Ô Tinh Tinh bấm tay niệm thần chú
"Ầm" một tiếng, Hi Nhân lại rớt vào trong hồ.
Lần này hắn ta không kêu ra tiếng.
Hắn ta nhịn xuống.
Nhưng mà... Tại sao lại như vậy chứ?
Rõ ràng cha của hắn ta không phải như thế.
"Lại lần nữa."
"Ầm"
"Lại lần nữa."
"Rầm——" Lần này góc độ bay không giống nhau, chỉ đâm gãy một gốc đại thụ.
Hi Nhân bò dậy, sắc mặt đã cực kỳ khó coi.
Hắn ta không thể tưởng tượng nhìn chằm chằm Ô Tinh Tinh: "Thủ quyết vừa rồi của ngươi..."
Ô Tinh Tinh: "Hả?"
Hi Nhân buồn bực, hắn ta chỉ thấy Thần quân thi triển. Chẳng qua tiên lực của Thần quân càng mạnh hơn, dù chỉ vân đạm phong khinh nhẹ nhàng bấm tay, liền có thể dễ dàng giết chết một vị thần tiên vi phạm thiên quy.
Ô Tinh Tinh hỏi hắn: "Ngươi có khỏe không?"
Hi Nhân: "... Vẫn, vẫn tốt."
Ô Tinh Tinh lại hỏi: "Đau không?"
Hi Nhân: "Không, không đau. Ngươi đánh vào trên người ta, cũng giống như đang gãi ngứa vậy."
Ô Tinh Tinh cười cười: "Vậy lần nữa nhé?"
Hi Nhân: "Không được, ta đột nhiên nhớ tới có một số việc. Đúng, ta phải đi bái kiến cha."
Hiếu phải đi đầu.
Ô Tinh Tinh vẫn còn chưa đã ghiền, nhưng cũng chỉ có thể tiếc nuối nói: "Ừ, vậy ngươi đi đi."
Hi Nhân xoay người liền đi đến Bát trọng thiên.
Khi đi đến bên trong phủ đệ của cha, hắn ta mới nhớ ra mình nên tắm rửa thay quần áo mới.
"Sao Hi Nhân lại đến đây" Một nam tử cao lớn uy vũ chậm rãi đi ra, tuy rằng trên người ông ta cũng có một đầu chim lớn, nhưng cái đầu chim này rất quái dị, hoàn toàn khác biệt với đầu Phượng Hoàng.
Truyền thuyết nói Vũ Gia sinh Phi Long, Phi Long sinh Phượng Hoàng.
Cha của Hi Nhân chính là Phi Long.
Phi Long thấy hắn ta liền nhíu mày: "Sao lại chật vật như thế?"
Hi Nhân ngậm miệng không nói chuyện, chỉ nói: "Cha cũng biết đây là pháp thuật gì chứ?" Hắn ta dứt lời, đọc lại một lần cho Phi Long xem.
Phi Long nhíu mày lần nữa: "Đây chính là thức đầu tiên trong Ngự linh thuật, chiêu thức không được đầy đủ. Con có được từ nơi nào? Thuật này ta và con bị cấm học."
"Cấm học? Vì sao cấm học?" Hi Nhân nghi hoặc hỏi.
Phi Long thở dài, giơ tay vung lên, cửa lớn đóng chặt. Ông ta nói: "Thuật này của khống chế thần thú, ngoại trừ Thần quân, cũng chỉ có nhân vật như Thanh Nguyên tiên quân mới có thể học."
Hi Nhân hiểu rõ.
Bọn họ chính là thần thú bị khống chế, làm sao có thể học?
Nhưng pháp thuật này vô cùng mạnh mẽ!
Hi Nhân yên tâm thoải mái hơn rất nhiều.
Nguyên nhân chính là vì nhắm vào thần thú, cho nên hắn ta mới không có cách nào chống cự.
Không phải là hắn ta đánh không lại nàng.
"Rốt cuộc con học được ở đâu?" Phi Long lạnh giọng hỏi.
Hi Nhân lựa lời nói: "Hôm nay con tới đây, là vì muốn học hỏi bản lĩnh của cha. Gần đây tộc A Tu La hung hăng ngang ngược, con cũng nên tu tập, tương lai có thể chống lại tộc A Tu La."
