Thịnh Trử Ý không nói rằng anh đã hỏi một nữ sinh trong lớp của Diệp Trăn để tìm hiểu tin tức.
Trước đó, khi phát hiện cô gái này đột nhiên vắng mặt, anh lập tức đi hỏi Tưởng Niên, lúc bấy giờ mới biết cô gái này lấy lý do nghỉ ốm để trốn hoc đã thế lại còn đi cùng Diệp Trăn.
Anh lo lắng, sợ rằng Diệp Trăn sẽ làm gì đó với cô. Hơn nữa, cô gái này mới đến Bắc Kinh không lâu, chưa quen nơi này, nên anh không thể tập trung nghe giảng, phải viện cớ xin nghỉ để đi tìm cô.
"Thẩm Chiêu Chiêu, có phải em đã quên những gì em đã nói rồi không? Đây là thái độ học tập của em sao? Mới được bao lâu, em đã bắt đầu muốn trốn học rồi ư? Nếu em thật sự không muốn học, bây giờ anh sẽ gọi điện cho dì Thư Nhiễm và chú Thẩm để họ đón em về."
Thấy đối phương thật sự tức giận, Thẩm Chiêu Chiêu vội vàng kéo tay áo của anh, nhẹ nhàng năn nỉ: "Đừng giận mà, em thật sự chỉ ra ngoài giúp một chút thôi."
Thẩm Chiêu Chiêu kể cho anh nghe về việc cô giả làm em gái của Diệp Trăn và đón sinh nhật cùng bọn trẻ.
Thịnh Trử Ý nghe xong thì hơi bất ngờ, nhưng cũng không có phản ứng gì nhiều.
Chuyện của người khác không liên quan gì đến anh, anh không quan tâm, cũng không để ý.
Điều anh quan tâm chính là cô gái này.
Thịnh Trử Ý tiếp tục lạnh lùng nhìn cô, nói: "Dù lý do là gì thì đó cũng không phải lý do để em trốn học."
"Nhưng anh cũng trốn học mà?" Thẩm Chiêu Chiêu vừa nói đã nhận ra mình lỡ lời, vội vàng sửa lại: "Ý em là, ai cũng sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn mà! Em hứa chỉ có lần này thôi!"
Thấy cô có thái độ nhận lỗi, Thịnh Trử Ý miễn cưỡng dịu giọng nói: "Nếu lần sau còn có chuyện như vậy, anh hy vọng em có thể nói trước với anh. Anh đã hứa với mẹ là sẽ chăm sóc em thật tốt, nếu không may em gặp chuyện gì, anh phải giải thích với dì Thư Nhiễm và chú Thẩm thế nào đây? Hơn nữa, chú Thẩm và dì Thư Nhiễm đã tiêu tốn nhiều tiền để cho em đến đây học, không phải để em trốn học."
"Biết rồi, biết rồi, lần này là ngoại lệ, lần sau em nhất định sẽ không trốn học, có chuyện gì cũng sẽ nói cho anh biết, được không? Đừng mắng em nữa mà!" Thẩm Chiêu Chiêu nhận lỗi, tỏ ra ngoan ngoãn.
Cô nhìn anh bằng ánh mắt cầu xin.