Tam trưởng lão nghe vậy thì cười.
Tuy nói có lão đạo của Quần Thanh quan đến nói chuyện với ông, nhưng ở một chỗ xa lạ thế này, cuối cùng vẫn có chút tĩnh mịch.
Nếu để cho ông đi Cửu trọng thiên, ông cũng không muốn.
A Tinh nói như vậy, sao trong lòng ông có thể không vui vẻ được chứ?
Nhưng ngoài miệng Tam trưởng lão vẫn nói: "Muốn gặp ta lúc nào chả được? Vẫn là nên đi thăm Đại sư tỷ của ngươi đi. Hôm đó sau đại chiến, nàng đi vội vàng, cũng còn chưa kịp hỏi nàng, Lúc Ninh Dận đại khai sát giới Phục Hi tông, nàng đã chịu khổ như thế nào. Tận mắt nhìn thấy sư tôn của mình bị con chó Ninh Dận kia hại chết, lại có mùi vị như thế nào... Ai, thôi, không nhắc đến những chuyện này nữa."
Tam trưởng lão lại hỏi: "Không biết Chỉ Quân ở giới A Tu La, hoàn cảnh xa lạ như vậy, có thể ức hiếp hay không?"
Ô Tinh Tinh vội vàng nói: "Nhất định sẽ không, nếu ai dám khi dễ Đại sư tỷ, ừ, ta sẽ nướng bọn họ..."
Thôi, nàng vẫn là không ăn hết.
"Đưa cho Nguyên Chử ăn." Ô Tinh Tinh bổ sung.
Dù sao Nguyên Chử không kén chọn.
Tân Ngao thì không cần ăn. Tân Ngao nên ăn nhiều thức ăn ngon khác!
Tam trưởng lão nghe vậy thì cười to ha ha: "Thật tốt, trái lại ta đã quên, hôm nay vương A Tu La là người cha lúc trước ngươi và Tùy Ly ở Tuyết quốc. Có ông ấy ở đó, ngươi muốn chiên mấy tộc A Tu La kia cũng còn được."
Tam trưởng lão nói xong sờ đầu Ô Tinh Tinh: "Có A Tinh ở đây, sao Chỉ Quân có thể chịu khổ được?"
Ông lão ở một bên cũng chen miệng vào: "Chắt chắt chắt đồ tôn của ta, ngươi cứ yên tâm, nếu có ai dám khi dễ ngươi, ta nhất định sẽ chiên giòn hắn, cầm đi đút cho cá lớn trong Tĩnh hải ăn."
Ô Tinh Tinh gật đầu với ông ấy.
Ông lão tự hiểu là đã được đồng ý, cực kỳ thoải mái.
Đột nhiên Tùy Ly lên tiếng: "Hôm nay đến, còn có một chuyện... Chỉ tiếc nơi này không có mệnh bài của Phục Hi tông, nếu không sẽ lấy đến đây, sau đó lại mời rượu báo tin mừng cho sư tôn, Đại trưởng lão,... "
Tam trưởng lão nghi ngờ: "Chuyện gì muốn thông báo?"
Tùy Ly nhấp môi dưới, trên gương mặt hờ hững lạnh lùng, nhìn qua có chút dịu dàng.
Hắn nói: "A Tinh có thai, cho nên phải báo cho sư trưởng biết."
Tam trưởng lão ngẩn người ra, sau đó khiếp sợ đứng lên.
Ông nhìn Ô Tinh Tinh.
Mà nàng thì không có một chút thẹn thùng nào, thoải mái để cho ông nhìn.
"Đây, đây là chuyện tốt..." Tam trưởng lão khựng người lại, nói tiếp: "Nhưng mà, chuyện đó, ngươi là người, A Tinh là yêu, không, thần thú. Người và thú... Chuyện này... Sẽ sinh ra cái gì...?"
Ô Tinh Tinh trả lời đương nhiên: "Tất nhiên là giống ta rồi!"
Tùy Ly... Cũng không nhất định.
Thế nhưng đoàn tinh phách kia tồn tại chân thật.
Nhất định sẽ có một ngày hóa hình.
"Theo như trong ghi chép ở Thiên Quân các, cõi đời này chỉ có duy nhất một phỉ phỉ thôi." Tùy Ly nói.
Ô Tinh Tinh: "Hả? chỉ có một mình ta thôi sao?"
"Phần lớn dị thú trân quý, sau khi chết sẽ sống lại, lấy cái này để kéo dài, chứ không phải dựa vào sinh con để truyền huyết mạch trong tộc xuống. Ví dụ như Phi Long sinh Phượng Hoàng, mà tộc Phượng hoàng chỉ có một phương đực và hoàng cái. Bọn họ thông qua niết bàn sống lại, đạt mục đích chủng tộc bất diệt."
Tùy Ly nói tiếp.
Ô Tinh Tinh ngẩn ngơ: "Nói cách khác... Ta vốn dĩ, không sinh được con?"
"Sinh được, nhưng nói chung giống với Phi Long sinh Phượng hoàng, sẽ sinh ra một chủng tộc hoàn toàn khác."
Ô Tinh Tinh nghiêng đầu: "Nhưng Phi Long là nam nhân mà..."
"Dị thú thần tiên phân chia đực cái thì thế nào? Bọn họ không cần bạn lữ, nhưng vẫn sinh được con cháu. Phần nhiều đều là có cảm giác mà mang thai, hoặc là gỡ một ít bộ phận trên người hóa thành con cháu."
