Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 321

Chương 321 -
Chương 321 -

Mà Ô Tinh Tinh nghe xong thì thầm nghĩ, vậy làm sao có thể so sánh với Đại Nhã thượng sư được?

Ông ấy cứu là 10 triệu người.

Tuyết quốc... Tuyết quốc không lớn như vậy?

"Không hổ là Tùy Ly đạo quân!" Lúc này có người bên cạnh lên tiếng.

Tùy Ly im lặng nhíu mày.

Hắn không vội vã hỏi Ninh Dận vì sao còn ở đây, chỉ lạnh nhạt nói: "Đến cùng là ai đã làm ra công đức lớn như vậy? Tế Minh thượng sư đã nhìn thấy chưa?"

Như thế nào...?

Chẳng lẽ không phải là Tùy Ly đạo quân sao?

Sự nghi ngờ trong lòng Tế Minh càng sâu hơn.

"Vậy để ta phân biệt kỹ hơn..." Tế Minh tiến lên phía trước hai bước.

Lúc này những người còn lại không khỏi lộ ra vẻ hoang mang.

Vậy... Chẳng lẽ là Diệp Chỉ Quân?

Chuyện này cũng không có gì kỳ quái.

Tuy thiên phú của Diệp Chỉ Quân không sánh bằng Tùy Ly, kiếp trước nàng ấy cũng không phải tiên quân. Nàng ấy trời sinh mắt đã bị mù, cuộc sống khi nhỏ gian nan hơn người khác rất nhiều. Có thể đi đến được ngày hôm nay, cũng được xưng một tiếng kinh tài tuyệt diễm.

Sau khi đi vào thế giới trong gương Hoa Duyên, có lẽ đôi mắt mù đã khiến lòng nàng ấy sáng suốt hơn, làm việc cũng ngày càng kiên định hơn?

Tế Minh cẩn thận nhìn vào gương Hoa Duyên, sau đó lại ngước mắt nhìn ba người đứng trước mặt.

Đây là đang quan sát dòng khí của bọn họ.

Trong sách cổ có ghi lại, chân long thiên tử sẽ có long khí, người đức cao vọng trọng sẽ có thụy khí*, người ác độc mang tội trên người sẽ có ác khí.

*Điềm lành

Tu vi và công đức của một người, người khác không thể nhìn thấy, nhưng Tế Minh lại có thể phân biệt thông qua khí.

Sau khi phân biệt được điểm này, sắc mặt Tế Minh đột nhiên trở nên khó coi, rồi sau đó lập tức giống như đã nhìn thấy điều gì rất đáng sợ, sắc mặt y xẹt qua sự sợ hãi, vui mừng, kính nể, cuối cùng tất cả đều quay về bình tĩnh.

Điều này khiến lòng hiếu kỳ của mọi người xung quanh bị khơi lên.

Đến cùng y đã nhìn thấy cái gì?

Thật ra Ô Tinh Tinh bị nhìn chằm chằm nên có chút căng thẳng.

Nàng vô thức nắm lấy một ngón tay của Tùy Ly.

Mọi người rũ mắt, lúc này mới phát hiện hai người này thân mật như vậy… Dường như còn thân mật hơn trước khi đi vào thế giới trong gương Hoa Duyên.

Nhưng vào lúc này, Tế Minh đột nhiên khom người cúi đầu một cái với Ô Tinh Tinh: "Ô cô nương tu đến đại viên mãn, trên dưới Kim Thiền tông khâm phục không thôi, càng cảm thấy vô cùng hổ thẹn."

...Hả?

Mọi người chậm rãi hoàn hồn, những ánh mắt không thể tưởng tượng được lập tức nhìn về phía Ô Tinh Tinh.

Thái độ lúc này của Tế Minh đã nói lên tất cả.

Người tu được công đức lớn này, không phải Tùy Ly, cũng không phải Diệp Chỉ Quân, mà chính là Ô cô nương ngay cả tiếng tăm cũng không có. Ồ, thật ra cũng không phải là vô danh. Không phải lúc trước nàng đã từng nói mình xuất thân từ Vô Cực môn gì đó sao?

