Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 714 - Chương 714.

Chương 714. - Chương 714. -

Nghe thấy âm thanh, Tứ hoàng tử quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Lý Cảnh Tập với vẻ mặt hung ác đứng ở cửa, hắn ta híp mắt hỏi: "Tại sao phải... Aa..."

Không đợi hắn ta nói xong, Lý Cảnh Tập đã vọt lại, nâng tay tặng cho hắn ta một quyền lên mặt, Tứ hoàng tử không hề phòng bị, bị đánh lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất.

"Lão thất, ngươi điên rồi!"

Tứ hoàng tử rống lên với Lý Cảnh Tập, nhưng Lý Cảnh Tập không thèm nói với hắn ta dù chỉ một chữ, hắn lao lên muốn đánh tiếp. Tứ hoàng tử cũng không phải kẻ ngồi không, tay hắn ta nắm chặt lại đánh trả. Những người đi theo Lý Cảnh Tập thấy thế nên muốn tiến lên hỗ trợ.

Nhưng Lý Cảnh Tập quát về phía bọn họ: "Tất cả không được qua đây."

Hắn muốn tự tay giết chết kẻ cặn bã này, hiện tại nội tâm hắn tràn ngập lửa giận, Tứ hoàng tử là đối tượng để hắn phát tiết. Nhưng dù sao Tứ hoàng tử vẫn lớn tuổi hơn hắn, thời gian luyện võ cũng dài hơn, còn hắn đánh bằng cả tính mạng, vậy nên hai người hiện tại đều đánh ngang tay nhau.

Sau đó hai người không còn chiêu gì có thể dùng được, liền vật nhau lăn lộn trên mặt đất. Lý Cảnh Tập đấm từng quyền một, cho dù bản thân bị đánh cũng không quan tâm. Hắn nhỏ giọng nói với Tứ hoàng tử: "Ngươi đã từng nghi ngờ quan hệ giữa mẫu phi ngươi và thái sư chưa? Ngươi nói xem, liệu ngươi có phải là người của hoàng gia hay không?"

Tứ hoàng tử nghe thấy lời này của hắn, hắn ta vô cùng sửng sốt. Lý Cảnh Tập nhân cơ hội này mà đưa tay vơ lấy một chiếc ghế, dùng sức đập lên người hắn.

Tứ hoàng tử bị đánh, đầu óc kêu ong ong, hắn ta nhìn Lý Cảnh Tập, nói: "Lão thất, con mẹ nó ngươi dám lừa ta!"

Lý Cảnh Tập không thèm để ý tới hắn ta, hắn lại đập ghế qua, từng đợt rồi lại từng đợt, cho đến khi Tứ hoàng tử không gượng dậy nổi nữa. Hắn đứng nhìn Tứ hoàng tử từ trên cao nhìn xuống, nâng chân lên muốn đạp bộ phận phía dưới của hắn ta.

"Lão thất, ta là thân huynh của ngươi!" Tứ hoàng tử vội hét.

Nhưng âm thanh la hét này cũng không thể ngăn cản động tác của Lý Cảnh Tập, chỉ thấy chân hắn hung hăng đạp xuống một cái.

"Aaa..." Tứ hoàng tử lăn lộn kêu gào thảm thiết, thậm chí hắn ta còn nghe thấy âm thanh vỡ vụn của bộ phần nào đó ở dưới hạ thân.

Giờ phút này, lửa giận trong lòng Lý Cảnh Tập cuối cùng cũng tan biến, hắn nói: "Trói hắn ta lại, mang đi!"

Hắn xoay người đi ra bên ngoài, không có qua xem "Tiêu Ngọc Châu" bên trong. Tứ hoàng tử thấy chuyện này không thích hợp, hắn quay đầu nhìn, thì làm gì có Tiêu Ngọc Châu ở đó, đó chỉ là một nữ tử hắn ta chưa gặp qua bao giờ. Giờ phút này hắn ta mới biết được, hắn tính kế mọi thứ, nhưng cuối cùng lại rơi vào kế hoạch của kẻ khác.

Đại doanh ngoài kinh thành, vẻ mặt Tiêu Hoài phẫn nộ điểm binh hai trăm tinh binh, gào thét rời đi. Hắn đi rồi, vài vị tướng lĩnh mới nhỏ giọng nghị luận:

"Chủ soái đây là bị làm sao vậy? Tại sao hơn nửa đêm rồi lại bỗng nhiên mang binh đi?"

"Nghe nói bên trong thành xảy ra chuyện phải không?"

"Xảy ra chuyện gì?"

"Không biết nữa."

Đoàn Anh Hoành yên lặng nghe bọn họ nghị luận, sau đó trở về trướng của mình. Mới vừa ngồi xuống, hắn ta chợt nghe thấy tiếng chim kêu, hắn ta lại đi ra khỏi trướng, nhìn trái nhìn phải, thấy không có ai chú ý đến mình, hắn ta mới đi về một hướng, sau đó đi vào một cánh rừng, thấy có một tiểu thái giám đang đứng ở dưới gốc cây đại thụ.

Thấy tiểu thái giám này không phải là người thường hay liên hệ với hắn ta lúc trước, hắn ta xoay người muốn bỏ đi. Lúc này tiểu thái giám nói: "Đoàn tướng quân, Hoàng thượng có khẩu dụ."

Đoàn Anh Hoành dừng cước bộ, tiểu thái giám chậm rãi bước tới, nói: "Hôm nay Trương công công bị Hoàng thượng phái đi làm những chuyện khác, nên ta đến đây bàn bạc với tướng quân."

Nói xong, hắn lấy ra một khối ngọc bội, đưa cho Đoàn Anh Hoành xem: "Nếu Đoàn tướng quân không tin thì có thể nhìn xem tín vật này."

Bình Luận (0)
Comment