"A Tiếu..." Ô Tinh Tinh lẩm bẩm.
Thần quân cảm thấy càng hoang đường hơn.
A Tiếu cái gì.
Đó là thứ gì chứ?
Dung Di cười lạnh nói: "Ngươi không biết, con dâu của ngươi và con trai của ngươi nuôi ta một đoạn thời gian đi..." Mặc dù nói như vậy có chút mất mặt đại yêu quái, nhưng vì chọc giận lão già Việt Tàm này hắn ta cũng không quan tâm.
"Chính vì phần tình nghĩa này, ta cũng nên giúp bọn họ giết ngươi. Ngươi nói đi, cái này có tính là duyên phận không? Ngươi khổ sở tính toán, cuối cùng lại vẫn bai bởi người ngày xưa ngươi hại chết."
Lời này làm cho Thần quân tức giận.
"Lúc trước tiên giới đã từng giết Yêu tộc các ngươi không có chỗ nào trốn, hôm nay cũng giống như vậy...
"Nếu thêm chúng ta nữa thì sao?" Một tiếng nói già nua vang từ xa vang lên.
Sau đó người nọ từ từ đến gần, cao giọng nói: "Chắt chắt chắt đồ tôn của ta, ta tới cứu người!"
Nói xong thì từ trên mây bay xuống.
Chính là một ông lão.
Lão hủ - Ứng Thiên đạo nhân người của Quần Thanh Quan, chư vị chưa từng thấy ta, nhưng chắc cũng có nghe tên của ta rồi." Ông lão không khách sáo nói.
"Lão quái vật của Nhất trọng thiên? Nhiều lần mời, nhưng ông ta ngay cả Nhị trọng thiên cũng không chịu lên. Sao hôm nay lại tới Bát trọng thiên.
"Tu sĩ U sơn cũng ở chỗ này!"
"Người động Ban Lan cũng ở chỗ này!"
Chỉ nghe mấy tiếng hét lớn, vô số tu sĩ Nhân tộc đường hoàng xuất hiện ở Bát trọng thiên.
Ô Tinh Tinh không nhịn được nhỏ giọng lẩm bẩm: "Ai là chắt chắt chắt đồ tôn?"
Ông lão: "Chính là ngươi đó, ngươi là môn chủ của Vô Cực môn đúng không?"
Ô Tinh Tinh còn rơi vào trong sương mù: "Vâng..."
Lúc này chỉ thấy Tam trưởng lão đi ra từ sau lưng đám người ông lão.
Hốc mắt của ông ửng đỏ, trong mắt tràn đầy hốc mắt, lạnh lùng nói: "Phục Hi tông ở chỗ này!"
“Hôm nay nên hướng Thần quân, báo thù diệt tông môn ta!"
Tam trưởng lão nhìn chằm chằm vào Thần quân, nước mắt rơi xuống.
Ông khàn khàn nói: "Đám tiên nhân các ngươi, coi tu sĩ nhân gian là con kiến hôi, tùy ý chà đạp, khi dễ. Lại có từng nghĩ đến ngày hôm nay không?"
Thần quân cũng cảm thấy kinh sợ.
Nhưng giờ phút này càng nhiều hơn chính là tức giận.
"Các ngươi điên rồi sao?" Thần quân quát.
"Không phải điên, mà là tỉnh. Cuối cùng cũng tỉnh lại từ trong giấc mộng không thực tế đối với tiên nhân."
Thần quân giận quá hóa cười: "Trong ngày thường tu sĩ Nhân tộc các ngươi cam nguyện quỳ lạy lễ bái tiên nhân. Là ta không ngờ đến, loại hèn yếu như các ngươi, lại có một ngày dám xông vào Bát trọng thiên."
“Tu sĩ Nhân tộc tu hành, cho tới bây giờ không sợ đấu với trời. Bởi vì ngày hôm nay mới đứng lên, dám đấu thắng thua, dám tranh sống chết với ngươi!"
"Nói hay!” Tu sĩ của U sơn đáp lại, nhất thời nhiệt huyết trở nên sôi sục, sự khó chịu vượt qua thời gian dài đằng đằng ở Nhất trọng thiên, đều ở trong nháy mắt này biến thành chiến ý vô biển.
