Ngày này, Ô Tinh Tinh đi thăm Dung Di.
Nói đúng ra, là đi thăm “A Tiếu”.
Xích Tiêu đi rồi, tất nhiên Dung Di sẽ về Hồ tộc, một lần nữa làm tộc trưởng Hồ tộc.
Lúc mới bắt đầu cha của Bạch Nhận còn lo lắng Dung Di sẽ tranh đoạt ngôi vị Yêu vương với mình, sau lại phát hiện Dung Di làm chuyện khác, lúc này mới yên tâm.
“Ta cũng đã làm Yêu vương vạn năm rồi, chỗ nào hiếm lạ hèn nhát như hắn ta chứ?” Nhắc tới sự lo lắng của Yêu Vương, Dung Di thật sự khinh thường trong lòng.
Tự nhiên, hắn ta cũng khinh thường đi làm Yêu Vương một lần nữa.
Sau khi Yêu vương dọn nhà ra khỏi mộng cảnh của Ô Tinh Tinh, Dung Di lập tức đi vào ở.
Hắn ta nghĩ, nếu A Tiếu còn sống, chắc cũng sẽ thích ở trong mộng cảnh của Ô Tinh Tinh.
Ô Tinh Tinh đến thăm Dung Di, Dung Di rất vui vẻ.
Chỉ là không nhịn được oán giận với nàng một chút: “Cục lông lớn lên giống với Tùy Ly kia chính là quái vật gì vật?”
Mỗi ngày nhìn thấy đều dọa cho hắn ta nhảy dựng.
Lập tức cảm thấy áp bức và khó chịu khi đối mặt với Tùy Ly vậy.
Ô Tinh Tinh nhỏ giọng nói: “Ngươi làm bộ nhìn không thấy là được rồi.”
Dung Di muốn phản bác, nhưng lại không thể nào phản bác, ai bảonơi này là địa bàn của nàng chứ?
Ô Tinh Tinh hỏi: “A Tiếu thế nào eooif?”
Dung Di nhấp môi dưới: “…… Vẫn là bộ dạng như vậy.”
Linh hồn của A Tiếu linh hồn gần như bị bể nát.
Hiện giờ mượn thể xác của tộc A Tu La, đặt nàng ấy vào trong đó, miễn cưỡng ôn dưỡng.
Ô Tinh Tinh nghe vậy thì nhíu mày, thật sự hận chết Ninh Dận, cũng hận chết Minh Diệc tiên quân kia.
“Vương A Tu La nói cho ta, nếu muốn nhanh chóng chữa trị cho nàng, chỉ có một biện pháp.”
“Biện pháp gì?”
“Giới A Tu La giới độc lập với tam giới ngũ hành, trong đó A Tu La có thân thể bất tử. Mỗi buổi sáng, bọn họ sẽ đầu Sơn hải bơi đến đầu khác. Chờ đến buổi tối, lại bởi trở về. Giống như là một vòng luân hồi. Nước sẽ rửa đi bọn họ dơ bẩn cùng ốm đau trên người bọn họ, lúc bơi trở về, lập tức sẽ trở lại bộ dạng lúc ban đầu.”
“Nghe tới thật sự phức tạp.” Ô Tinh Tinh nói.
“Tu hành vốn chính là một chuyện cực kỳ phức tạp.” Dung Di nói.
Năm đó hắn ta bị chết trong chiến trường, rồi ký sinh trong thân thể linh hồ, trải qua bao nhiêu năm, mới lại một lần nữa tu thành nội đan, hắn ta cũng không có ý muốn lùi bước……
Ô Tinh Tinh đi thăm “A Tiếu”.
Hiện tại nàng ấy nằm trong một thân thể xa lạ, không mở mắt được, cũng không nói được lời nào.
Trong lòng Ô Tinh Tinh có chút khổ sở, cứ như vậy ngồi bên cạnh nàng ấy, lải nhải nói tình hình gần đây của mình, sau đó cáo từ.
Từ đó về sau, Dung Di bắt đầu hành trình lặp đi lặp lại không thay đổi gì của mình.
Mỗi buổi sáng, hắn sẽ nâng thể xác của A Tiếu đi đến một đầu của Sơn hải, bơi đến một đầu còn lại.
Nước trong giới A Tu La, không giống như nước của phàm nhân thế tục.
Nước nơi này nặng giống như thân thể đang chìm trong bùn lầy, mỗi bơi lội đều vô cùng gian nan.
Chờ đến buổi tối.
Hắn ta lại mang nàng ấy bơi trở về.
Chuyện này đối với một con hồ ly cả người đầy lông, thật sự có chút khó chịu.
Hơn nữa hắn ta không biết khi nào linh hồn A Tiếu trải qua vô số lần gột rửa, mới có thể khôi phục hoàn toàn.
Con đường phía trước thật dài, giống như nhìn không thấy cuối.
Cũng giống như Xích Tiêu năm đó, làm thế nào cũng không ấp cho trứng nở được, đợi một năm lại một năm nữa, đã trải qua thống khổ cùng giãy giụa, lại còn phải vui vẻ chịu đựng mà chờ đợi ……
Nhưng ít ra có một tin tức tốt ——
Nếu một ngày nào đó A Tiếu tỉnh lại, nàng ấy sẽ giống như được tái sinh làm người.
Nàng ấy sẽ không biến thành con rết nữa.
Nàng ất sẽ không cần nhớ lại đau đớn gặp phải lúc trước.
Không còn có cổ bạc đầu.
Có lẽ có một ngày, nàng ấy còn có thể trở lại quê hương lúc trước của mình, nhắm mắt lại, ngửi thấy mùi hương quen thuộc ở đó.