Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 303

Chương 303 -
Chương 303 -

Bây giờ hổ phù cũng có.

Những binh linh chật vật mờ mịt về tương lai giống như con sói mất nhà tán loạn, đều rối rít quỳ xuống với Ô Tinh Tinh.

Điều này đại biểu, từ ngày hôm nay, quân phản loạn ở các nơi đều phải nghe theo lời của nàng, chỉ nghe nàng điều khiển.

"Nguyện cúc cung tận tụy, liều sống liều chết vì chủ thượng!"

Tiếng kêu rung trời của các binh lính vang lên.

Ô Tinh Tinh ở trong tiếng kêu rung trời, mờ mịt quay đầu lại nhìn Tùy Ly, hỏi: "Sau đó ta còn phải làm cái gì?"

"Trở về đọc sách nhiều thêm đi."

"...??"

“Bởi vì kể từ hôm nay, nàng chính là chủ nhân chân chính của bọn họ. Mỗi một quyết sách của nàng, đều quan hệ đến tính mạng của bọn họ."

Bây giờ hối hận còn kịp không?

Ô Tinh Tinh cảm thấy sụp đổ.

Nghĩ đến còn có Vô Cực môn đang chờ nàng.

Trách nhiệm thật lớn thật lớn mà!

May mà nghĩ đến bộ dạng xử lý chính vụ quăng cho Tùy Ly làm trước sau như một của Tân Ngao, Ô Tinh Tinh mới thở phào nhẹ nhõm.

Sợ cái gì chứ?

Có Tùy Ly mà.

Lúc Ô Tinh Tinh vẫn còn là một yêu quái nho nhỏ, đã mơ hồ nghe người ta nói cái gì mà "Thổi gió bên gối."

Nàng cũng nên thổi gió bên gối với Tùy Ly một chút, như vậy tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết đúng không?

Ngày đó, lần nữa sắp xếp lại biên chế cho những quân phản loạn còn sót lại xong, Ô Tinh Tinh dưới sự chỉ đạo của Tùy Ly, ra lệnh bọn họ trước tiên rút khỏi khe núi, tìm một chỗ ở khác.

Bá tánh cũng đi cùng.

Đồng thời lại lục soát không ít nhà của "đại thần", từ nhà của bọn họ thu được không ít vàng bạc và lương thảo.

Sau đó còn viết thư giao cho tướng quân dẫn đầu, muốn hắn ta sắp xếp cho mọi người thật tốt, rồi thiết lập nơi đóng quân, muốn các binh lính tự cấp tự túc, mà không phải chỉ dựa vào thuế người dân nộp lên.

Những chuyện này nói dễ, nhưng làm thì rất khó.

Đưa tiễn quân phản loạn ở các nơi rời đi, đã là giờ Dậu.

Ô Tinh Tinh ngáp một cái, từ từ dựa vào trên người Tùy Ly ngủ mất.

Các cung nhân cầm đèn lồng đi về phía trước.

Tùy Ly ôm Ô Tinh Tinh đi về phía sau.

Ngọn đèn màu vàng không sáng lắm chiếu xuống, trên trán Tùy Ly rịn ra chút mồ hôi. Nhưng hắn vẫn vững vàng ôm lấy Ô Tinh Tinh, vượt qua ngưỡng cửa, đi tới giường nhỏ.

Đợi hắn đặt Ô Tinh Tinh xuống, Ô Tinh Tinh cũng đã dậy rồi.

Nàng còn nhớ chuyện thổi gió bên tai.

Ô Tinh Tinh không chút nghĩ ngợi níu lấy vạt áo của Tùy Ly.

Tùy Ly đè ngón tay của nàng xuống, cúi đầu nói: "Ta đi rửa mặt."

Ô Tinh Tinh mông lung mở mắt ra, đầu óc vẫn còn chưa tỉnh táo, chỉ níu lấy hắn như vậy, không cho hắn đi.

Tùy Ly lại vươn tay đè đầu của nàng xuống, để nàng nằm đàng hoàng.

Ai biết được lúc Tùy Ly sắp đi, Ô Tinh Tinh nhất thời càng phản ứng mạnh hơn. Nàng dựa đầu lên cánh tay Tùy Ly, thuận thế ôm lấy hắn.

Tùy Ly không kịp đề phòng, cuối cùng lảo đảo một cái, hai người đều đồng loạt nằm trên giường.

