Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 316

Chương 316 -
Chương 316 -

Y suy nghĩ một chút, ừ, chẳng là bởi vì bảo Thái bặc chọn ngày tốt, bọn họ sợ sau khi thành thân, bởi vì không hợp với lễ, cũng không ở trong cung? Sợ nhớ y đúng không?

Tân Ngao chép miệng một cái, lại cảm thấy có chút vui vẻ.

Chỉ là vẫn cảm thấy hai đứa bé này quá ngốc!

Tân Ngao vỗ vai Tùy Ly một cái, trầm giọng nói: "Sợ rời khỏi quả nhân đúng không?"

Ô Tinh Tinh cứng đờ cả người, chẳng lẽ ta đoán ra được?

Không thể nào...

Tân Ngao cười khẽ một tiếng: "Hai đứa thấy lúc nào quả nhân tuân theo mấy thứ quy củ chết trong cung kia? Chờ hai đứa thành hôn rồi, đến lúc đó cứ ở lại trong cung. Chỗ nào rời xa quả nhân được? Tân Ly cứ dời đến Bạch Hổ điện đi. Đến lúc đó càng ở gần quả nhân hơn."

Tân Ngao vô cùng vui vẻ nói.

Ô Tinh Tinh suýt chút nữa không nhịn được mà tiếp tục rơi nước mắt.

Cuối cùng vẫn là Tùy Ly lên tiếng: "Vâng."

"Đi thôi, đi ăn cơm. Hai người các con muốn chết đói sao?" Tân Ngao đứng lên, thuận thế xách Ô Tinh Tinh từ trên đầu gối của Tùy Ly lên.

Tân Ngao có chút ghen tị.

Khi còn bé Đế cơ cũng nằm trên đầu gối của y như vậy.

Chẳng qua nghĩ đến bây giờ Tân Ly cũng rất yêu y.

Tân Ngao cũng không ghen tị nữa.

Ai, đều là người một nhà, người một nhà.

Rất nhanh Tùy Ly cũng đứng lên cùng.

Bọn họ cùng đi ăn cơm.

Ăn cơm xong, Tân Ngao còn phải bận rộn xử lý chính vụ, y đứng lên, nói: "Buổi chiều Tân Ly không cần đi theo ta, đi nghỉ ngơi đi."

Tùy Ly gật đầu, cũng không từ chối y.

Lúc này Tân Ngao bước ra cửa, sắc mặt lập tức thay đổi.

Y suy nghĩ ra rất nhiều khả năng.

Nhưng y vẫn cảm thấy, Đế cơ và Tân Ly có chuyện gạt y.

Hơn nữa... Còn là một chuyện rất lớn.

Sợ rằng... Chuyện này có liên quan đến y.

Mà bên này, Ô Tinh Tinh nghiêng đầu nhìn Tùy Ly: "Chúng ta còn có cách nào khác nữa không?"

Tùy Ly nhìn phương hướng Tân Ngao rời đi, nói: "Tân Ngao phát hiện ra rồi."

Ô Tinh Tinh ngẩn ngơ: "Phát hiện cái gì?"

Tùy Ly vuốt ve gò má của Ô Tinh Tinh: "Nàng khổ sở sắp muốn khóc đến nơi rồi, sao y có thể không phát hiện ra chứ?"

Ô Tinh Tinh ỉu xìu, càng cảm thấy khó chịu.

Có lẽ chờ ngày bọn họ biến mất, Tân Ngao mới ngạc nhiên phát hiện tại sao hôm nay bọn họ lại như vậy. Sau đó, Tân Ngao có đau khổ hay không?

Ô Tinh Tinh suy đi nghĩ lại, không tránh khỏi mở miệng nói: "Không bằng chúng ta..."

Tùy Ly gần như mở miệng cùng lúc với nàng: "Chúng ta nói chuyện này cho y biết đi."

Ừ.

Suy nghĩ giống nhau!

Nhưng mà... Ô Tinh Tinh níu lấy ông tay áo của Tùy Ly: "Có thể nói không?"

"Cha làm việc thô lỗ, thật ra trên chuyện của nàng và ta, thì hết sức cẩn thận. Thà để tương lai cha nghi ngờ đau khổ suy nghĩ vì sao chúng ta đột nhiên biến mất, không bằng nói hết mọi chuyện cho y."

