Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 370

Chương 370 -
Chương 370 -

Đệ tử phi kiếm ra, vừa tới mới phát hiện là Ninh Dận.

"... Tông chủ." Đệ tử thu kiếm lại, vẻ mặt có chút kỳ lạ.

Không được bao lâu, càng nhiều đệ tử nghe tiếng động nhanh chóng đi ra ngoài.

Ninh Dận nhíu mày: "Vì sao các ngươi không đi theo tiên quân?"

Kiếm tông không thừa dịp lúc này lập chiến công, chẳng lẽ đều để cho Phiêu Miểu tông hưởng lợi sao?

Các đệ tử hai mắt nhìn nhau, không trả lời được, mà vẻ mặt cũng có chút quái dị.

Trong lòng Ninh Dận vô cùng tức giận,.

Chờ khi ánh mắt tuần tra đến đệ tử bên cạnh, chờ chút, ông ta ý thức được vì sao vẻ mặt của bọn họ lại quái dị như vậy.

Hôm đó Tùy Ly đánh vào cửa, ông ta phun máu ngay trước mặt đệ tử.

Sau đó Minh Diệc tiên quân xuất hiện, dẫn ông ta đến Phiêu Miểu tông.

Khi đó ông ta ỷ vào chuyện Tùy Ly sẽ không giết mình, trong lòng cũng không lo lắng, một chút phản kháng cũng không có.

Nhưng rơi vào trong mắt của đệ tử Kiếm tông, thì chính là đường đường là tông chủ Kiếm tông lại bị đánh thành ra như vậy, mặt mũi của Kiếm tông cũng bị mất hết.

Nhất thời sắc mặt của Ninh Dận trở nên vô cùng khó coi, ông ta lạnh lùng nói: "Sao thế? Thấy Tùy Ly kia sắp về trời làm tiên quân, các người liên không xem ta là tông chủ nữa đúng không?"

Các đệ tử lúng túng nói: "Không, không phải như vậy."

Chỉ là bọn họ thất vọng mà thôi.

Thất vọng tại sao bây giờ Kiếm tông lại biến thành bộ dạng này.

Kiếm tu vốn nên là ý chí sắc bén không có gì có thể ngăn chặn được, vốn nên lăng liệt không cong vẹo, vốn nên là cầm kiếm ngạo nghễ diệt trừ yêu ma... Tóm lại không nên giống như bây giờ.

"Mặc kệ hôm nay ta làm cái gì, cũng đều là vì Kiếm tông. Các ngươi suy nghĩ cho thật kỹ đi! Nếu các ngươi muốn làm đệ tử bị diệt môn giống như Phục Hi tông, thì ta cũng sẽ không ngăn cản. Coi như tấm lòng của bổn tọa cho chó ăn đi!"

Ninh Dận phất tay áo mà đi.

Đệ tử Kiếm tông nhìn bóng lưng của ông ta.

"Chúng ta nên đuổi theo.”

"Chúng ta nên tôn sư trọng đạo, huống chi ngài ấy là tông chủ."

"Có lẽ tông chủ nói không sai, tất cả đều là vì Kiếm tông..."

Nhưng nói thì nói thế, rốt cuộc vẫn không có người nào đuổi theo.

Ninh Dận càng đi càng tức giận hơn.

Ông ta ở chỗ Tùy Ly bị chọc cho tức giận, giỏi lắm, bây giờ ngay cả ở tông môn cửa mình cũng bị chọc tức!

Ông ta âm trầm nghĩ, được lắm, cùng lắm thì trong tương lai cử hành một buổi cách chức tập thể. Người trái ý với ông ta trong tông môn đều đá ra hết, khi đó sẽ là lúc những người này hối hận.

Cứ chậm trễ như vậy, trái lại Ninh Dận cũng không sợ đụng vào Minh Diệc.

Chỉ là chờ trở lại chỗ ở, lập tức tóc gáy sau lưng của ông ta dựng đứng lên.

Đó là phản xạ tự nhiên lúc gặp nguy hiểm.

Không đợi Ninh Dận rút kiếm ra.

"Huyền Dương chân nhân đi chỗ nào thế?"Giọng nói âm trầm của Minh Diệc tiên quân vang lên

Ninh Dận dừng lại.

Sao Minh Diệc lại tìm ông ta nhanh như vậy?

Minh Diệc khoác ánh trăng chậm rãi xoay người lại: "Thì ra không phải là Huyền Dương, là tông chủ Kiếm tông."

Ninh Dận vội vàng khom người bái kiến: "Huyền Dương chân nhân không có pháp lực cao cường bằng tiên quân được, cho nên thần hồn không có cách nào thường trú ở nhân gian, vì thế lúc này mới để lại một chút không gian hoạt động cho ta."

Nhưng sắc mặt của Minh Diệc cũng không dịu lại bởi lời khen của ông ta.

"Đêm hôm khuya khoắt, tông chủ đi ra ngoài làm gì vậy?" Minh Diệc hỏi

"Ta không yên tâm về đệ tử bổn môn, đi nhìn một chút." Ninh Dận thầm nghĩ mình cũng không nói dối, ông ta đúng là đi nhìn đệ tử thật.

Chỉ là trước lúc này còn đi gặp Tùy Ly thôi.

"Ngươi đi làm tùy tùng cho tiên quân đi." Đột nhiên Minh Diệc nói.

Tiên quân trong miệng của hắn ta tất nhiên là chỉ Tùy Ly rồi.

Dù sao đối với tu sĩ nhân gian mà nói, Tùy Ly là đạo quân, nhưng đối với tiên nhân mà nói, là Thanh Nguyên tiên quân.

"Làm tùy tùng cho tiên quân?” Ninh Dận không thể tin nhìn Minh Diệc

Vậy không phải rõ ràng đưa ông ta đến cho Tùy Ly hành hạ sao?

Vì sao Minh Diệc lại đột nhiên làm như vậy?

Là bởi vì cảm thấy tông chủ Phiêu Miểu tông dễ dùng hơn ông ta, cho nên muốn vứt bỏ ông ta?

"Ta cũng là lo lắng ma đằng kia sẽ phát triển thành dị trạng gì trong cơ thể tiên quân."

Má nó!

Ông ta mới vừa đi gặp qua.

Ma đằng kia ở trên người Tùy Ly giống như đã chết vậy, trừ hôm đó tất cả mọi người nhìn thấy ma đằng đi ra từ miệng của hắn ra, ma đằng cũng không có phản ứng gì nữa.

Từ giọng điệu của Tùy Ly cũng có thể nhìn ra, vật này hình như không có tác dụng gì với hắn.

Ninh Dận thầm nghĩ.

"Thôi, ta nói cho ngươi biết chuyện này đi." Minh Diệc lại lên tiếng.

Ninh Dận là người ra tay diệt Phục Hi tông, đã thành kẻ thù không đội trời chung với tiên quân. Người nào cũng có thể liên hiệp với tiên quân, duy chỉ có ông ta là không thể.

Minh Diệc cũng yên tâm dùng ông ta.

"Ma đằng đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm gì đó, trên đời này nào có cái gì có thể hung hãn như vậy. Chỉ là vì thứ đó là do gân mạch của tiên quân tạo thành. Ma đằng trồng trên người tiên quân, cũng chỉ là trở về bản thể, Không cần chờ phi thăng, sợ rằng hôm nay tiên quân đã là một nửa tiên thể rồi."

Sắc mặt Ninh Dận thay đổi lớn.

Cái gì?

Vốn dĩ ma đằng kia chính là do gân mạch của Tùy Ly biến thành?

"Có lẽ các ngươi từng nghe nói về Kiếm sư Ngột viên thời thượng cổ đi? Trong tay hắn ta có danh kiếm hiếm thấy, trong đó có một thanh kiếm tên là Thất Sát kiếm, đó là dùng tiên cốt của tiên quân đúc thành."

Cái gì?!

Tiên cốt đúc thành?

Ninh Dận hoàn toàn không có cách nào che giấu sự kinh hãi trên mặt.

Bình Luận (0)
Comment