Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 422

Chương 422 -
Chương 422 -

Bề ngoài Tông chủ Phiêu Miểu tông vẫn bình tĩnh, nói: “Các ngươi có thể yên tâm nói chuyện với dị tộc, ta lại không yên tâm giao tính mạng các tu sĩ vào trong tay yêu quái. Cũng phải có một người đề phòng, miễn cho tương lai toàn quân bị diệt.”

Nói rất có lý…

Nhưng mà…

Tam trưởng lão cười lạnh nói: “Vậy vì sao Quan tông chủ sao không đi theo Yêu Vương? Đi theo một tiểu cô nương làm cái gì? Muốn nhân cơ hội giết nàng? Đáng tiếc bên cạnh nàng có Tế Không thượng sư bảo vệ, lúc này Quan tông chủ mới không chiếm được tốt.”

Tông chủ Phiêu Miểu tông rũ mắt xuống: “Aiz, Tam trưởng lão cùng vị Ô cô nương kia là một lòng, đương nhiên sẽ sinh mâu thuẫn với lòng ta.”

Nhất thời không khí cứng lại.

Pháp m Môn chủ lên tiếng nói: “Nếu như không có Tế Không thượng sư, chỉ sợ Ô cô nương đã bị ngươi đánh chết. Quan tông chủ muốn một người một mình phi thăng… Đáng tiếc mà. Nếu như chúng ta tìm được con đường Ô cô nương phi thăng, chỉ sợ sẽ có rất nhiều người cùng nhau phi thăng.”

Pháp m Môn chủ nói "Đáng tiếc", nhưng đối với các khác tu sĩ khác mà nói… Lại lập tức làm cho bọn họ sinh ra vô số kỳ vọng.

“Chỉ sợ phải mời Phục Hi Tông dẫn đầu, chúng ta cùng nhau đi đến Trường Thiên Quốc kia.” Có tu sĩ không nhịn được nói.

Trước mắt sự hưng phấn này đã vượt qua những chuyện khác.

Không người nào đi nghe Tông chủ Phiêu Miểu tông nói chuyện nữa.

Tam trưởng lão liếc xéo Tông chủ Phiêu Miểu tông một cái, hai đại tông này đã xem như hoàn toàn xé rách da mặt.

Tam trưởng lão nói: “Vốn dĩ A Tinh đi trước một mình, cũng đúng là vì thử một lần, có phải linh khí nơi đó thật sự đã khôi phục như thường hay không. Nơi đó không có cấm chế, có lẽ chính là con đường duy nhất cho chúng ta phi thăng. Hiện giờ suy đoán trở thành thật… Mưu tính ban đầu cũng phải tiếp tục thực hiện, chư vị còn nhớ những lời lúc trước Qua tiểu hữu nói không?”

Ánh mắt bọn họ lập loè, một vài ký ức bị gợi lên.

Cho dù làm tiên nhân, cũng phải phân chia tôn ti cao thấp.

Nếu như bọn họ có thể đi đến Cửu trọng thiên cũng thôi.

Cố tình Cửu trọng thiên là thiên nhân, cũng chính là nơi ở của những người sinh ra đã là thần tiên.

Những tu sĩ phàm nhân phi thăng như bọn họ, vĩnh viễn cũng không lên Cửu trọng thiên nổi.

Mà bọn họ ở nhân gian đã quen làm tu sĩ cao cao tại thượng, sao lại cam nguyện bị những thần tiên bá đạo ngang ngược đó đè một đầu chứ?

Nếu bọn họ đều có thể phi thăng, thêm cả Yêu tộc, chưa chắc không đủ sức chiến một trận!

“Không sai! Ánh mắt của chúng ta phải nhìn đến lâu dài.”

“Quyết không thể lại để cho những thần tiên kia có cơ hội càn rỡ tùy ý đến bắt nạt chúng ta như nghiền chết một con con kiến được!”

“Chớ có vì một chút lợi nhỏ trước mắt mà lòng đã sinh vui mừng. Nếu là như thế, có gì khác với phàm nhân đâu?”