Bây giờ đã không còn là lúc mới đến thế giới này nữa, cũng không cần lo lắng người khác xem bọn họ là quái vật.

Ô Tinh Tinh nhấp môi nói: "Ta nói là... gương Hoa Duyên có thể cho phép chúng ta nói như vậy không?"

Tùy Ly: "Thử một chút. Giao cho ta."

Ô Tinh Tinh gật đầu một cái. Từ trước đến giờ Tùy Ly đáng giá dựa vào. Rất nhiều chuyện hắn giống như đều có thể làm được.

Mà Tân Ngao ở một chỗ khác thì cũng lo lắng, phải làm thế nào mới có thể nghe được sự thật trong miệng của hai đứa bé.

Tân Ly tâm tư nặng, lòng dạ sâu. Tân Ngao cũng tự cảm thấy, hai người y cộng lại cũng không có lòng dạ sâu bằng Tân Ly. Ừ, có lẽ cũng là do hắn thông minh.

Dù sao từ chỗ Tân Ly cũng không hỏi được cái gì.

Đế cơ thì sao?

Ngây thơ hồn nhiên, trái lại rất tốt để thăm dò.

Nhưng nếu Tân Ly dặn dò nàng, nàng nhất định sẽ đóng chặt miệng.

Tân Ngao rầu rĩ nửa ngày.

Chờ thành thạo xử lý chính vụ trong tay, y mới giật mình phát hiện, hình như mình ngày càng giống như một đế vương hợp cách.

Tuy nói hôm nay nhắc đến chính vụ vẫn sẽ nhức đầu, nhưng xử lý cũng có mấy phần thành thạo.

Y đứng lên, thay đổi suy nghĩ một chút.

Đúng vậy.

Quả nhân là hoàng đế! Nhưng vẫn là cha của bọn họ!

Quả nhân có thể trực tiếp hỏi chuyện gì xảy ra với Đế cơ và Tân Ly.

Lúc này Tân Ngao không rầu rỉ nữa, bước đi như bay, xông thẳng đến điện Bạch Hổ.

Trong điện Bạch Hổ đã đốt nến lên. Tân Ngao vừa vào cửa, đã thấy Đế cơ Tân Ly ngồi ngay ngắn trước bàn, giống như là... Đang đợi y?

Nhất thời bầu không khí có chút nghiêm túc.

Trong lòng Tân Ngao cũng căng thẳng.

Quả nhân còn chưa tra hỏi bọn họ, trái lại bộ dạng của bọn họ giống như muốn tra hỏi quả nhân vậy. Chẳng lẽ vẫn là vì chuyện của tiền triều? Không không, nếu Đế cơ không nhắc đến nữa, vậy nói rõ những chuyện kia đã qua rồi.

Tân Ngao đi đến, lúc này bày ra bộ dạng người cha hung dữ, đá cái mông của bọn họ: "Ngồi xuống dưới, để cho cha các con ngồi ở vị trí đầu."

Ô Tinh Tinh nghe xong phồng má, nhưng vẫn ngoan ngoãn dời xuống ghế sau.

Tân Ngao như ý nguyện ngồi chính giữa hai người.

Chỉ là lòng của y lại nặng nề hơn.

Đế cơ nghe lời như bậy, cũng là một điềm báo không tốt gì.

"Có một việc, vô cùng quan trọng, suy đi nghĩ lại, quyết định nói cho cha biết." Tùy Ly mở đầu.

Sắc mặt Tân Ngao nghiêm túc: "Nói đi."

Y vẫn rất vui vẻ.

Bọn họ lại chủ động nói cho y biết!

Quả thật là chuyện gì cũng không nỡ gạt người cha này đi?

"Vốn dĩ chúng ta là tu sĩ trong giới tu chân."

"... Hả? Ha ha ha!" Tân Ngao bất ngờ không kịp đề phòng cười ra tiếng, nhưng chờ sau khi chạm vào ánh mắt nghiêm túc của Ô Tinh Tinh và Tùy Ly, Tân Ngao không cười nữa, chậm rãi thu liễm lại, biến mất không còn gì nữa.

"Các con... Nói tiếp đi." Tân Ngao trầm giọng nói.

Tùy Ly nói hết những chuyện đã trải qua cho Tân Ngao.

Bình Luận (0)
Comment