Sau Khi Ghép Cp Với Ảnh Đế Ở Chương Trình Tình Yêu, Tôi Nổi Tiếng

Chương 78

"Anh Lộ, anh có muốn ngủ một chút không?" Trợ lý đem đến một chiếc gối, "Còn phải hơn nửa tiếng nữa mới đăng ký được."

Phòng nghỉ VIP chỉ có Giang Tư Úc, Lộ Trạch Thanh và hai người trợ lý.

"Không cần."

Ngày hôm qua Lộ Trạch Thanh ngủ sớm, hôm nay cũng không cảm thấy buồn ngủ. Lộ Trạch Thanh cúi đầu lướt điện thoại, trên màn hình vẫn là tài khoản Weibo hôm qua đăng video món ngon.

Tối hôm qua Lộ Trạch Thanh đi ăn cơm với Giang Tư Úc, thuận tiện quay luôn video đi thăm cửa hàng. Mấy video gần đây, Giang Tư Úc đều đảm đương là người quay video.

Lúc trước tự quay cũng không cảm thấy gì, hiện tại có người hỗ trợ khiến Lộ Trạch Thanh cảm thấy khá tốt. Một tay cầm thiết bị, một tay gắp đồ ăn quay một lượt, quay xong thì mới có thể ăn, lúc đó thì đồ ăn cũng đã nguội hết.

Hiện tại có Giang Tư Úc giúp cậu quay chụp, Lộ Trạch Thanh chỉ cần lo thử đồ ăn, tốc độ ăn cũng nhanh hơn bình thường.

Hơn nữa gần đây cậu không nhận quảng cáo, cắt nối biên tập cũng không cần suy xét nên chèn quảng cáo vào phần nào, không đến một giờ thì Lộ Trạch Thanh đã làm xong mọi thứ.

Cũng không phải là Lộ Trạch Thanh không kiếm tiền quảng cáo mà là không tìm được quảng cáo thích hợp, mấy cái quảng cáo linh tinh cũng có thể nhận được số tiền rất cao nhưng Lộ Trạch Thanh không muốn nhận.

Mấy sản phẩm không tốt thì có nhận được nhiều tiền cũng vô dụng.

Lộ Trạch Thanh click mở video, nhìn số lượng chia sẻ và lượt thích của video khá ổn định, khu bình luận thì vẫn luôn sôi động.

[Có ai phát hiện là mấy video gần đây của chủ blog không phải là tự quay nữa không?]

[Có! Bảo bối tìm được trợ lý sao? Hay là nhờ bạn bè trợ giúp?]

[Ai nói gần đây bảo bối không nhận quảng cáo, không phải là còn có đồng hồ sao.]

[Mẹ nó, đây là đồ thật hả, hay là mô phỏng lại?]

[Sản phẩm mới của Kiki, siêu đẹp, số lượng có hạn, 2 vạn đó!]

[Có phải là thiếu chữ 'ngàn' không, trang web chính thức của nhãn hàng để là 2 ngàn vạn, đã bán hết rồi.]

[Mọi người đều chú ý đến cái đó, chỉ có tôi chú ý đến người quay video sao?]

[Tôi rất thích góc độ quay này, cảm thấy vô cùng đẹp, không phải là đối tượng của chủ blog quay chứ.]

Lộ Trạch Thanh nhìn đồng hồ trên tay mình, cậu biết đồng hồ của Kiki vô cùng đắt, ngày thường cậu cũng không chú ý nhiều đến mấy sản phẩm xa xỉ này.

Lộ Trạch Thanh cũng không nghĩ đến đây là sản phẩm có số lượng có hạn, còn hơn 2 ngàn vạn? Đây là món quà mà Lộ Niệm Sơ tặng cậu khi cậu quay xong chương trình tình yêu.

