Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 306

Chương 306 -
Chương 306 -

Nàng dùng dập đầu lên bàn chân của Tân Ngao.

"Cha cầm dao làm gì?"

Tân Ngao ngồi xổm xuống lật bàn lại, trên mặt tràn đầy tức giận.

Làm gì?

Tất nhiên là...

Còn không chờ y mở miệng, Ô Tinh Tinh nói thật nhanh: "Ta không muốn làm quả phụ!"

Tân Ngao nghẹn ngọng.

Mặt của y âm trầm, tức giận ngồi trở lại, một chân còn bị Ô Tinh Tinh ôm chặt.

"Xảy ra chuyện gì?" Tân Ngao nghiêm nghị hỏi.

Ô Tinh Tinh: "Ừ... Chuyện là như vậy..."

Tân Ngao đột nhiên cắt đứt lời của nàng: "Thôi, con không cần nói. Chuyện này gọi Tân Ly tự đến nói cho ta!"

Ô Tinh Tinh nhìn y một chút, nói: "Dù sao cha đã sớm biết chuyện của chúng ta mà."

"Đó là cùng một chuyện sao? Ta tuyệt đối không ngờ đến, nó lại dám..."

Ô Tinh Tinh không thể làm khác hơn là trả đũa trước: "Cha, mới vừa rồi cha nói cái gì, cha không phải là cha ruột của ta..."

Tân Ngao cứng đờ người, không dám nói một chữ nào nữa.

Lúc này cũng không để ý đến chuyện tìm Tùy Ly tính sổ.

Cách một bức tường, Tùy Ly giống như cảm giác được, hắn đẩy tật y ra, đứng dậy trở về bên ngoài chủ điện.

Lúc nãy hắn chỉ nghĩ Tân Ngao muốn nói chuyện thân thế với Ô Tinh Tinh.

Nhưng hắn thiếu chút nữa đã quên… Lấy tính cách của Ô Tinh Tinh, hơn phân nửa cũng sẽ lập tức nói chuyện của bọn họ cho Tân Ngao.

Tùy Ly đứng ở bên ngoài cửa, liếc nhìn mấy thứ bừa bãi trên đất.

... Xem ra Tân Ngao đã nổi giận.

Hắn lại ngước mắt nhìn Tân Ngao.

Nam nhân cứng đờ người ngồi ở chỗ đó, trên mặt cũng chưa nguôi giận, nhìn vào có một loại trạng thái vô cùng lúng túng quái dị.

Lập tức Tùy Ly đã có suy đoán.

Hơn phân nửa là Tân Ngao muốn tức giận đi tìm hắn, Ô Tinh Tinh lập tức nhắc đến chuyện thân thế, Tân Ngao lập tức chột dạ, liền ngồi ở chỗ đó, đi tìm hắn cũng không được, mà ngồi chỗ này cũng không được.

Tiểu yêu quái đang bảo vệ hắn...

Nhưng chuyện này, vốn dĩ nên do hắn gánh vác.

Tùy Ly bước vào chủ điện, khẽ gọi: "Cha."

Tân Ngao vừa thấy hắn, lập tức muốn cầm ngọc tỷ quăng đến, nhưng cầm lên lại dừng lại một chút, rồi thả về.

Y nghiêm mặt nói: "Tật y nói thế nào?"

Tùy Ly: "Chỉ nói đi đường vất vả, nghỉ ngơi một chút là được.”

"... Ờ."

Bầu không khí càng thêm lúng túng, mà lúc này Tùy Ly lại chủ động tiến lên một bước, nói: "Từ sớm Đế cơ đã biết thân phận của mình rồi."

Sắc mặt Tân Ngao hơi thay đổi: "Cái gì?"

Tùy Ly: "Cho nên cha không cần sầu lo, nàng chủ động đến gặp cha, thì đã chứng minh hết tất cả."

Trong lòng Tân Ngao đã có cảm giác mơ hồ.

Chỉ là lúc này nghe Tùy Ly nói ra, y mới càng xác định.

Y lập tức có chút vui mừng, dù cho lúc này tâm trạng phức tạp, cũng không tránh khỏi nói thầm trong lòng, không hổ là Đế cơ của quả nhân!

Nàng biết ai mới là cha ruột của mình!

Nàng rất yêu thương ta.

Tân Ngao nghĩ như thế.

