“Thật là đủ phiền toái.” Ông lão nói.
Ô Tinh Tinh cất kỹ vân thoi, xoay người nhìn về phía ông lão.
Ông lão bật cười: “Chẳng lẽ tiểu cô nương còn luyến tiếc lão già ta đây?”
Ô Tinh Tinh gật đầu, ngoan ngoãn nói: “Đa tạ đạo nhân đã chăm sóc hai ngày nay, ừm… Nếu như sau này ta còn muốn tìm đạo nhân, có cách gì có thể truyền âm không?”
Ông lão sửng sốt.
Sau đó ông ấy mới lấy lại tinh thần nói: “Nếu như cách mấy trọng thiên, chúng ta không truyền âm được.” Ông ấy suy nghĩ rồi đột nhiên móc ra một cái lá cây từ trong tay áo.
“Cầm cái này đi, thổi một cái là ta có thể nghe được. Nhưng mà… Ta chỉ từng dùng ở nhân gian, cũng không biết có dùng được ở Tiên giới này hay không.”
Ô Tinh Tinh nhận lấy lá cây.
“Nếu như có duyên phận, nhất định sẽ nghe thấy.”
“Đúng vậy.” Ông lão nở nụ cười.
Tiên đồng nói thầm, sao tiên tử lại có thể nói chuyện hợp ý với lão già này?
Ô Tinh Tinh xoay người, đi ở phía trước: “Chúng ta đi thôi.”
Tiên đồng lập tức theo sau.
Sau đó mới nhận ra rằng, sao mình lại giống như biến thành tùy tùng của nàng vậy?
Ô Tinh Tinh đi ở đằng trước, lại là thoải mái hào phóng, hoàn toàn không phát hiện ra không đúng chỗ nào.
Dẫu sao cũng làm Đế Cơ ở Tuyết Quốc nhiều năm như vậy.
Người khác hầu hạ nàng, có cái gì không đúng chứ?
Tiên đồng nhìn khí độ của nàng tự mang theo vài phần cao quý ung dung, cũng chỉ đành đè xuống sự bực bội và nghi hoặc trong lòng
Càng như vậy, càng nói rõ thân phận lai lịch của nàng là bất phàm. Tiên đồng thầm nghĩ.
Muốn đi đến Lục trọng thiên cũng không phải là việc nhẹ nhàng gì.
Tiên đồng cầm thủ lệnh của vị chân nhân kia, đầu tiên là xuyên qua Nhị Trọng Thiên, lại đi qua Tam Trọng Thiên……
Một đường này đều là cảnh sắc tiên đồng chưa từng gặp qua, khiến hắn ta thật sự rất phấn khích.
Ngược lại Ô Tinh Tinh một lòng nhớ Bát trọng thiên, có vẻ không có hứng thú.
Cuối cùng, bọn họ đi tới Lục trọng thiên.
Lục trọng thiên náo nhiệt hơn Nhất trọng thiên rất nhiều, tùy tiện có thể thấy được thiên binh, hoặc là tiên nhân đi lại.
Thậm chí còn có chim bay cá nhảy, xẹt qua ngay trước mắt bọn họ.
Một đạo đồng đi đến trước mặt bọn họ.
“Đến từ Nhất trọng thiên?”
Tiên đồng vội vàng chắp tay gật đầu: “Đúng vậy, mong tiên trưởng dẫn đường.”
Hai người đều là tiên đồng, nhưng địa vị lại khác nhau như trời với đất.
Đạo đồng kia kiêu căng ngạo mạn, từ trên cao nhìn hai người bọn họ.
“Đi theo ta, trên đường chớ có tùy tiện nhìn xung quanh, nếu không đắc tội nhân vật lợi hại, ta cũng không cứu các ngươi được.”
Lời này của đạo đồng vốn là muốn ra oai phủ đầu một cái, cố ý hù dọa bọn họ, để cho bọn họ biết sự uy nghiêm của Lục trọng thiên.
Ai biết đi đến nửa đường, thật đúng là gặp gỡ phiền toái.
“Đứng lại! Đằng trước là người nào?” Một giọng nói sắc nhọn vang lên.
