Trong mắt Ô Tinh Tinh giống như phát sáng.
Tiểu yêu quái tích cực lại chủ động ôm lấy cổ hắn, hôn bậy bạ lên mặt của hắn một trận.
Tùy Ly bị nàng hôn vừa tức vừa buồn cười, nhưng đôi mắt càng trở nên thâm trầm không ít.
Hắn xâm nhập vào.
Có thể rõ ràng nghe được âm thanh của tiểu yêu quái bỗng nhiên thay đổi.
Phía sau đều biết thành tiếng nghẹn ngào, nức nở.
Nàng chính là tiểu yêu quái đáng yêu nhất.
Tiểu yêu quái không sợ chút nào, chỉ bám lấy hắn càng chặt hơn, còn không quên ôm lấy hắn hôn lộn xộn.
Hắn ôm chặt nàng vào trong ngực.
Tiếng nức nở của tiểu yêu quái càng lớn hơn.
Tùy Ly mang nàng đi nhìn nến hỉ lăn đầu đất, cũng nhìn chữ hỉ dán trên tường, cửa. Hắn cầm lấy tay của nàng, còn kéo theo nàng, sờ lên đèn lồng màu đỏ.
Suy nghĩ của Ô Tinh Tinh đã có chút mơ hồ, chỉ ngơ ngác nhìn chằm chằm nói: "Giống như đang thành thân..."
Tùy Ly hôn lên cổ của nàng, khẽ nói: "Là ai với ai thành thân?"
Ô Tinh Tinh: ?
Nàng nói: "Ta và chàng nha."
Tùy Ly cắn lên lỗ tai của nàng.
Chẳng lẽ không đúng sao?
Vậy cũng không thể nói nàng và Thiên Vũ được.
Vào lúc này, tiểu yêu quái cảm thấy vừa mệt vừa nóng, nhưng trong đầu vẫn có một chút suy nghĩ cầu sinh.
Nàng hàm hồ sửa lại lời: "Tùy Ly và Ô Tinh Tinh... Đúng không?"
"Ừ." Tùy Ly ôm chặt lấy eo của nàng, hắn nói lại: "Là Tùy Ly và Ô Tinh Tinh."
Tua rua dưới đèn lông xoay một vòng.
Giống như làm biến mất sự cao ngạo lạnh nhạt mấy chục năm của hắn.
Tùy Ly đạo quân chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kết đạo lữ, có suy nghĩ muốn kết tóc trường sinh với một người.
Hắn không chỉ muốn mấy trăm năm ở nhân gian kia.
Hằng muốn là ở cùng với tiểu yêu quái trong ngày dài tháng rộng.
Lúc Ô Tinh Tinh tỉnh lại, đã là giờ Thân ngày hôm sau.
"Thiên..." Mười mấy ngày nay cũng đã trở thành thói quen, Ô Tinh Tinh buộc miệng kêu một tiếng, nhưng lập tức trí nhớ trở về. Ô Tinh Tinh nhanh chóng sửa lại lời: "Tùy Ly, Tùy Ly!"
Lập tức tiếng bước chân đến gần.
Tùy Ly đã thay quần áo rồi.
Ô Tinh Tinh trợn to mắt :"Khôi giáp?"
Lúc Tùy Ly rời Đô thành, Tân Ngao sợ hắn bị đao kiếm đâm bị thương, đặc biệt chuẩn bị một khôi giáp toàn thân cho hắn.
Chỉ là Tùy Ly không quen mặc, cho nên vẫn luôn đặt bên trong rương.
Hôm qua quần áo của hắn đã trở thành một mớ hỗn độn, quần áo thay mấy ngày nay cũng còn chưa kịp giặt, tất nhiên cũng chỉ có thể mặc khôi giáp.
Mặc khôi giáp, đội phát quan.
Vốn dĩ thân hình của hắn đã rất cao, hôm nay lại càng thêm tuấn mỹ lại mạnh mẽ.
Lúc di chuyển áo giáp va chạm, có một loại khí thế không nói ra lời.
Còn không chờ Tùy Ly hỏi nàng mới vừa rồi là muốn kêu ai, Ô Tinh Tinh đã nhanh trí làm ra bộ dạng đáng thương: "Tùy Ly, chân ta mềm nhũn rồi."
Lúc này Tùy Ly đi tới trước giường, khom người ôm nàng lại.
Hắn xoa gáy nàng, lại xoa eo của nàng.
"Có đau không?" Hắn nhỏ giọng hỏi.
