Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 421

Chương 421 -
Chương 421 -

Ô Tinh Tinh ggật đầu, hỏi: “Động phủ của ông ở nơi nào?”

Ông cụ cười: “Ở Quần Thanh Quan.”

“Nghe giống tên của một đạo quan.”

“Đúng vậy, chính là một đạo quan. Ta là một đạo sĩ. Ngươi không phải đạo sĩ sao?”

Ô Tinh Tinh lắc đầu.

Nàng nhìn ông cụ rất nghiêm túc hỏi: “Ông dẫm vào râu của mình sẽ không ngã chứ?”

Ông cụ sửng sốt.

Có lẽ là trước giờ không có người nào hỏi ông ấy vấn đề như vậy.

“Chắc là… không.”

Hai người cứ như vậy đi đến một phương hướng khác.

Ô Tinh Tinh đi về phía trước, sờ vào túi trữ vật, vuốt vuốt, đột nhiên sờ được một thứ tròn xoe.

A!

Là quả cầu!

Bước chân của Ô Tinh Tinh dừng lại một chút.

Ông cụ nhìn động tác của nàng một cái, ngược lại cũng không để ý.

Ô Tinh Tinh lại trợn tròn mắt, trái tim điên cuồng đập bình bịch.

Nàng phi thăng… còn mang theo một quả cầu!

Nàng mang đến toàn bộ yêu cảnh!

Vậy… vậy còn cần hao hết tâm tư mà đánh trời cao không?

Như vậy có được tính là… trực tiếp đi vào hang ổ của quân địch rồi không?

Ô Tinh Tinh ngây ngốc đứng ở nơi đó, nghiêm túc mà tự hỏi trong chốc lát.

Ông cụ hỏi nàng: “Sao lại không đi nữa? Sợ hả? Lo ta đem ngươi đi bán?”

Ô Tinh Tinh chậm rãi hoàn hồn, nói: “Ta không sợ.”

Nàng có thể một hơi thả toàn bộ các yêu quái ra, lấy nhiều đánh ít, sao lại sợ chứ?

Ô Tinh Tinh đuổi kịp bước chân của ông cụ một lần nữa.

Lúc này đạp càng có lực hơn!

Nhân gian.

Tế Không thượng sư tìm kiếm toàn bộ Trường Thiên Quốc một lần.

Bá tánh Trường Thiên Quốc chỉ có thể thấy một người đầu trọc, luôn ở trong nháy mắt đã đi được mấy dặm. Y như ma quỷ vậy.

Khi lão đầu trọc này chạy đến mức sắp hộc cả máu, ở một nơi cách Đô thành không xa, phát hiện ra dấu vết sấm đánh.

Trừ cái này thì không tìm được chút xíu tung tích nào của Ô Tinh Tinh.

Là đã chết?

Hay là… phi thăng?

Tế Không cũng không rõ lắm.

Ông ta ngẩng đầu nhìn bầu trời, bầu trời âm u, không ai có thể trả lời nghi vấn của ông ta.

Giờ thì Tế Không có hơi sầu muộn, phải trở về giải thích với Phục Hi Tông như thế nào?

Dẫu sao cũng là lão hòa thượng nói một không hai của Kim Thiền Tông, sầu muộn thì sầu muộn, ông ta vẫn thành thành thật thật mà gánh trách nhiệm này lên mình, nghĩ cách mau chóng quay về Phục Hi Tông.

Đến khi vào cửa, cũng không rảnh lo hàn huyên gì đó, đi thẳng đến trước mặt Tam trưởng lão.

“Không thấy Ô cô nương nữa.”

“Cái gì?!” Tam trưởng lão bóp nát chén trà trong lòng bàn tay.

Tế Không lập tức kể lại chuyện tông chủ Phiêu Miểu Tông theo dõi, lại nói việc sét đánh.

Ngược lại Tam trưởng lão nhẹ nhàng thở ra, cười nói: “Nàng không dễ chết được. Thần hồn của Tùy Ly vẫn còn, hiện giờ lại trở về làm tiên quân, chỉ sợ thọ mệnh cũng dài như núi cao sông lớn. Có cổ bạc đầu kiềm chế, như vậy A Tinh cũng có thể sống được rất tốt.”