Lộ Trạch Thanh cúi đầu tiếp tục đọc bình luận, mỗi lần cậu sẽ chọn vài bình luận để trả lời, sau khi trả lời xong, cậu nhìn đến một bình luận.

[Cho nên là đối tượng quay cho sao?]

Lộ Trạch Thanh gõ ra hai chữ 'bạn bè', tạm dừng nửa giây thì lại xóa bỏ, rồi trả lời lại.

"Đúng."

Không đến một phút, có rất nhiều bình luận trả lời lại câu trả lời của Lộ Trạch Thanh.

[Cái gì cái gì? Bảo bảo của tôi lại có đối tượng?]

[Fans già tỏ vẻ vẫn luôn có ấn tượng với Coca là một học sinh cấp 3 thanh thuần, video đầu tiên là bốn năm trước, vậy mà tôi vẫn còn là một con chó độc thân.]

[Có thể nói thêm sao? Không phải bát quái, chỉ là tò mò đối tượng của bảo bối nhà tôi//đầu chó//]

[Đừng hỏi nữa, không sai! Tôi chính là bạn gái của cậu ấy.]

[Ai nói là bạn gái, rõ ràng là bạn trai, không sai, là tôi.]

Lộ Trạch Thanh bỗng nhiên nghĩ đến, Giang Tư Úc cũng biết tài khoản này của cậu, không biết hắn có thể nhìn thấy câu trả lời của cậu không.

Lộ Trạch Thanh nghĩ lại.

Cậu trả lời như vậy cũng không sai.

Nếu nhỡ sau này tài khoản này bị phát hiện, khẳng định sẽ bị hỏi đến.

Lộ Trạch Thanh chỉ là đề phòng nên mới trả lời như vậy.

Lộ Trạch Thanh đánh xong chữ, lòng bàn tay hơi ra mồ hôi, hẳn là nhiệt độ điều hòa để quá cao. Cậu giấu đầu lòi đuôi mà thu hồi điện thoại, làm như không có chuyện gì.

Giang Tư Úc nhanh mắt phát hiện gương mặt Lộ Trạch Thanh đang đỏ ửng.

"Em làm sao vậy? Rất nóng sao?"

"Không có."

Lộ Trạch Thanh mặt vô biểu tình cầm lấy cái quạt, tự hạ nhiệt độ cho mình, cậu chuyển đề tài, hỏi.

"Còn có bao lâu nữa thì mới đăng ký được?"

"Nửa tiếng nữa."

Trợ lý nghi hoặc nhìn về phía Lộ Trạch Thanh, vừa rồi cậu ta đã trả lời rồi mà?

Lộ Trạch Thanh không nghe thấy sao?

"Thanh Thanh."

"Làm sao vậy?" Lộ Trạch Thanh cảnh giác mà nhìn Giang Tư Úc đột nhiên đến gần.

"Sao em lại có dáng vẻ chột dạ như vậy?'

"Có sao?"

Giang Tư Úc gật đầu, Lộ Trạch Thanh lại nhìn về phía hai vị trợ lý, hai người cũng đồng thời gật đầu.

Lộ Trạch Thanh: "."

"Chỉ là tôi mệt mỏi thôi." Lộ Trạch Thanh đứng dậy, "Có chút chán, tôi đi lại một chút."

"Được."

Giang Tư Úc không truy hỏi.

Thanh Thanh không nói thì hắn cũng không hỏi ra. Mấy năm trước Giang Tư Úc cũng đã biết, tò mò cũng chỉ có thể giấu trong lòng.

Nhìn Lộ Trạch Thanh hoảng hốt như vậy, Giang Tư Úc buồn cười che giấu giúp cậu.

"Là có chút buồn chán."

"Em có muốn đi dạo một chút không?"

"Được, được nha." Lộ Trạch Thanh ngoan ngoãn đi theo sau Giang Tư Úc, cực kỳ giống như học sinh tiểu học làm sai, vẻ mặt chột dạ còn lòng thì mang theo sự thấp thỏm.

