Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 418

Chương 418 -
Chương 418 -

Nghe xong Dung Di chửi thầm trong lòng.

Mà ở chỗ khác, Diệp Chỉ Quân cũng không tốt hơn là bao.

Những A Tu La kia muốn hiến tặng nàng ấy cho vương.

Nhưng vị vương A Tu La kia chậm chạp không về cung, vì vậy bọn họ đặt nàng ấy vào bên trong một cái dụng cụ bằng ngọc, giống như một cái mâm.

Bọn thị nữ trong cung vương A Tu La không cho phép nàng rời khỏi cái mâm này.

Giống như thật sự biết thành một loại thức ăn không thể động đậy.

Ngay khi Diệp Chỉ Quân dần mất đi kiên nhẫn.

Từng tầng lớp lớp rèm che lay động.

Bọn thị nữ nhỏ giọng lên tiếng: "Vương."

Diệp Chỉ Quân ngước mặt nhìn lại.

Cách tấm rèm, mơ hồ nhìn thấy một bóng người.

Bóng người kia cao lớn uy vũ, khí thế gần như ngưng thành thực chấn lộ ra sau tấm rèm.

Có chút... quen mắt.

Diệp Chỉ Quân ngẩn ra.

Tiếng của thị nữ lại vang lên: "Vương, bọn họ tìm được một người có bộ dạng rất kỳ lạ muốn hiến cho ngài."

“Nhân tộc?"

"Hình như là vậy."

"... Quả nhân không ăn."

"Vâng."

Thị nữ lui ra khỏi màn trướng, nhỏ giọng nghị luận: "Vậy đưa đến chỗ quỷ Dạ Xoa sao? Dạ Xoa thích ăn người."

Nhất thời Diệp Chỉ Quân cũng muốn mắng chửi.

...

Gần đây Đô thành của Trường Thiên quốc có một chuyện vui.

Con trai trưởng trong phủ quận vương gần một tuổi, vì chúc mừng chuyện này, phủ quận vương còn phát một ít tiền trong thành.

Ngoài cửa thành, có hai người đang nằm trong bụi cỏ, nhỏ giọng nói chuyện: "Chỉ có một đứa con độc nhất như vậy, chính là một bảo bối, bảo bối được một tuổi, đều muốn phát tiền ra..."

Người khác cười lên, nói: "Nếu bắt bảo bối này, nợ của ta và ngươi, còn lo không có tiền trả sao?"

"Không chỉ như vậy, nửa đời sau còn đủ ăn đủ uống, cưới ba tiểu thiếp xinh đẹp, ha ha ha."

Hai người này càng nói càng vui vẻ, vai không nhịn được run rẩy.

Ô Tinh Tinh ở phía sau bọn họ, không hỏi nhíu mày.

Chờ đến lúc bọn họ nói hôm nay Quận vương phi mang con đi đến đạo quán gần đó làm lễ tạ thần.

Ô Tinh Tinh do dự một chút, vẫn đi theo.

Thật ra nàng không phân biết được rõ ràng quận vương hay không quân vương.

Nhưng rất nhanh, ở trong đạo quán nàng gặp được "Quận vương phi" trong miệng bọn họ.

Chính là thê tử mà lúc trước Quý Viên cưới!

Sao nàng ấy lại sinh con cho Quý Viên?

Ô Tinh Tinh ngơ ngác nằm ở trên đầu tường, nhìn chằm chằm Quận vương phi búi tóc phụ nhân kia.

Có một chút bộ dạng thiếu nữ ngày xưa.

Nhưng hình như lại hoàn toàn khác nhau.

Quận vương phi ôm một đứa bé kháu khỉnh, lắc lư trống bỏi trong tay để đứa bé nhìn.

Lúc này ma ma nói đi nấu nước nóng.

Chỉ còn lại thị nữ ở bên cạnh.

Bọn họ không ngờ đến tặc nhân lại dám ra tay với Quận vương phi, cho nên phòng thủ cũng có mấy phần lỏng lẻo.

Ô Tinh Tinh quay mặt lại, thì lập tức thấy hai tặc nhân kia giả thành đạo sĩ, tay cầm phất trần lảo đảo lắc lư đi vào.

