Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Tiên Quân ( Dịch Full )

Chương 476

Chương 476 -
Chương 476 -

"A Tinh, nàng không biết ta thích nàng như thế nào đâu."

"Bây giờ ta biết rồi." Nàng nhẹ giọng nói: "Nhưng mà lúc trước ở nhân giới, chàng ở cùng với Minh Diệc tiên quân, ta lén đến tìm chàng, Chàng thấy ta thì nói, mèo hoang từ đâu đến?"

"..."

Ô Tinh Tinh chớp mắt, nhẹ nhàng nói: "Chàng nói ta là mèo hoang."

Con mèo nhỏ.

Còn thật thù dai.

"Chàng còn dọa ta, nói nếu không chạy chàng sẽ bắt ta.” Ô Tinh Tinh bẻ ngón tay, bắt đầu tính toán "nợ cũ" với hắn.

“Ở tiên giới gặp chàng, chàng cũng không nhận ra ta."

"Còn không ôm ta."

"Cái này không cho, cái kia không cho,,,"

Tùy Ly chặn môi nàng lại.

Ô Tinh Tinh bị hôn đành phải nuốt lời muốn nói xuống.

Chờ cuối cùng Tùy Ly cũng thả nàng ra.

Nàng tức giận hừ hừ nói: "À, còn có rất nhiều tội của chàng mà ta không đếm hết nữa."

Tùy Ly cúi đầu xuống.

Ô Tinh Tinh quay đầu sang một bên: "Không cho phép hôn."

Tùy Ly nhỏ giọng hỏi nàng: "Vậy A Tinh muốn thế nào mới hết giận?"

Ô Tinh Tinh: "Ta suy nghĩ một chút đã."

Tùy Ly có chút buồn cười, hắn hỏi: "Không cho phép hôn, vậy ôm được không?"

Ô Tinh Tinh: "Cũng không được."

Tùy Ly: "Nàng không ôm ta, vậy ta ôm nàng nhé?"

Ô Tinh Tinh: "... Thôi, cho chàng ôm một chút."

Tùy Ly lại lần nữa ôm chặt nàng vào lòng, giống như đã bổ sung thứ thiếu sót trên người bấy lâu nay của mình.

"Lúc ta ở cùng với Minh Diệc, nàng tới gặp ta, ta đã biết. Mỗi một lần ta đều biết. Ta cũng rất nhớ nàng, nhưng ta không thể nhận ra nàng, Ta cần Minh Diệc hạ phòng bị xuống, không có truyền hết tin tức ở nhân gian về cho Thần quân."

Nàng không biết, khi đó nàng vô cùng đáng yêu.

Hắn gần như muốn xông đến ôm nàng, xoa mạnh cái đuôi không giấu được kia của nàng.

"Trước khi ta về trời, tới gặp nàng, còn song tu với nàng, sau đó lại bỏ lại nàng. Khi đó có phải nàng rất khó chịu không?" Tùy Ly khàn khàn hoi nàng.

Ô Tinh Tinh: ?

Ô Tinh Tinh: "Không khó chịu nha. Khi đó ta nghĩ, đầu của chàng bị hư rồi, còn nhớ đến chuyện hoàn thành tâm nguyện của ta..."

Tùy Ly: "..."

Ô Tinh Tinh: "Thì ra khi đó đầu của chàng không bị hư nha, đều là giả bộ." Nàng nói xong, lại nói tiếp: "Chẳng qua sau đó ta đi chủ phong của Phiêu Miểu tông, ở chỗ tế đàn thấy được thi thể của chàng. Có một chút khổ sở. Nghĩ đến chuyện càng sẽ không hít thở, sẽ không mở mắt nhìn ta nữa, ta lại càng có chút khổ sở hơn."

Tùy Ly nghe vậy càng ôm nàng càng chặt hơn, không nhịn được hôn lên tai của nàng.

Ô Tinh Tinh nói đến chỗ này, một cước đáp Tùy Ly: "Ta khổ sở xong rồi, giờ đến lượt chàng."

Tùy Ly: "..."

Ô Tinh Tinh xoay người, vô cùng lạnh lùng để lại cho hắn một bóng lưng: "Chàng đi đi, tối nay ta ngủ một mình."

Tùy Ly: "..."

"A Tinh." Hắn nhỏ giọng hỏi: "Nàng biết mình có thai không?”

Ô Tinh Tinh lập tức ngồi dậy, ngơ ngác nhìn hắn.

"Đó là lúc ta không có trí nhớ, thấy nàng nằm trong quan tài, lại dùng thần thức dò xét thân thể của nàng..."

Cho nên Thanh Nguyên tiên quân khi đó còn chưa khôi phục trí nhớ đã nghĩ, cho dù là quả phụ mang thai đứa bé, hắn cũng thích.

Nghĩ tới đây, Tùy Ly cảm thấy mình có mấy phần buồn cười.

Nói chung coi như đầu óc của hắn bị hư theo lời của Ô Tinh Tinh, vẫn sẽ thích nàng như trước.

Mặc kệ nàng có bộ dạng như thế nào

Hắn thật sự căm ghét người cha ruột kia của mình.

Hắn nghĩ, khi người "cha" kia của hắn móc tim A Tinh ra, nhất định cũng đã nhìn thấy nàng mang thai.