Giang Tư Úc nén cười, đưa Lộ Trạch Thanh đi vào một nhà tiệm trà sữa.

"Uống không?"

Lộ Trạch Thanh gật đầu, "Có kịp không?"

"Hiện tại không có nhiều người lắm, hẳn là có thể."

Giang Tư Úc giúp Lộ Trạch Thanh đeo khẩu trang, "Đi ra có lẽ sẽ bị người qua đường nhìn thấy."

Lộ Trạch Thanh biết ý của Giang Tư Úc, chủ động cầm lấy tay Giang Tư Úc.

"Đi thôi."

Khóe môi Giang Tư Úc hơi cong lên, mỗi lần Lộ Trạch Thanh chủ động thì hắn đều vô cùng thích, dù chỉ là nắm tay.

"Xin chào, hai cốc trà sữa Khoai Viên, 30% đường, ít đá."

Giang Tư Úc vô cùng rõ ràng với khẩu vị của Lộ Trạch Thanh, cậu thích uống trà sữa có thêm khoai viên, thích ngọt nhưng cũng sợ bị ngọt quá.

Giọng nói trầm thấp làm cho nhân viên bán hàng chú ý.

Chị gái nhân viên đột nhiên ngẩng đầu, cô thường nhìn thấy minh tinh ở sân bay, đôi khi còn gặp trợ lý đi mua, cũng có khi gặp được minh tinh tự mình đến mua.

Nhưng mấy lần đó đều không làm cô kinh ngạc bằng việc gặp Lộ Trạch Thanh và Giang Tư Úc ở đây.

Vẻ mặt của cô vô cùng vui sướng, cô còn chưa kịp lên tiếng thì Lộ Trạch Thanh đã chớp mắt với cô, nhỏ giọng mà nói.

"Không cần để lộ ra nha."

Chị gái nhân viên gật đầu, không khống chế được vui sướng, CP mà cô ship lại dắt tay nhau ở trước mặt cô!!!

Đáy lòng hét lên vô cùng lớn, khuôn mặt thì nghẹn đỏ lên, sau khi quản lý xong biểu cảm, chị gái đưa phiếu cho bọn họ.

"Mã số chờ, vui lòng chờ một chút."

"Cảm ơn."

Hai người vào quán chờ.

Người trong quán không nhiều lắm, trên ghế nhỏ có hai cô gái đang tự chụp ảnh, chụp mấy tấm đều không hài lòng.

"Để tớ làm cho."

Cô bạn thân lấy điện thoại của mình, tìm đúng góc độ, "Cậu đừng nhìn màn hình, chụp mấy tấm đều không được."

Cô gái quay đầu, cô bạn thân điều chỉnh xong góc độ, chụp luôn những bối cảnh ở đằng sau vào.

"Đẹp, tuyệt đẹp."

Cô bạn thân còn chưa ấn chụp thì phía sau đột nhiên xuất hiện hai thân ảnh cao lớn, cô sửng sốt một chút, chuyển máy ảnh, chụp một phát.

Chụp lại hình ảnh hai người đang áp tai nói chuyện phiếm.

"Cho tớ xem nào!"

Cô gái hưng phấn nhận điện thoại, màn hình không phải là cô mà là.....

"Hư hư hư."

"Đừng kêu."

Cô bạn thân bịt miệng cô gái, "Ở, ở đằng sau tớ?"

Cô bạn thân gật đầu.

Hai người ngượng ngùng quay đầu, nhìn lại bức ảnh, tâm trạng vô cùng kích động.

"Ô ô ô, thật ngọt."

"Khi nào Dư Tình Chưa Dứt thì kết hôn?"

"Tớ đã nói đi du lịch đến đây là đúng rồi."

Cô gái che miệng, đáy lòng vẫn rất hưng phấn, "Cậu chụp tiếp vài tấm đi? Giả vở chụp ảnh cho tớ."