Phi Long càng cảm thấy kỳ quái, lấy với tính tình của hắn ta làm sao có thể nghĩ đến sẽ học những thứ này?
Phi Long lạnh lùng nói: "Có Thanh Nguyên tiên quân ở đây, đừng nói là con, dù là ta cũng không đến lượt phải nhọc lòng. Tộc A Tu La không phải việc con nên quan tâm, trở về đi."
Hi Nhân ngượng ngùng lên tiếng, chỉ đành phải xám xịt trở về.
Chỉ là khi Hi Nhân đi rồi, Phi Long liền lập tức lặng yên đi theo đến Thất trọng thiên.
Bước lên đảo, ông ta tùy ý gọi một thị nữ đến: "Gần đây trên đảo có xảy ra chuyện gì không bình thường không?"
"Bẩm thượng tiên, trên đảo... Không có chuyện gì khác thường, chỉ là bên người Hi Nhân thượng tiên có thêm một mỹ nữ. Nhưng có thêm một việc ... Mấy ngày nay Phục Hổ tướng quân luôn đến đón thượng tiên, như là có chuyện gì đó cần làm."
Phi Long nghe được nửa câu đầu cũng không ngoài ý muốn.
Nhưng nửa câu sau lại có chút kì lạ.
Một nhân vật như Phục Hổ tướng quân, không nên có quan hệ cùng với Hi Nhân.
Cuối cùng thị nữ cũng không đủ thân cận, việc biết được cũng không đầy đủ.
Phi Long suy nghĩ một lát, liền lệnh cho thị nữ truyền sủng cơ của Hi Nhân đến gặp ông ta.
Thị nữ lộ ra vẻ khó khăn: "Sợ rằng không được thưa thượng tiên."
Sắc mặt Phi Long trầm xuống: "Các nàng còn dám từ chối.”
"Không không, bẩm thượng tiên, gần đây các nàng ngay cả giường cũng không bò dậy nổi, mỗi ngày đều vô cùng sợ hãi."
Phi Long cảm thấy không đúng: "Sợ cái gì?"
Thị nữ dừng lại một chút, nói: "Hình như là bởi vì thấy mấy lần Thanh Nguyên tiên quân đi."
Phi Long cảm thấy buồn cười: "Các nàng có thân phận gì? Ngay cả ta cũng không gặp được tiên quân mấy lần, các nàng còn có thể gặp mấy lần? Chờ chút." Phi Long cảm thấy có chỗ không đúng.
“Tiên quân đã lên đảo?" Phi Long hỏi.
Thị nữ lên tiếng đáp lại.
"Chuyện lớn như vậy, sao không nói sớm?" Phi Long tức giận nói.
"Ngài chỉ hỏi chuyện khác thường, mà tiên quân hạ mình đến đây là một chuyện vô cùng may mắn, sao có thể được coi là chuyện khác thường được?" Thị nữ ủy khuất nói.
Phi Long hừ lạnh, phạt giam lỏng thị nữ, sau đó vội vàng đi cầu kiến Thần quân.
May mắn chính là, Thần quân chịu gặp ông ta.
Chuyện này làm cho Phi Long thở phào nhẹ nhõm.
Ông ta sợ, sợ là... Sở dĩ tiên quân liên tục lên đào, là gần đây Thần quân có bất mãn với mình, không muốn bỏ qua cho bọn họ.
Phi Long vô cùng hăng hái, gở pháp khí trên người xuống, tháo giày, chậm rãi đi vào trong điện.
Thần quân đang ngồi dựa vào trên tháp, không giận tự uy.
"Có chuyện gì?" Y thờ ơ hỏi.
Phi Long quỳ thật sâu xuống, hổ thẹn nói: "Không biết Hi Nhân đắc tội với Thanh Nguyên tiên quân ở chỗ nào, ta đặc biệt đến để xin lỗi tiên quân."
"Có ý gì?" Thần quân cúi đầu nhìn ông ta.
Là vì chuyện ở Thất trọng thiên xuất hiện tung tích của tộc A Tu la?
"Ngày gần đây tiên quân nhiều lần đến đảo Đan Huyệt...."