Tế Không cũng nhẹ nhàng thở ra.

Bằng không, vị Ô cô nương kia mà thật sự xảy ra chuyện, đó là lỗi của ông ta!

“Lôi kiếp không chết, vậy chỉ có thể là phi thăng.” Dương Cửu ở một bên bỗng nhiên nói.

“Đúng vậy…”

“Đây là một chuyện tốt.”

Tin tức Ô Tinh Tinh phi thăng ở Trường Thiên Quốc, rất nhanh đã truyền khắp.

Tông chủ Phiêu Miểu Tông đã trở lại trong tông, đang dưỡng thương.

Đột nhiên nghe thấy tin tức này, suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi.

“Ngay cả ta còn chưa phi thăng, một nha đầu chưa mọc hết tóc như nàng mới tu hành bao lâu? Dựa vào cái gì mà đến lượt nàng phi thăng? Một yêu quái như nàng, một yêu quái…”

Tông chủ Phiêu Miểu tông lẩm nhẩm vài câu lặp đi lặp lại.

Rốt cuộc thì không chịu được nữa, thật sự nôn một ngụm máu ra.

Bên cạnh ông ta chỉ có một tâm phúc.

Tâm phúc vội vàng bưng linh trà tới cho ông ta súc miệng.

Tông chủ Phiêu Miểu tông đẩy linh trà ra, uể oải mà ngồi ở chỗ kia, nhất thời nhìn qua, thế nhưng có vẻ có vài phần già nua.

Chiến cùng với Tế Không một trận, ai cũng không chiếm được chỗ tốt.

Ông ta còn phải thật cẩn thận không cho người ngoài nhìn ra, nếu không, cái danh nhát gan nịnh hót của ông ta sẽ bị chứng thực.

Quyết không thể để uy danh của Phiêu Miểu Tông chịu tổn hại như thế!

“Lập tức… chạy đến Phục Hi Tông.”

Ngược lại ông ta muốn nhìn xem, mấy tu sĩ kia sẽ có phản ứng gì, có cảm thấy bị Ô Tinh Tinh trêu chọc không, có đố kỵ hay không, có căm ghét hay không.

“Đúng rồi, mang theo Thanh Ngưng.”

“Nhưng hồn phách của nàng chỉ sợ…”

“Nếu như không chịu nổi một chuyến này mà tan, vậy cũng là mệnh số của nàng.”

“… Vâng.”

Chờ đến lúc đoàn người Phiêu Miểu Tông chạy tới, Phục Hi Tông đã trở nên náo nhiệt.

“Có hi vọng phi thăng! Có hi vọng phi thăng!”

“Không sai, chỉ cần chúng ta đi đến một đại lục khác!”

“Ha ha, hẳn nên cảm kích Tế Không thượng sư mang về cho chúng ta tin tức tốt như vậy.”

Tông chủ Phiêu Miểu tông nghe tiếng nhíu mày.

Ông ta bước vào cửa.

Dẫu sao vẫn là chủ của đại tông, mọi người thấy ông ta thì lập tức hành lễ với ông ta.

Tông chủ Phiêu Miểu tông gật đầu đã biết, thở dài, nói: “Một mình Ô cô nương phi thăng đi làm thần tiên, vậy những gì đã mưu tính lúc trước, còn muốn tiếp tục thi hành nữa không?”

m thanh của mọi người đột nhiên im bặt.

“Rốt cuộc là Ô cô nương độ kiếp phi thăng như thế nào? Tam trưởng lão biết không?” Tông chủ Phiêu Miểu tông lại đột nhiên hỏi.

Tam trưởng lão lạnh mặt: “Ta còn muốn hỏi xem, vì sao Quan tông chủ theo đuôi A Tinh của chúng ta một đường? Rốt cuộc là A Tinh phi thăng như thế nào? Không phải Quan tông chủ là người rõ ràng nhất sao?”

Tông chủ Phiêu Miểu tông nghẹn lại, không nghĩ tới Tam trưởng lão không lưu tình như vậy, trực tiếp đâm thủng.

Mọi người phản ứng lại, không khỏi đồng thời nhìn về phía Tông chủ Phiêu Miểu tông.

Bình Luận (0)
Comment