Hai cô gái ngượng ngùng công khai chụp ảnh, vì sợ những người khách khác chú ý đến Lộ Trạch Thanh và Giang Tư Úc nên hai người chỉ dám cẩn thận chụp lén vài tấm ảnh.

"Được, cậu dịch sang bên cạnh một chút."

Cô gái chuyển vị trí, cô bạn thân lại chuyển máy ảnh đến hai người kia. Vẫn chưa kịp ấn chụp thì Lộ Trạch Thanh liền quay lại, tầm mắt dừng trên hai cô gái.

Cô bạn thân hơi hồi hộp, lại thấy Lộ Trạch Thanh lôi kéo ống tay áo của Giang Tư Úc, nâng cằm, ý bảo Giang Tư Úc nhìn máy ảnh.

Hai người vô cùng ăn ý, Lộ Trạch Thanh dựa đầu vào vai của Giang Tư Úc, phối hợp cong cong khóe mắt.

Bọn họ không tháo khẩu trang nhưng trong ảnh đều có thể nhìn ra hai người họ đang cười.

Cô gái đưa lưng về phía hai người nên không biết gì cả. Cô chỉ nhìn thấy bạn thân đột nhiên dừng lại, rồi lại nhanh chóng ấn chụp, ý cười trên mặt không thể kìm nén được.

Ai nói cô cắn CP.

Rõ ràng là CP ấn đầu bắt cô phải cắn.

Sau khi hai người mua được trà sữa còn quay lại vẫy tay với cô gái chụp ảnh, không tiếng động mà chào tạm biệt.

Chờ đến khi hai người đi ra tiệm trà sữa, cô bạn thân mới thét chói tai thành tiếng, rất nhanh lại bưng kín miệng mình.

"Cậu xem đi."

"Tớ cũng không dám quay đầu lại, ô ô ô!" Cô gái nhìn hình ảnh hai người trong tấm ảnh đang cười, lại cảm thấy vô cùng tiếc nuối.

"Vừa rồi Thanh Thanh còn vẫy tay với tớ."

"Thật vậy sao?"

"Đúng đúng đúng! Nhanh nhanh, đăng Weibo."

Hai người cầm trà sữa đi vào phòng chờ, cách thời gian máy bay cất cánh còn có vài phút.

Lộ Trạch Thanh cảm thấy mỹ mãn mà uống mấy ngụm trà sữa, tâm tình sung sướng. Giờ phút này trên Weibo lại có thêm một đề tài.

[Từ chức đi du lịch V]: A a a a a! Cứu mạng, cùng với bạn thân đi du lịch, trong quán trà sữa ở sân bay gặp được Thanh Thanh và anh Úc, hai người thật sự rất ngọt ngào. Không dám chụp trực tiếp, giả vờ chụp bạn thân mà chụp lén hai người, kết quả lại bị phát hiện. Nhưng Thanh Thanh vô cùng ôn nhu, còn lôi kéo anh Úc phối hợp, thật sự là quá ngọt. Ai không đến đây ăn viên đường này thì tôi sẽ vô cùng đau lòng, biết không hả?

[A a a a a, chị em, vận may của cô tốt quá đi, hâm mộ đến khóc mất.]

[Là sân bay nào, tôi cũng ở sân bay, còn có cơ hội ngẫu nhiên gặp được sao?]

[Thật ngọt, đeo khẩu trang mà vẫn đẹp trai như vậy! Không được, mỗi ngày thức dậy tôi đều phải cắn đường.]

[Bức ảnh đầu tiên kia, đồng hồ Thanh Thanh đeo là của Kiki sao?]

[Có chút giống sản phẩm số lượng có hạn, khoảng cách có chút xa nên không nhìn rõ.]

[Quả thật rất giống, ngày hôm qua mới nhìn thấy cái này ở trong video của @Coca muốn thêm đá, xem kĩ video, quay chụp rất rõ ràng.]