"Hôm nay bọn ta cũng không để ý đến sinh tử."
"Ha ha, sớm thấy ngứa mắt với mấy lão già Cửu trọng thiên các ngươi, hôm nay là một cơ hội tốt!"
"Tà tu sinh ra đã có tính cách phản nghịch ngang ngược, càng không biết sợ thiên đạo của ngươi." Tu sĩ động Ban Lan nói.
Cứ như thế tiên nhân cao quý cuối cùng cũng bị bao vây.
"Thần quân..."
Thần quân siết chặt quả đấm.
Nhưng mặc dù như vậy, y cũng cảm giác được, giống như có vật gì đó đang từ từ mất đi trên người của y.
"Để mặc cho tộc A Tu La xâm phạm, tàn sát tiên giới, lại để mặc cho Yêu tộc xưng vương xưng bá, làm loạn quy củ thiên đạo, dễ dàng tha thứ cho tu sĩ Nhân tộc lên trời xuống đất... Thanh Nguyên, ngươi nghĩ tương lai thiên hạ sẽ biến thành bộ dạng gì?" Thần quân nhìn về phía Thanh Nguyên tiên quân.
Nhất thời có một loại hoảng hốt không chân thật.
Bỗng nhiên Tân Ngao chen miệng vào: "Như vậy đi, ta làm chủ. Ngươi chết rồi, hắn làm Thần quân đi."
Trong lòng Thần quân dâng lên một ngọn lửa tức giận, thiếu chút nữa làm mình sặc chết.
Thần quân cười lạnh: "Tộc A Tu La của ngươi đồng ý? Tiên giới đến tay, không muốn chia cắt một chút? Chỉ sợ sau trận chiến này, các ngươi sẽ trở mặt tại chỗ."
Tân Ngao nghe lời này mà cảm thấy tức cười: "Ha ha, Thái Dương, con có nghe hắn nói gì không? Thái Dương, không bằng con nói cho hắn ta nghe, chúng ta có quan hệ gì?"
Ô Tinh Tinh chỉ vào vương A Tu La nói: "Đó là cha của ta, cũng là Tân... là cha của Thanh Nguyên tiên quân."
"... Cha?"
Lúc này người trả lời biến thành Thanh Nguyên tiên quân, hắn nói: "Ngươi từng hạ lệnh, nghiêm lệnh các đại tông ở nhân gian giám thị ta. xác nhận ta ở nhân gian sẽ không để lại chút ràng buộc nào, Vì thế, hòa thượng Tế Không của Kim Thiền tông lừa gạt A Tinh vào trong gương Hoa Duyên, vốn là muốn nàng chết. Ai mà ngờ ta cũng đi theo, cũng đi vào trong gương Hoa Duyên. Trong gương Hoa Duyên có Tuyết quốc, vương của Tuyết quốc tên là Tân Ngao. Ở trong gương A Tinh đầu thai thành con gái nuôi của ông, mà ta thì đầu thai thành con trai nuôi của ông ấy..."
Vương A Tu La nói: "Tân Ngao chính là quả nhân, quả nhân chính là Tân Ngao. Tiên quân của các ngươi chỗ nào được xem là con trai của Thần quân? Đó là con trai của quả nhân! Quả nhân và Thần quân ngươi không giống nhau, ta sẽ không cướp đồ của con trai mình. Quả nhân thương hắn còn không kịp nữa là."
Thanh Nguyên tiên quân không nhịn được khóe miệng hơi cong lên.
Hắn tiếp tục nói: "Chính là trong ba ngàn thế giới của Phật gia, cấm chế của ngươi mất hiệu lực, ta nhớ lại tất cả trí nhớ của kiếp trước. Ta biết ngươi không thể tin được, cho nên đã hạ ám chỉ lên mình. Ta sợ ngươi lục soát hồn phách của A Tinh, tìm được trí nhớ có liên quan, làm cho ngươi cảnh giác. Cho nên cũng chỉ nói với A Tinh, muốn nàng nhớ tương lai ta mất trí nhớ, nói cho ta biết, không nên tin trời."