Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 754 - Chương 754.

Chương 754. - Chương 754. -

Bên này, Tiêu Hoài trở về nhà, Tiêu Ngọc Minh cũng đang quay về, hai người gặp nhau ở trước cửa phủ. Tiêu Ngọc Minh cúi đầu đứng đó, không nói lời nào. Tiêu Hoài nhìn hắn một cái, rồi xoay người đi vào trong phủ, Tiêu Ngọc Minh vội vàng đuổi theo.

Hai người cùng đi tới Thế An Uyền, chỉ thấy Đường Thư Nghi đang ngồi trên ghế cẩm thạch đọc sách. Nhìn thấy hai người tiến vào, nàng nhìn Tiêu Ngọc Minh hỏi: "Thế nào? Có thấy tú bà kia không?"

Tiêu Ngọc Minh cúi đầu: "Không thấy."

Đường Thư Nghi buông quyển sách trong tay xuống: "Thử suy nghĩ một chút là biết, nếu tú bà đó không phải nhanh chân chạy trốn thì cũng là bị giết chết rồi."

Tiêu Ngọc Minh nắm chặt tay, đi đến một bên ngồi xuống, hỏi: "Triệu quản gia có điều tra ra không?"

Đường Thư Nghi lắc đầu: "Trong chốc lát có lẽ không tra được, đối phương cũng không phải là kẻ ngu ngốc, sao có thể không dọn dẹp sạch sẽ dấu vết được?"

"Nếu lần sau gặp phải chuyện này, lúc đầu óc còn đang nóng nảy thì phải lẩm nhẩm hai tiếng bình tĩnh." Đường Thư Nghi lại nói.

Tiêu Ngọc Minh gật đầu, sau đó ngồi ở ghế trầm tư, một lát sau hắn nói: "Nếu không tra được, chúng ta có thể đoán."

"Con đoán là ai?" Đường Thư Nghi hỏi.

Tiêu Ngọc Minh: "Người đứng đằng sau chuyện này nếu không phải là Hoàng hậu thì cũng là Lương quý phi."

Đường Thư nghi cũng nghĩ như vậy, nàng ừ một tiếng: "Vậy bây giờ con định làm thế nào?"

Tiêu Ngọc Minh hừ một tiếng: "Nếu chuyện này liên quan đến Hoàng hậu thì khẳng định là do người Ngô gia làm, còn nếu là Lương quý phu thì chính là mấy hạ nhân của Lương gia còn ở kinh thành làm. Cũng chẳng phải là loại người gì tốt, có rất nhiều biện pháp khiến bọn chúng phải nhận tội."

Đường Thư Nghi suy nghĩ, sau đó nói: "Trước tiên ra tay với Ngô gia đi, không được để xảy ra chết người."

"Con biết." Tiêu Ngọc Minh đứng lên, lại nói. "Ngô Tiểu Lục là kẻ nhát gan lại thích gây chuyện, con sẽ xử hắn trước."

Đường Thư Nghi gật đầu, Tiêu Ngọc Minh xoay người bước đi.

"Có khả năng cao người làm chuyện này chính là Hoàng hậu." Đường Thư Nghi nhìn Tiêu Hoài nói. "Nếu chắc chắn là Hoàng hậu và Ngô gia làm, khiến Ngô gia biến mất khỏi kinh thành đi."

Lần trước Hoàng hậu khiến nàng cực kỳ chán ghét, bây giờ vẫn là nàng ta giở trò, vậy thì đừng trách tính tình nàng không tốt.

"Được." Tiêu Hoài nói. "Hoàng hậu và Ngô gia vẫn đang mong Tam hoàng tử lên nắm quyền triều chính, ta vốn đang chờ sau khi Cảnh Tập ngồi an ổn ở vị trí đó thì sẽ ra tay với bọn chúng, không nghĩ rằng bọn chúng lại không chờ nổi mà muốn chết sớm như vậy."

"Tất nhiên bọn chúng không cam lòng rồi!" Đường Thư Nghi nói. "Thấy miệng thịt béo sắp dâng đến miệng lại bị người khác đoạt đi, tất nhiên bọn chúng không cam lòng!"

Bên này, Tiêu Ngọc Minh nghe nói Ngô Tiểu Lục đang đánh bạc ở đổ phường, hắn lập tức dẫn theo hai đồng bọn đi qua. Lúc đến nơi, Ngô Tiểu Lục đã đánh đến đỏ mắt, ngay cả ngọc bội áo mũ trên người cũng đã tháo xuống.

Tiêu Ngọc Minh đi tới đứng bên cạnh Ngô Tiêu Lục, dùng bả vai đụng hắn ta một cái: "Thua nhiều hay ít?"

Ngô Tiểu Lục quay đầu nhìn, vừa thấy là hắn, hắn ta sửng sốt một cái rồi chớp mắt nói: "Ngươi quản được chắc?"

Tiêu Ngọc Minh cười: "Ta cảm thấy ván này chắc chắn ngươi sẽ thua."

"Mẹ! Tiêu Ngọc Minh! Ngươi câm con mẹ nó lại cho ta!" Hiện tại Ngô Tiểu Lục không muốn nghe thêm một chữ thua.

Nhưng đúng lúc này, người chia bài mở số, là đại. Nhưng Ngô Tiểu Lục đặt ô tiểu, quả nhiên là lại thua rồi. Nhìn thấy ngọc bội và áo mũ của mình đều bị người ta cầm đi, hắn thẹn quá hóa giận, phi thân đẩy Tiêu Ngọc Minh.

Nhưng sao Tiêu Ngọc Minh có thể để hắn đắc thủ, hắn nhấc chân đá vào bụng Ngô Tiểu Lục. Ngô Tiểu Lục bị đá lui về phía sau vài bước, sau đó té ngã trên mặt đất. Gã sai vặt của hắn ta thấy thế thì vội chạy tới đỡ, nhưng lúc này Tiêu Ngọc Minh đã bước tới, xoay người kéo áo Ngô Tiểu Lục đi ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment