Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 382

Chương 382 -
Chương 382 -

Một đường này đi đến ngoài cửa nhà của Ô Tinh Tinh.

Lúc này Dương Thập mới lên tiếng nói: "Hai ngày nay Ô cô nương đều dốc lòng tu tập pháp môn mà Tam trưởng lão dạy cho nàng." Chỉ là trong lời nói đã không còn sốt ruột như lúc nãy nữa.

Tùy Ly vẫn không lên tiếng.

Dương Thập nghiêng đầu, nhìn vẻ mặt hờ hững của Tùy Ly, trong lòng lại thất vọng một trận.

Thôi.

Dù sao ít nhất để cho Tùy Ly đạo quân biết, bọn họ sẽ chăm sóc cho Ô cô nương thật tốt.

Dương Thập giơ tay gỡ cửa.

"Đi vào đi." Giọng của Ô Tinh Tinh vang lên.

Dương Thập không chút nghỉ ngơi quay đầu nhìn Tùy Ly, nhưng vẻ mặt của Tùy Ly vẫn rất lạnh lùng.

Dương Thập đã hoàn toàn từ bỏ ý định, cúi đầu nói: "Tùy Ly đạo quân đến."

Chỉ nghe được mấy tiếng bước chân vang lên, giống như là Ô Tinh Tinh đang chạy ra ngoài cửa nhà, theo đó là một tiếng "két" vang lên, cửa mở ra, một cái đầu được chải theo kiểu song kế, lộ ra một khuôn mặt kinh diễm làm động lòng người.

Chính Dương Thập cũng cảm nhận được sự vui mừng của nàng.

"Tùy Ly?" Ô Tinh Tinh nhìn về phía thân ảnh cao lớn bên cạnh.

Vào lúc nhìn thấy khuôn mặt lạnh nhạt hờ hững của Tùy Ly, Ô Tinh Tinh lập tức nhớ đến --- Ừ, hôm đó còn nói nàng là mèo hoang! Mèo hoang!

Ô Tinh Tinh rụt người lại vào cửa, dùng sức đóng cửa lại.

Lần này làm cho Dương Thập ngây ngẩn.

“Ô, Ô cô nương?" Dương Thập lắp bắp gọi.

Ô Tinh Tinh đứng sau cửa, yêu kiều nói: "Hắn là ai thế? Ta không quen biết hắn."

Không quen biết?

Ta mới vừa rồi không phải nói là đạo quân đến sao?

Vẻ mặt của Dương Thập càng ngơ ngác hơn,

Bên trong cửa, Ô Tinh Tinh dựng lỗ tai lên.

Ừ? sao lại không có động tĩnh nữa?

Đi rồi sao?

Ô Tinh Tinh không tự chủ mà dời bước chân, phối sức đeo bên hông đụng vào cửa, vang ra một tiếng "ba" nhẹ nhàng.

Dương Thập nghe được động tĩnh này, giống như tỉnh lại từ trong mộng: "Ô cô nương nhanh mở cửa đi, là Tùy Ly đạo quân đến, là đạo quân, không phải người ngoài. Đạo quân đặc biệt đến gặp cô nương."

Ô Tinh Tinh ở bên trong cửa đáp lại một tiếng: "Ồ."

Nghe giọng nói của Dương Thập rất đáng thương, đây là cầu xin nàng sao.

Ô Tinh Tinh suy nghĩ một chút, vẫn là mở cửa ra.

"Vào đi." Nàng vừa nói, vừa không quay đầu đi vào bên trong.

Tùy Ly cũng đi theo vào.

Dương Thập theo bản năng cũng bước vào bên trong, chỉ là mới vượt qua ngưỡng cửa, Tùy Ly đã quay đầu liếc nhìn hắn ta, Dương Cửu lập tức rụt chân về, cứ như vậy cửa ở trước mặt hắn ta đóng lại.

Dương Thập há hốc mồm gọi: "Đạo quân..."

Cuối cùng Tùy Ly cũng đã nói câu đầu tiên kể từ khi đến chỗ này: "Ngươi có thể lui xuống."

",,, Vâng."

Dương Thập đáp lời, ba bước thì quay đầu nhìn lại một lần.

Một chút ánh sáng xuyên qua cửa sổ, rơi trên vai Ô Tinh Tinh, làm cho sợi tóc của nàng cũng có chút ánh sáng vàng.