[Tay của chủ blog này rất đẹp, li.ếm! Chỉ cầm đũa mà tôi cũng rung động.]

[So sánh với ảnh chụp thì khá giống, nhưng ảnh này của Thanh Thanh quá xa nên không xác định được.]

[Đồng hồ mà Thanh Thanh đeo thì không biết, còn của của blog kia thì xác định đúng rồi, hơn 2 ngàn vạn đó.]

...........

Lộ Trạch Thanh và Giang Tư Úc lên máy bay, cách thời gian cất cánh còn có mấy chục phút, Lộ Trạch Thanh buồn chán mà mở ra trò chơi đã lâu không chơi ra.

Gà con ăn đồng vàng.

"Em bắt đầu chơi cái này từ khi nào vậy?"

Nghe được ngữ khí kinh ngạc của Giang Tư Úc, Lộ Trạch Thanh cho rằng Giang Tư Úc cũng chê trò này trẻ con giống như Kiều An Nhiên.

"Tôi không thể chơi sao?"

"Không phải."

Trò chơi này từng rất nổi tiếng nhưng sau đó lại không có ai chơi nữa. Bốn năm trước, khi Giang Tư Úc đóng phim ở thành phố B, hắn cũng từng chơi trò này.

Lúc ấy hắn đem Lộ Trạch Thanh vào đoàn làm phim, khi không phải diễn thì Giang Tư Úc vừa chơi trò này vừa giám sát Lộ Trạch Thanh làm bài tập.

Lúc đó Giang Tư Úc khoe với Lộ Trạch Thanh là đã qua liền ba cửa, rất nhanh liền có thể mua biệt thự cho gà con.

"Thanh Thanh, cái này đẹp, hay là cái này đẹp?"

"Trẻ con."

Lộ Trạch Thanh không chọn, cúi đầu tiếp tục làm bài tập.

"Em chọn một cái đi?"

"Không chọn."

"Em nhẫn tâm để gà con ở nhà tranh sao?"

Dưới yêu cầu mãnh liệt của Giang Tư Úc, Lộ Trạch Thanh 'lòng đầy vui mừng' mà chọn một biệt thự có bể bơi cho con gà.

"Em không cảm thấy biệt thự có vườn hoa này đẹp hơn sao?"

"Anh chọn xong rồi thì còn hỏi em làm gì?" Lộ Trạch Thanh đẩy Giang Tư Úc đang che sách bài tập của cậu ra, "Đừng làm phiền em nữa."

"Bể bơi thì bể bơi, mùa hè còn có thể bơi lội." Giang Tư Úc quyết đoán chọn cái có bể bơi, "Thanh Thanh, em thích như vậy hả?"

"Sau khi trở về anh sẽ đào vườn hoa nhà mình lên, xây thành một cái bể bơi, đến lúc đó em đến nhà của anh để bơi nha."

"Không đi."

"Được, vậy cứ quyết định như vậy đi." Giang Tư Úc tự ý quyết định, nghiêm túc bắt đầu nghiên cứu, "Em thích bể bơi hình vuông hay là hình tròn?"

........

Lộ Trạch Thanh điều khiển gà con nhảy qua quả cầu lửa, cậu bớt thời gian nhìn Giang Tư Úc đang im lặng ngồi một bên.

"Tôi chơi trò này làm anh khiếp sợ như vậy sao?"

"Đúng."

Giang Tư Úc nói, "Tôi cho rằng em sẽ ngại nó quá trẻ con."

Lúc này lại đến lượt Lộ Trạch Thanh ngoài ý muốn, cái này không phải là Giang Tư Úc cho rằng sao?

"Anh không cảm thấy nó trẻ con?"

"Không, chơi rất hay." Giang Tư Úc nói.

"Anh có chơi không?" Lộ Trạch Thanh ấn nút tạm dừng, đưa đến trước mặt Giang Tư Úc.