Sau đó hắn nhớ được, gần như phát điên.

Chỉ là lúc đi tới bên cạnh nàng, hắn vẫn cố gắng bình tĩnh lại, chỉ nhẹ nhàng gọi nàng: "A Tinh."

Khi đó hắn nghĩ, nếu Thần quân không chết, vậy đưa A Tinh đi xa một chút.

Hắn chỉ cần vẫn luôn làm bộ không có trí nhớ, nàng sẽ không khổ sở. Chỉ là mất đi, cũng chỉ là một người xa lạ mà thôi.

Lúc này Ô Tinh Tinh chậm rãi tỉnh hồn lại, ngơ ngác hỏi: "Thì ra là thần hồn, cũng có thể làm vậy sao?”

Nàng cũng không biết, đến cùng thần hồn của Thanh Nguyên tiên quân mạnh đến mức nào, hoàn toàn không bị hạn chế bởi thân xác.

Mà sở dĩ nàng sống lại thuận lợi như vậy, cũng có công lao của đoàn tinh phách trong bụng kia.

Không đợi Tùy Ly mở miệng nói tiếp.

Ô Tinh Tinh đột nhiên nhảy xuống giường, chạy ra ngoài cửa,

“A Tinh!"

Chẳng lẽ nàng không thích sao?

Nhưng trong ngày thường, nàng luôn muốn sinh con với hắn. Chỉ là khi đó phần lớn đều là nói, sinh con xong sẽ rời đi...

Lòng Tùy Ly trở nên nặng nề.

Ô Tinh Tinh không quay đầu lại nói: "Ta đi tìm đại sư tỷ, nói tin tức tốt này cho nàng ấy."

Tùy Ly hơi bị đả kích.

Nhất thời cũng không biết, ai mới là cha của đứa bé.

"Nàng tìm nàng ấy làm gì?"

"Đại sư tỷ nghe chuyện này, nhất định sẽ vô cùng vui vẻ. Chờ ta sinh con xong sẽ đưa cho nàng ấy chơi!"

Tùy Ly: "..."

Thôi.

Nàng quyết định.

Diệp Chỉ Quân nghe được tin tức này quả thật rất vui vẻ.

Nguyên chử đến tìm nàng ấy, đi tới ngoài cửa thấy được trên khuôn mặt vẫn luôn lạnh lùng bình tĩnh của nàng ấy, hiếm khi nở một nụ cười rực rỡ.

Sau khi Ô Tinh Tinh nói xong chuyện này với Diệp Chỉ Quân, thì lập tức chạy về.

Đuôi to ở phía sau lưng nàng bay múa.

Chờ chạy về điện Thần quân, thì thấy Tùy Ly vấn đứng ở dưới trụ chống trời chờ nàng.

Nàng còn chưa đến gần, hắn đã đi tới ôm nàng vào lòng.

Nàng vui vẻ dụi đầu vào lòng hắn, cái đuôi dài tung bay cọ vào má của Tùy Ly.

Tùy Ly bắt được chóp đuôi của nàng.

Ô Tinh Tinh vui vẻ nói: "Đại sư tỷ rất vui vẻ."

Tùy Ly hỏi nàng : "Nàng thì sao?"

Ô Tinh Tinh: "Ta cũng rất vui vẻ." Nàng lại hỏi ngược lại hắn: "Vậy còn chàng."

"Ta cũng vui vẻ, cực kỳ vui vẻ."

Ô Tinh Tinh vỗ bụng của mình, nói: "Ta sống lại nhanh như vậy, thảo nào ta còn luôn cảm thấy có vật gì đó ân cần săn sóc hồn phách và thân xác của ta. Đứa bé này nhất định rất yêu ta."

Tùy Ly: "Ừ, nó rất yêu nàng, ta cũng rất yêu nàng."

Ô Tinh Tinh suy nghĩ một chút: "Ta cũng rất yêu chàng. yêu nhiều hơn rượu Ngọc tủy, nhiều hơn gỗ Thần tiên, nhiều hơn đá Huyền băng, cũng yêu nhiều hơn so với lông của chim Cô Cô..."

Tùy Ly mấp máy miệng, đầu ngón tay hơi ngứa ngay, hận không thể xoa nắn cái đuôi của nàng, ôm nàng vào trong lòng.

Hắn lập tức hành động.

Hắn ôm lấy Ô Tinh Tinh, cúi người lại hôn lên môi nàng, vừa mạnh mẽ lại dịu dàng.

Hắn nói: "Ừ, ta biết rồi."

Gió lay động làm cho cánh hoa bay tán loạn trên Cửu trọng thiên.

Tùy Ly đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, xoay người muốn đi.

Ô Tinh Tinh hỏi hắn: "Ừ, chàng cũng muốn đi nói tin tức tốt này cho Tam trưởng lão nghe sao?"

Tùy Ly lên tiếng đáp lại: "Ừ, còn có cha. Còn phải tế cáo sư tôn, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão..."

Ô Tinh Tinh: "Vậy chúng ta cùng nhau đi đi."

Tùy Ly nói: "Còn phải rút lông của Hi Nhân."

Ô Tinh Tinh: ?

---- Kết thúc chính văn ----

Bình Luận (0)
Comment