Đạo đồng dẫn theo hai người Ô Tinh Tinh, quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy kẻ nói chuyện chính là một con tiên hạc.
Tiên hạc kia đứng ở trên đỉnh xa liễn, vỗ đôi cánh thật lớn.
Mà xa liễn kia xa hoa, bốn góc mỗi góc có bốn con đại điểu nâng.
Nghĩ chắc bên trong xa liễn có người nào đó khó lường ngồi.
Quả nhiên!
Đạo đồng vừa nhìn thấy hình dáng của xa liễn xong thì lập tức cung cung kính kính mà hành lễ : “Bái kiến Hi Nhân thượng tiên.”
Ô Tinh Tinh không biết Hi Nhân thượng tiên là thứ gì.
Nhưng tiên đồng bên cạnh nàng thì đã từng nghe nói, vội vàng quỳ gối xuống theo.
Ngay sau đó tiên hạc kia cười hì hì nói: "Tiên tử bên cạnh ngươi là cái gì biến thành? Từ trước đến nay ta chưa từng nhìn thấy?"
Đạo đồng lắc đầu: "Không biết cái gì biến thành. Mơ hồ nghe chân nhân nói, giống như là người từ nhân gian đến."
"Người? Sao người nhân gian có thể lớn lên trong sáng lung linh như vậy?” Tiên hạc chặc lưỡi hít hà.
Đạo đồng không thể làm khác hơn là nói: "Ta cũng không biết."
Tiên hạc gật đầu, sau đó lại nói: "Thôi, biết được các ngươi không có học thức gì. Không hỏi ngươi. Ngươi để tiên tử này lại, còn các ngươi đi đi."
Nhất thời tiên đồng choáng váng.
Sao đột nhiên lại như vậy chứ?
Trên mặt đạo đồng cũng lóe lên vẻ kinh ngạc.
Hắn ta có chút do dự.
Thực ra hắn ta muốn nói, đưa cho Hi Nhân thượng tiên cũng không phải là chuyện lớn gì. Hi Nhân thượng tiên ở Thất trọng thiên, cha của thượng tiên là tiên quân ở Bát trọng thiên.
Nếu có thể lấy lòng Hi Nhân thượng tiên, cũng là một chuyện tốt đối với chân nhân.
Dù sao hắn ta cũng không tin, nữ nhân này có quan hệ gì với Thanh Nguyên tiên quân.
"Ta đang muốn dẫn nàng đi gặp chân nhân, sợ rằng, sợ rằng có chút bất tiện..." Đạo đồng do dự một chút.
Tiên hạc bất mãn xòe cánh, lông chim rơi ra một cái, bay đến chỗ Ô Tinh Tinh.
Ô Tinh Tinh vội vàng phủi xuống.
Tiên hạc càng bất mãn, chỉ vào Ô Tinh Tinh nói: "Chính là nàng, nhất định là nàng! Thượng tiên có thể nhìn trúng nàng, là phúc của nàng!"
Lần này tiên đồng cũng nóng nảy.
Thật vất vả đến Lục trọng thiên, mắt thấy chuyện sắp thành, sao có thể để người khác ôm đi?
"Không được, không được, nàng là người của Thanh Nguyên tiên quân." Tiên đồng không để ý nhiều, buộc miệng nói.
Tiên hạc giận dữ: "Ngươi là đến từ Nhất trọng thiên đi? Từ Nhất trọng thiên đến cũng bố láo với hạc gia gia của ngươi."
Đạo đồng quay đầu trợn mắt nhìn tiên đồng một cái.
Đây không phải là làm cho mọi chuyện lúng túng hơn sao?
"Hay là trước hết ta đi mời chân nhân đến." Đạo đồng nói.
"Lúc nào danh tiếng của ta lại không có tác dụng như vậy?” Rèm cửa xa liễn nhất lên, lộ ra một khuôn mặt chim.
Trên mặt của hắn ta mọc ra lông chim màu đỏ.
Chỗ mọc nhiều, giống như là một đám lửa cháy vậy.
Thật ra thẩm mỹ của tiểu yêu quái có chút khác với người thường.
Nàng đã từng cảm thấy bộ dạng của Tùy Ly có chút xấu xí.