Nàng ôm hắn rất chặt, nhẹ nhàng gọi tên của hắn: "Tùy Ly, Tùy Ly..."

Hầu kết Tùy Ly hơi động đậy, lấy tay che miệng nàng lại.

Tiểu yêu quái cắn vào lòng bàn tay của hắn một cái.

Rất nhẹ nhàng, không đau chút nào, càng giống như là trêu chọc.

Tùy Ly hơi cong ngón tay một chút, đặt lên răng nanh nhỏ của nàng.

Ô Tinh Tinh vô ý thức liếm tay của hắn.

Con ngươi Tùy Ly trở nên âm trầm, chỗ nào chịu được sự thân thiết như thế của tiểu yêu quái?

Hắn đè lên hông của nàng, gạt vạt áo ra.

Ô Tinh Tinh mở mắt: ?

Ừ?

Nàng còn chưa thổi gió đâu?

Trong mắt Ô Tinh Tinh tràn đầy nước mắt yêu kiều, lần này trái lại thanh tỉnh rất nhiều, nàng lắp bắp nói: "Tùy Ly."

"Ừ?"

"Hôm nay chàng mệt mỏi như vậy, có thể ngày mai không dậy nổi hay không?" Ô Tinh Tinh thề, nàng thật sự quan tâm đến sức khỏe của Tùy Ly.

Tùy Ly dừng động tác lại.

Hắn hơi cong khóe miệng, giống như đang nở nụ cười.

Sau đó hắn cúi xuống hôn lên môi của Ô Tinh Tinh.

Ô Tinh Tinh mở miệng ra, cuối cùng làm sao cũng không đóng lại được.

Sau đó là Tùy Ly mang nàng đi tắm cùng nhau.

Tiếng nước chảy rào rào. Còn kèm theo tiếng Tùy Ly nhỏ giọng dạy nàng nên quản lý quân phản loạn như thế nào.

Hắn hỏi nàng: "A Tinh nhớ chưa?"

Tiểu yêu quái gật đầu như gà mổ thóc, miệng thì nói: "Ừ ừ, ờ ờ..." Cũng không biết là đang nói gì.

Đến ngày hôm sau thức dậy, Ô Tinh Tinh lập tức quên sạch.

Ừ?

Hôm qua Tùy Ly dạy cho nàng cái gì?

Nếu gặp quân phản loạn có hai lòng, phải làm thế nào?

Ô Tinh Tinh cảm thấy đây không phải là do nàng sai?

Là Tùy Ly sai!

Tùy Ly tỉnh lại chậm hơn.

Hắn đứng dậy mặc quần áo cho Ô Tinh Tinh thật tốt, lên tiếng nói: "Nên lên đường rồi, nếu không ngủ đủ, một lát nữa lên xe ngủ tiếp."

Ô Tinh Tinh còn đang ngẩn người.

Tùy Ly bật cười trong lòng.

Sẽ không phải là nàng đang nghĩ về chuyện tiểu hồ ly chứ?

Hồi lâu sau, tiểu yêu quái mới tỉnh lại từ trong suy nghĩ, liếm răng, cũng không biết suy nghĩ gì, gò má hơi đỏ.

Rồi sau đó nàng mới xoay người: "Đi thôi đi thôi!"

Bọn họ tắm rửa thay quần áo, lại dùng chút đồ ăn, sau đó mới lên đường đi về Đô thành.

Dọc theo đường đi cũng thấy có không ít vết máu để lại.

Ô Tinh Tinh nhìn mấy lần, sau đó che kín rèm xe không nhìn nữa.

Nàng dựa vào người Tùy Ly, nhỏ giọng nói: "Tay của chàng thật lạnh."

Tùy Ly: "... Ừ."

Đêm qua nàng cũng nói như vậy.

Rốt cuộc là thiếu niên, hình như bắt đầu ăn mặn, khó tránh khỏi sẽ suy nghĩ đến những chuyện này.

Hầu kết của Tùy Ly lăn lên lăn xuống, đè những cảm xúc đang chực trào lên.

Ô Tinh Tinh nhỏ giọng nói: "Ta quên chuyện hôm qua chàng nói cho ta rồi."

Tùy Ly không xem chuyện này là gì: "Quên thì quên thôi."

Bình Luận (0)
Comment