“Chúng ta còn nên đa tạ Ô cô nương mới phải. Nếu lúc ấy thực sự có tên ngốc, không quan tâm muốn dựa vào Ô cô nương phi thăng, chỉ sợ đến hôm nay chúng ta vẫn còn không biết chúng ta có thể đến Trường Thiên Quốc phi thăng, chỉ biết chìm vào lang thang chém giết không có mục tiêu.”

Bọn họ sôi nổi lên tiếng.

Là đang nói cho người khác nghe, cũng là kiên định với quyết tâm của mình.

Tông chủ Phiêu Miểu tông nghe đến đó, một hơi nghẹn ở trong cổ họng, suýt chút nữa không duy trì được vẻ mặt.

Một đám… ngu xuẩn không biết trời cao đất dày!!!

Nhưng cho dù ông ta nghĩ như thế nào, mọi người đều đã nghiêng về phía Phục Hi Tông một lần nữa.

Kim Thiền Tông, Kiếm Tông, Pháp m Môn, kiên trì ủng hộ, vậy nên Phiêu Miểu Tông tự nhiên bị cô lập trong vô hình.

Hôm nay Phiêu Miểu Tông cũng coi như đệ nhất đại tông, nếu Quan tông chủ bỏ được mất mặt mũi, thật ra cũng có thể cường thế trấn áp mọi người. Nhưng ông ta không buông được hình tượng của Phiêu Miểu Tông. Càng không muốn tham gia vào

Một hồi kế hoạch oanh oanh liệt liệt triển khai như vậy.

Đây là chuyện to gan nhất mà tu sĩ Nhân tộc đã làm từ trước tới nay!

Nghĩ đến đây, bọn họ không nhịn được có một chút nhiệt huyết sôi trào.

“Từ từ, bay giờ có một vấn đề… Ô cô nương đi rồi, bên Yêu tộc làm sao đây? Yêu tộc còn để ý đến chúng ta không?”

Tam trưởng lão sờ cằm, còn nhớ A Tinh nói Yêu tộc bị nàng nhét ở trong túi.

Ừm… Sẽ không phải cùng mang lên trời rồi chứ?

Tam trưởng lão càng nghĩ thì tim đập càng nhanh.

Nếu là như thế…

Tương đương với bọn họ trực tiếp đột nhập vào hang ổ rồi?!

Tiên đồng mang theo bầu rượu vui vẻ thoải mái, đột nhiên sắc mặt đại biến, nghiêng ngả lảo đảo chạy về một phương hướng.

“Tộc A Tu La tới!”

Đại môn cung điện cách đó không xa mở ra, ngay sau tiếng hét vang lên.

Chờ hắn ta chạy vào bên trong cánh cửa, chỉ thấy hai ba tiên ông còn lười biếng mà khảy ván cờ trước mặt.

Tiên đồng lập tức giận sôi máu: “Còn rảnh rỗi chơi đùa à? Coi chừng bị bắt ăn mất!”

“Sợ cái gì? Cái động to mà tộc A Tu La phá vỡ, ở ngay bên cạnh U Sơn. Đau đầu cũng là bên U Sơn đau đầu mà.”

“Cái động đó đóng lại rồi!”

Tiên ông ngồi thẳng dậy một chút: “Nhóm người U Sơn này, quả nhiên là một đám điên, ngay cả tộc A Tu La cũng không làm lại bọn họ. Vậy bây giờ thì sao?”

“Động mở ở chỗ cách chúng ta ngoài 30 trượng!”

“Cái gì?!”

Bàn cờ bị đánh nghiêng một cái.

Tiên ông vội vàng đứng dậy: “Mau, mau truyền tin đến Quần Thanh Quan.”

“Đừng nghĩ nữa, lão già kia sẽ không ra tay đâu.”

“Ông ta mà không ra tay thì tham tấu ông ta lên Tứ Trọng Thiên!”

“Ông ta có từng sợ Tứ Trọng Thiên đâu? Ngay cả chân quân ở Lục trọng thiên, cũng nói ông ta là tên lưu manh thô tục, ngay cả hắn cũng hoàn toàn không có cách nào kia kìa.”

Bình Luận (0)
Comment