Tuy rằng họ cũng hoàn toàn chưa từng nghe qua Vô Cực môn đó.

Lúc này sắc mặt của Ninh Dận và những người của Phiêu Miểu Tông đều rất khó coi.

Người trước cảm thấy rất vớ vẩn.

Người sau cảm thấy Thanh Ngưng bị vượt mặt, khiến Phiêu Miểu Tông mất hết mặt mũi.

Nếu là Tùy Ly, vậy cũng không sao.

Bởi vì trong Tu chân giới người người đều biết hắn là thiên tài.

Nhưng cố tình lại là nàng!

Ô Tinh Tinh chỉ nhẹ nhàng mím môi dưới, chấp nhận cái cúi đầu của Tế Minh.

Tế Minh lại nhìn Tùy Ly, như có điều muốn nói.

Nhưng lúc này Ô Tinh Tinh thanh thúy mở miệng, nàng hỏi: "Vô Tương Tử đâu?"

Tế Minh nói: "Lúc này hắn không có cách nào để phân thân, tiền tuyến không thể thiếu hắn được."

Ô Tinh Tinh: "Tiền tuyến?"

Tế Minh vội nói: "Còn chưa kịp nói cho các ngươi biết, sau khi các ngươi đi vào thế giới trong gương Hoa Duyên không lâu. Tà tu hung hăng ngang ngược, bá tánh gặp tai họa nhiều vô số kể. Rất nhiều đệ tử ngoại môn đã phản bội tông môn của mình. Những người đó vốn dĩ không hề có căn cốt tu hành, nhưng tu vi lại tiến bộ vượt bậc. Rất nhiều tu sĩ chính đạo vì điều này mà trở nên rối loạn, càng có không ít người tranh nhau đầu hàng tà tu..."

Tế Minh nhíu mày: "Tu chân giới đã trở nên đại loạn."

Ô Tinh Tinh lộ ra vẻ mặt mờ mịt.

Nhưng...Cái tên tà tu Miêu Phong Vu đó, đến nay vẫn còn đang ở trong biên giới Yêu Tộc mà.

Nàng vào thế giới trong gương Hoa Duyên, chẳng lẽ gã đã rời khỏi Yêu tộc rồi sao?

Có lẽ không phải.

Ô Tinh Tinh vội vàng sờ bên hông.

Túi trữ vật mà Tam trưởng lão đưa nàng vẫn còn ở đây.

Đồ vật để mở cánh cửa của Yêu tộc ra có lẽ vẫn còn ở bên trong.

Tùy Ly nói ra nghi vấn của Ô Tinh Tinh.

"Tà tu lúc trước đã bắt đạo lữ của ta đi, ta và các vị sư thúc sư bá đã tấn công tà giáo, quét sạch rất nhiều tà tu bại hoại. Từ đó tà tông cũng không còn ngóc đầu lên nổi nữa. Vì sao hiện giờ lại ngóc đầu trở lại?"

Còn chưa cử hành nghi thức…đã gọi là đạo lữ?

Mọi người ngẩn ra, nhưng hiển nhiên mối quan tâm trước mắt cũng không phải là những điều này.

Tam trưởng lão của Phục Hy tông tiến lên một bước, nói: "Dường như trong tay những người đó đang nắm giữ thần vật, thứ đó trước đây chúng ta đều đã từng nhìn thấy. Đó là một loại dây đằng, sau khi xâm nhập vào máu thịt sẽ biến căn cốt thành hoàn hảo. Hơn nữa còn tu luyện pháp môn của tà tu. Chỉ mới mấy ngày tu sĩ Nguyên Anh đã có mặt ở khắp nơi. Làm sao tu sĩ chính đạo có thể so sánh được chứ? Còn nữa, trên người những người từng bị trồng ma đằng, nước lửa không thể giết chết, ngay cả đao kiếm cũng không thể đâm vào..."

"Ma đằng..." Ô Tinh Tinh lẩm bẩm ra tiếng.

Đã rất lâu rồi nàng chưa từng nghĩ đến những người xưa đó.

Lúc này, nghe Tam trưởng lão nói vậy, nàng lập tức nhớ đến Qúy Viên.

Bình Luận (0)
Comment