không phải Tân Ngao đến!

Có người hăm hở, hét lên một tiếng, "Lấy mũi tên tới đây!"

---

"Ta cho là lấy thủ đoạn của công tử, đầu tiên chắc là lặng lẽ lẻn vào. Chờ cứu được Đế cơ, lại trở mặt giết về.” Nguyên Chử ngước mắt lên nhìn người cầm cung trên cửa thành, "Công tử sẽ không lấy ta chặn mũi tên lại đúng không?"

Bình Luận (0)
Comment