"Cái này là đi tới, cái này là chạy ......"

Lộ Trạch Thanh còn chưa nói xong, Giang Tư Úc đã điều khiển con gà ném ra một quả trứng gà, mở miệng rộng ăn đồng xu rồi thong dong nhảy lên trên giàn giáo.

Âm nhạc trở lên dồn dập, đây là nhắc nhở khi thăng lên cấp khó.

"Anh từng chơi qua?"

"Ừm."

"Chơi từ mấy năm trước, còn bị một người bạn nhỏ chê là đồ trẻ con."

Lộ Trạch Thanh không nói tiếp, nhìn chằm chằm màn hình , cậu đã bị kẹt ở đây rất lâu, thao tác của Giang Tư Úc rất thuần thục, nhìn qua vô cùng lợi hại.

Nhìn rất lợi hại - Giang Tư Úc, trong một giây liền ngã xuống từ trên giàn giáo, chôn thân trong lửa.

Lộ Trạch Thanh: "......" Nhìn như vương giả, thật ra là đồng thau.

Giang Tư Úc giải thích, "Rất lâu rồi không chơi nên có chút không quen tay."

Lộ Trạch Thanh ôm thái độ hoài nghi.

Đến lần thứ hai, Giang Tư Úc còn chưa đến giàn giáo thì đã bị sấm sét từ trên trời đánh chết.

Lần thứ ba.

Giang Tư Úc điều khiển con gà, so với hai lần trước càng thuận buồm xuôi gió, rất nhanh lại đến cửa giàn giáo cuối cùng.

Lộ Trạch Thanh lập tức ngồi thẳng thân mình.

Tầm mắt cậu nhìn chằm chằm theo con gà, khi đến giàn giáo, ngón tay thon dài của Giang Tư Úc linh hoạt trên màn hình điện thoại, trước một giây ngã xuống, gà con nhanh chóng nhảy đến mảnh đất an toàn.

Quả cầu lửa ngày càng lớn, nhanh chóng lan ra khắp nơi, gà con nhanh chóng nhảy nhót, từ giàn giáo này nhảy đến giàn giáo khác.

Ngay từ đầu Lộ Trạch Thanh còn hồi hộp mà nhìn gà con chạy, nhưng tầm mắt của cậu từ từ lại chuyển sang ngón tay của Giang Tư Úc.

Giang Tư Úc không chỉ có khuôn mặt đẹp mà tay cũng đẹp, khớp xương rõ ràng, vô cùng cân xứng.

Nghĩ đến video quay món ăn, Lộ Trạch Thanh thường xuyên được khen là có bàn tay đẹp nhưng cậu cảm thấy tay của hắn còn đẹp hơn.

Có thể là bởi vì vóc dáng của Giang Tư Úc cao hơn cậu, thân hình khác biệt cũng dẫn đến bàn tay dài hơn, bàn tay của Giang Tư Úc phải lớn hơn một cỡ so với Lộ Trạch Thanh.

"Thấy không, chỗ này nhảy một phát ba lần, có ngầu không?"

Giang Tư Úc không chú ý tới tầm mắt của Lộ Trạch Thanh, khóe môi của hắn hơi cong lên, thao tác cho con gà tránh khỏi đám cháy.

Lộ Trạch Thanh hoàn hồn, cảm nhận được tim của chính mình đập lỡ một nhịp. Nhờ giọng nói trầm thấp của Giang Tư Úc mà cậu bị kéo trở về, trái tim đập hơi mất khống chế.

Chẳng lẽ cậu là một người tay khống?

"Tôi có giỏi không?"

Lộ Trạch Thanh không trả lời, tại sao tim cậu lại đập nhanh khi nhìn vào tay của Giang Tư Úc? Hay là trò chơi quá hồi hộp k.ích th.ích?

Hay là nói, dù là người tay khống thì cũng thích nhìn mặt?