"Còn những chuyện khác, ta và cha nói đi." Tùy Ly lại nói.

Ô Tinh Tinh há miệng định nói gì đó.

Tùy Ly nhìn về phía nàng: "Trước đi tắm thay quần áo, chắc chờ nàng tắm rửa xong, thức ăn cũng đã chuẩn bị xong rồi."

Ô Tinh Tinh rất do dự: "Chàng..."

Vào lúc này Tân Ngao đã bình tĩnh hơn rất nhiều.

Y nhìn Tùy Ly một chút... Trái lại rất có trách nhiệm.

"Thái Dương, con đi trước đi." Tân Ngao cũng lên tiếng.

Lúc này Ô Tinh Tinh mới thả chân Tân Ngao ra, chậm rãi đứng lên: "Ờ, vậy hai người đứng có đánh nhau đó."

Tân Ngao: "... Yên tâm, quả nhân nhất định sẽ không giết nó."

Ô Tinh Tinh: ?

Tân Ngao vì để cho lời của mình có độ tin tưởng cao, còn luôn cường điệu nói: "Nó cũng là con của quả nhân."

Ô Tinh Tinh gật đầu một cái, lúc này mới rời đi.

"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Tân Ngao xụ mặt hỏi.

Tùy Ly kể lại dự định việc làm của Cam thúc.

Nghĩ đến chuyện Cam thúc lại có ý qua loa để cho Đế cơ thành thân với một nam nhân, Tân Ngao tức giận đến mức muốn nổ phổi. "Bây giờ người kia ở đâu?"

"Nửa sống nửa chết, còn có một hơi thở."

Tân Ngao cười lạnh một tiếng: "Vậy thì tốt. Giữ lại một hơi thở thoi thóp này, quả nhân còn muốn trừng trị ông ta một trận. Ngũ mã phanh thây, phơi thây ngàn dặm."

Tùy Ly không có nói gì.

Hắn đặc biệt giữ lại mạng của Cam thúc, chính là dùng để làm dịu cơn tức giận của Tân Ngao.

Tân Ngao tức giận xong rồi, lúc này mới lại nói: "Tuy là do hương kia khác thường, nhưng Đế cơ có tự nguyện..."

Hỏi đến chỗ này, Tân Ngao lại cảm thấy mình hỏi hơi dư thừa.

Đế cơ luôn đứng về phía Tân Ly.

Chỉ sợ còn không nói rõ được là ai chủ động trước...

Nghĩ đến đây, Tân Ngao lập tức có chút nhức đầu.

Chỉ là đến cùng Đế cơ là đứa bé mình thích.

Lại nói, hai đứa đều là con của mình.

Tân Ngao tỉnh táo lại rồi suy nghĩ, hai đứa bé ở bên nhau, trừ không hợp lễ chế ra, thực ra cũng là lựa chọn tốt nhất.

Cứ như vậy, hai đứa bé vẫn sẽ luôn ở bên cạnh của y.

Bọn họ đều đồng loạt kêu y là "cha."

Bọn họ vẫn sẽ thân thiết như người một nhà.

Càng nghĩ, càng cảm thấy tuyệt vời!

Lại trôi qua một khoảng thời gian yên lặng.

Tùy Ly cũng không biết Tân Ngao suy nghĩ như thế nào.

Có lẽ sẽ động thủ? Chỉ là Tùy Ly đã chuẩn bị xong rồi.

Hồi lâu sau.

Chỉ nghe Tân Ngao trầm giọng nói: "Quả nhân sẽ sống lâu trăm tuổi. Hai mươi năm, ba mươi năm..."

Tùy Ly khựng người lại, ngước mắt nhìn y.

Khác với lần thẳng thắn lúc trước, lúc này giọng điệu của Tân Ngao nghiêm túc vô cùng.

Tân Ngao đã suy nghĩ cặn kẽ mới nói ra câu này.

Nhưng mà vì sao...?

Tùy Ly mới vừa nghĩ đến chỗ này, Tân Ngao lại nói: "Ta biết con thông minh, hơi có chút thủ đoạn. Nhưng nếu để cho con làm hoàng đế, chỉ sợ không đến năm năm, con sẽ bị mệt chết. Nếu ta sống lâu một chút, con và Thái Dương cũng có thể sống dưới sự che chở của ta lâu hơn một chút."

Bình Luận (0)
Comment