"Có cảm giác thì có thai..." Ô Tinh Tinh chép miệng một cái.
Tùy Ly bịt miệng nàng lại: "Không cho phép cảm tùy tiện."
Ô Tinh Tinh: "Ồ."
Ô Tinh Tinh không khỏi cúi đầu nhìn bụng của mình: "Vậy cuối cùng ta sẽ sinh ra cái gì?"
Tùy Ly: "Mặc kệ là cái gì cũng được."
Ô Tinh Tinh: "Lỡ như sinh ra một yêu quái không lông..."
Tùy Ly: "Không sao."
Ô Tinh Tinh bĩu môi: "Nhưng ta không muốn có một đứa con không lông."
Tùy Ly: "..."
Hắn sờ đầu Ô Tinh Tinh: "... Vậy thì không cần nữa?"
Ô Tinh Tinh: "Không được, không được, vẫn là giữ lại đi."
Nàng lại hỏi: "Lỡ như sinh ra mặt xanh răng nanh, chàng cũng sẽ thích sao?"
Tùy Ly "Ừ.”
Hắn khác hoàn toàn với Việt Tàm.
Trong bụng của A Tinh là kết tinh tình yêu giữa nàng và hắn, là con của bọn họ, sao hắn có thể không thích được?
"Lỡ như mọc ra mười tám cái chân thì sao?"
"..." Tùy Ly vẫn là sờ đầu A Tinh: "Tất nhiên cũng thích. Chỉ là... Nghe cái này, càng giống như thị nữ A Tiếu kia của nàng sinh hơn."
"Ồ... Vậy lỡ như là một con chó thì sao?"
Tùy Ly bịt miệng nàng lại, còn thuận thế bóp gò má của Ô Tinh Tinh một cái.
Ô Tinh Tinh: "Ừm ưm?"
Tân Ngao: "Được rồi, sao mèo có thể sinh ra chó được chứ."
Ô Tinh Tinh: ?
Ô Tinh Tinh :"Nhưng không phải chàng nói sẽ sinh ra một chủng tộc khác sao?"
Tùy Ly: "... Vậy cũng không nên là chó. Chó cũng có chủng tộc của mình."
"... Ồ" Ô Tinh Tinh bĩu môi, như vậy mới không tiếp tục suy nghĩ lung tung nữa.
Tam trưởng lão yên lặng nhìn bọn họ nói chuyện, nhịn không được nở nụ cười.
"Đúng rồi." Tam trưởng lão đột nhiên nghĩ đến: "Chuyện vui lớn như vậy, đã nói với vương A Tu La chưa?"
Tùy Ly tỉnh bơ, ngẩng mặt lên.
Tam trưởng lão nhìn vào vết bầm trên cằm của hắn.
Ngay cả thể chất thần tiên cũng không tiêu tan được.
Tam trưởng lão: "..."
Hiểu rồi.
Rõ ràng đã thông báo cho biết rồi. Cho nên mới bị đánh một trận.
Tam trưởng lão: "Lúc trước khi ngươi rời khỏi nhân gian, có phải đã dự đoán được kết quả này?"
Tùy Ly: "...Là chuẩn bị hậu thủ. Dù sao cái thai trong bụng có máu thịt của ta, một khi hóa hình, sẽ được lực lượng cường đại, nó có thể che chở A Tinh thật tốt. Nếu ta chết, A Tinh có con, cũng sẽ cảm thấy vui vẻ.”
Khi đó hắn thật sự nghĩ như vậy.
Nàng nhiều lần yêu cầu muốn có con, nếu như thật sự có, coi như tin tức hắn chết truyền đến chỗ nàng, có lẽ cũng không làm cho nàng đau buồn.
"Là lúc nào có chứ?" Tam trưởng lão không nhịn được nghi ngờ nói: "Không lẽ lúc bị thiên lôi đánh thì có?"
Ông trợn mắt nhìn Ô Tinh Tinh: "Chẳng trách ngươi bị đánh."
"Còn có... Việt Tàm kia không phải là con người, lúc ấy y cũng nhất định nhìn ra trong bụng A Tinh có con của ngươi? Chỉ như vậy, còn hạ thủ ngoan độc móc trái tim của A Tinh!"
Nghe đến chỗ này, đôi mắt của Tùy Ly trở nên lạnh lùng.
Việt Tàm móc trái tim của Ô Tinh Tinh.
Cũng may... A Tinh còn có một trái tim khác.
Là hắn không ngờ A Tinh lại cứ như vậy đi tìm hắn, hơn nữa còn đến nhanh như vậy.
Nếu không, coi như thật sự có thai, cũng nên là hóa hình khi còn ở nhân gian.
Hắn tính sai bước này... suýt chút nữa hại nàng.
Lúc Tùy Ly mới khôi phục trí nhớ, thật sự hận không thể ôm thật chặt Ô Tinh Tinh, để cho nàng nhập vào cơ thể của mình, "bảo vệ" nàng thấy kín kẽ.
Mà bên kia Tam trưởng lão càng nói càng tức giận: "Chỉ chết như vậy đúng là tiện nghi cho y... Ngày đó máu thịt của y sáp nhập vào bùn đất. Trái lại không thể lấy roi đánh thi thể cho hả giận!"
“Tân Ngao cũng rất tức giận, ông ấy cũng muốn lấy roi đánh thi thể." Ô Tinh Tinh tiếp lời.
Tùy Ly : "Ừ, sư thúc có thể kết bạn với cha, nói về chuyện này."