Người ở cửa cũng không ngăn cản,

Chờ đến gần, thị nữ hỏi hai tên này vì sao không hành lễ với Quận vương phi.

Quận vương phi cười dịu dàng nói: "Không cần. Đạo trưởng không cần tuân theo quy củ của thế tục..."

Nàng ấy còn chưa nói xong,

Một người trong đó lập tức lộ ra vẻ hung ác, đoạt lấy đứa bé.

Quận vương phi sợ hết hồn.

Thị nữ sợ hãi hét lên một tiếng.

"Ai cũng không được đến chỗ này, nếu không đao trong tay ta... A!""

Đột nhiên tặc nhân hét lên một tiếng kêu thảm thiết.

Chỉ thấy một thiếu nữ yểu điệu tung người nhẹ nhàng nhảy xuống.

Nàng giơ tay lên, tặc nhân kia lập tức quỳ xuống, phát ra tiếng kêu đau đớn.

Tất nhiên đứa bé trong tay cũng bị ném ra ngoài.

Thị nữ thấy vậy thì vô cùng hoảng sợ, thầm nghĩ chỉ sợ hôm nay mình sẽ chôn theo con trai trưởng của quân vương rồi.

Thiếu nữ vươn tay ra, trên đầu ngón tay của thiếu nữ bay ra một sợi dây.

Sợi tơ kia giống như vật sống vật, nhanh chóng quấn lấy đứa bé, sau đó thu lại, vững vàng rơi vào trong khuỷu tay của thiếu nữ.

Thị nữ thở ra một tiếng thật dài.

"Quận vương phi..."

Sao Quận vương phi ngẩn ngơ đứng đó?

"Ta đã gặp ngươi." Cuối cùng Quận vương phi nói với cô nương kia.

Lúc này Ô Tinh Tinh đang ôm đứa bé, cảm thấy có chút luống cuống tay chân.

Nàng cũng không tiện xách gáy của đứa bé này.

Nhỏ quá.

Xách không được.

Vì vậy Ô Tinh Tinh vội vàng tiến lên, nhấc hai tay, chỉ như vậy cứng đờ trả đứa bé lại cho Quận vương phi.

Quận vương phi nhận lấy, lại đưa cho thị nữ.

Thị nữ thấy vậy, nhất thời càng thở phào nhẹ nhõm hơn.

Cứ như vậy, nàng ta trở về phủ cũng sẽ không bị phạt.

"Là Ô cô nương đúng không?" Quận vương phi lập tức mở miệng hỏi.

Ô Tinh Tinh kinh ngạc nhìn nàng ấy một cái, gật đầu: "Trí nhớ của ngươi thật tốt."

"Là bởi vì Ô cô nương làm cho người ta rất khó quên... Vị tiên nhân bên cạnh cô nương đâu?" Quận vương phi hỏi.

Ô Tinh Tinh hơi rũ mi mắt, đứng ở đó.

Nàng nhỏ giọng nói: "Ừ, đã đi một nơi rất xa rồi."

Quận vương phi hơi khựng người lại: "Sao cô nương lại đến chỗ này?"

Ô Tinh Tinh chỉ vào tặc nhân đau đớn la hét: "Đi theo bọn họ đến đây, nghe bọn họ nói muốn trói con trai trưởng của Quận vương phi. Ta đoán là con của ngươi, không nghĩ đến là thật."

Thị nữ có chút cảnh giác: "Trùng hợp như vậy..."

Quận vương phi lập tức giơ tay lên ngăn nàng ta nói: "Không được vô lễ. Ngươi mới đến làm trong phủ, không biết lai lịch thân phận của vị Ô cô nương này."

Thị nữ chỉ đành yên lặng.

"Còn có một chuyện, vốn dĩ ta cũng muốn tìm các ngươi. Chỉ là không biết nên tìm cha nương của Quý Viên, hay là tìm ngươi." Ô Tinh Tinh vừa nói vừa không nhịn được nhíu mày.

Mặc dù nàng ghét Quý Viên.

Nhưng nàng cũng không muốn thấy cha nương hắn ta đau khổ.

Mùi vị đau khổ... rất khó chịu.

"Là một chuyện rất khó khăn sao?"

"Ừ..."

Lúc này Quận vương phi cho lui thị nữ.

Bình Luận (0)
Comment