Trong nhà yên tĩnh, Ô Tinh Tinh chớp mắt, thầm nghĩ hắn nhìn ra ta đang tức giận không?

Hắn...

Trong thoáng chốc, Ô Tinh Tinh nghe được tiếng hít thở của Tùy Ly từ nhẹ biến thành nặng.

Theo đó, hông của nàng bị ôm chặt, Tùy Ly ôm lấy nàng, làm cho cả người nàng quay cuồng. Nàng lập tức từ đưa lưng đến đối diện với hắn.

Hắn không nói lời nào, chỉ dùng khuôn mặt hờ hững kia cúi xuống hôn nàng.

Trong một giây này, Ô Tinh Tinh giống như nghĩ đến lúc còn trên núi hoang, nàng nhặt được hắn, khi hắn tỉnh lại, hai người lần đầu tiên gặp nhau, hắn cũng là bộ dạng lạnh lùng thế này.

Nhưng lúc đó Tùy Ly không có hôn nàng.

Lông mi của Ô Tinh Tinh hơi run rẩy, trái tim của nàng đập rất nhanh. Thình thịch thình thịch, giống như có hai trái tim đang đồng thời đạp vậy.

Nàng không có nhắm mắt, trái lại nghiêm túc chăm chú nhìn Tùy Ly.

Sự lạnh lùng trên mặt hắn cũng không làm cho nàng cảm thấy khổ sở.

Hắn bày ra bộ dạng lạnh lùng đó còn muốn cúi người hôn nàng, trái lại càng làm cho người ta động lòng hơn... Ừ, giống như bộ dạng cứng răng lạnh lẽo kia sẽ cúi đầu đến gần một bông hoa xinh đẹp vậy.

Ô Tinh Tinh nghĩ trong đầu như thế.

Hôm nay hắn đến gặp nàng, là chỉ muốn hôn nàng sao?Trong đầu Ô Tinh Tinh đang suy nghĩ, đột nhiên Tùy Ly bế nàng lên, đi về phía giường.

Ô Tinh Tinh mờ mịt nâng tay lên, làm màn giường bị kéo rơi xuống.

Tùy Ly trở tay kéo hết màn giường còn lại xuống, sau đó lại cúi đầu hôn nàng.

Ô Tinh Tinh chỉ có thể nhẹ nhàng phun ra một chữ "ưm", sau đó lại bị chặn kín.

Hắn giữ lấy vai nàng.

Thật ra chỉ cần giơ tay lên làm một pháp thuật, đã có thể cởi hết được quần áo, nhưng hắn vẫn dán sát sống lưng của nàng, nhẹ nhàng lướt qua, sau đó xé mở vạt áo.

Áo quần được làm đặt biệt, thì ra lại dễ dàng xé rách như vậy, phát ra một tiếng "roạt", vang lên bên tai, có chút ngứa.

Hắn dùng sức ôm lấy eo của nàng.

Động tác thân mật cuồng dã như vậy, lộ ra dưới lớp bề ngoài lạnh lùng, làm cho làn da cũng nhiễm một tầng đỏ hồng.

Thứ lạnh băng biến thành thứ nóng bỏng.

Ô Tinh Tinh nhẹ nhàng thở hổn hển, trái lại cắn ngược lại lên môi Tùy Ly, lại càng làm cho hắn trở nên hung ác hơn.

Giống như lúc còn ở Tuyết quốc.

Không, còn làm cho nàng thích hơn cả Tuyết quốc nữa.

Nàng chỉ ôm hắn càng chặt hơn, ngay cả tức giận cũng đã quên, nghẹn ngào nức nở kêu thành tiếng, bị tầng tầng lớp màn trường màu sắc sặc sỡ che phủ vào bên trong.

Hắn nhất định là đến dỗ nàng đi. Ừ, dùng thân dỗ nàng như vậy, có tính là dỗ dành không?

Nàng nghĩ.

Tiểu yêu quái trong màn trướng không biết thời gian trôi qua bao lâu.

Giống như là cách mấy năm vậy.

Nàng mất sức chậm rãi nhổm người dậy, lúc hắn hơi dừng lại động tác, mở to mắt nói: "Ừ, có phải chàng giấu ta… Học thuộc Xuân Nhật quyết không?"

Tùy Ly không nói gì, chỉ là càng quấn nàng chặt chẽ hơn.

Bình Luận (0)
Comment