Vành mắt của Ô Tinh Tinh đều đỏ, diễm sắc hôm qua cũng chưa hoàn toàn biến mất.
Nàng gật đầu một cái, lại hỏi Tùy Ly: "Chàng có mệt hay không?"
Tùy Ly: "..."
Tùy Ly: "Không mệt."
Ô Tinh Tinh: "Có thật không?"
Tùy Ly: "... Ừ."
Ô Tinh Tinh giống như có chút tò mò, nàng lặng lẽ vươn tay sờ lên đai lưng của hắn, nhỏ giọng nói: "Có thể sờ không?"
Hô hấp của Tùy Ly hơi nóng lên: "...?”
Ô Tinh Tinh: "Tại sao vậy chứ?" Nàng nghĩ không ra: "Chàng đang bị bệnh nha, tại sao có thể..." Nàng suy nghĩ một lát, mới tìm được từ thích hợp: "Còn dữ dội như vậy?"
Tùy Ly: "..."
Tùy Ly: "Ta chỉ là bị bệnh thôi, không phải là bị hư." Hắn lo lắng tiểu yêu quái lại nói mấy lời không hay, lập tức đè nàng lại, nghiêm túc hỏi: "Mới vừa rồi nàng là muốn tìm Thiên Vũ đó?"
Ô Tinh Tinh chớp mắt ấy cái: "Ừ, trong ngày thường hắn đều ở bên ngoài điện chờ ta phân phó."
Trong lời nói Tùy Ly có chút uy nghiêm: "Vì sao là hắn? Hắn còn lo cuộc sống thường ngày của nàng?"
Ô Tinh Tinh buồn bực nói: "Ta cũng không biết tại sao. Có thể là hắn thích cảm giác phục vụ người khác đi."
Tùy Ly: "... Ăn trước một chút cháo nhé?"
Ô Tinh Tinh: "Không, muốn ăn chân giò."
Tùy Ly không ngờ khẩu vị của nàng lại tốt như vậy, nhưng cũng vẫn nghe theo nàng, gọi người đi chuẩn bị thức ăn. Cùng lúc đó còn sai người đi cầm một ít bánh đến.
Ô Tinh Tinh nhìn một vòng, xung quanh vẫn là một màu đỏ.
Nàng lo lắng nói: "Chúng ta có thể bị sét đánh hay không?"
Tùy Ly: ?
Ô Tinh Tinh rầu rĩ nói: "Chính là không hợp lễ nghĩa."
Tùy Ly cảm thấy bộ dạng lo lắng của nàng thật đáng yêu, cũng không sửa sai cho nàng, chỉ nói: "Ừ, nếu sét đánh xuống, ta sẽ ngăn trước người nàng."
Tiểu yêu quái nghe xong còn thật sự gật đầu nói: "Dù sao chàng cũng đã bị sét đánh qua, có mấy phần kinh nghiệm."
Tùy Ly dở khóc dở cười, véo gò má của nàng, cúi đầu cắn môi nàng một hớp.
Ô Tinh Tinh ngẩn người một chút, đột nhiên nói: "Tùy Ly, ta cảm thấy chàng thay đổi rất nhiều."
Tùy Ly cúi đầu nhìn nàng, hô hấp cũng thay đổi: "Chỗ nào thay đổi?"
Ô Tinh Tinh: "Chàng trở nên cứ luôn hôn ta."
Tùy Ly nghe vậy cười khẽ một tiếng, nâng cằm của nàng lên: "Không chỉ hôn nàng."
Tùy Ly lại nghĩ đến hình ảnh hôm qua.
Mặt của nàng có chút nóng, chân cũng theo bản năng trở nên mềm nhũn. Nhưng đôi mắt của nàng lại trở nên sáng lấp lánh nhìn chằm chằm vào hắn. Nàng cảm thấy "không chỉ" này rất tốt.
Nàng thích.
Chỉ là...
“Sao chàng lại biết nhiều như vậy?" Ô Tinh Tinh bực mình nói.
Tùy Ly hơi cảm thấy buồn cười: "Còn nhớ Xuân Thiên quyết nàng mang về không?"
Ô Tinh Tinh: !
Ô Tinh Tinh: “Chàng trộm nhìn sách của ra!”
Đó là lúc trước nàng mang về từ chỗ Nguyên Chử.
Tùy Ly khẽ vuốt tóc nàng nói: "Tức giận?"
Ô Tinh Tinh cúi đầu: "Cũng không tức giận lắm."