Lộ Trạch Thanh đem tầm mắt chuyển đến mặt của Giang Tư Úc, mặt mày đẹp, mũi cao thẳng, môi...... rất mềm.

Lộ Trạch Thanh: "......"

Vì cái gì đột nhiên nghĩ đến cái này?

Lộ Trạch Thanh không thể hiểu được liền nghĩ đến lúc hai người hôn môi, lúc ấy chỉ cảm thấy tò mò, hiện tại nhớ tới, gương mặt hơi hơi nóng lên.

"Qua cửa rồi." Giang Tư Úc vui vẻ khoe ra, đem điện thoại đến trước mặt Lộ Trạch Thanh, "Em có muốn tôi qua cửa tiếp theo cho em không?"

Lộ Trạch Thanh đoạt lại điện thoại, "Để tôi tự chơi, nếu anh muốn chơi thì tự tải về đi."

Sắc mặt của Lộ Trạch Thanh trầm tĩnh, che giấu trái tim đang mất khống chế.

"Thanh Thanh, em rất nóng sao?"

"Sao mặt lại đỏ như vậy?" Giang Tư Úc theo bản năng đặt tay lên trán Lộ Trạch Thanh, "Không nóng, vậy có phải là nơi nào không thoải mái không?"

"Không có."

Bị Giang Tư Úc gặng hỏi như vậy, mặt của Lộ Trạch Thanh lại càng đỏ hơn, "Anh đừng nói chuyện với tôi nữa, tôi chỉ là.... có chút nóng."

Lộ Trạch Thanh cất điện thoại, rời khỏi trò chơi.

"Lòng yên tĩnh thì sẽ tự nhiên lạnh, tôi muốn yên tĩnh, anh đừng làm phiền tôi."

Giang Tư Úc không yên tâm mà đánh giá Lộ Trạch Thanh vài lần, xác định cậu không có phản ứng khác thường thì nhẹ nhàng thở ra.

"Nếu em không thoải mái thì phải nói ra đó."

"Được."

Lộ Trạch Thanh nhắm mắt lại, Giang Tư Úc tự động ngậm miệng, không đi quấy rầy Lộ Trạch Thanh. Một lát sau, Lộ Trạch Thanh mở mắt ra, độ nóng trên mặt giảm bớt.

Lộ Trạch Thanh nhẹ nhàng thở ra,lén lút nhìn Giang Tư Úc, thấy hắn không nói gì, Lộ Trạch Thanh giống như trộm lấy điện thoại ra.

Mở ra một diễn đàn màu xanh nào đó.

[Hốc cây]: Bạn sẽ rung động nhiều lần với cùng một người sao?

Lộ Trạch Thanh đánh xong lại xóa.

[Hốc cây]: Tôi có một người bạn, gần đây cậu ấy có một chuyện rất bối rối. Gần đây cậu ấy luôn không nhịn được mà chú ý đến một người bạn, bạn của cậu ấy lớn lên rất đẹp, này tính là nhan khống sao? Đúng rồi, tay của người bạn đó cũng rất đẹp. Bởi vì người bạn đó rất đẹp, nên cậu ấy không khống chế được mà mặt đỏ tim đập, đây là bình thường sao?

[L1]: Bổ sung một chút: Khoảng thời gian trước người bạn của tôi không cẩn thận hôn người bạn đó, gần đây luôn nghĩ về nụ hôn đó. Này là bình thường sao?

[L2]: Được lắm tên này, không cẩn thận bao nhiêu thì mới có thể hôn đến miệng?

[L3]: Chủ tus muốn hỏi thì phải nói tỉ mỉ hơn một chút, không cẩn thận hôn là chạm nhẹ như chuồn chuồn nước, chạm rồi tách ra hay là không cẩn thận mà làm một nụ hôn sâu?

[L4]: Hoan nghênh đến xem hệ liệt 'Tôi có một người bạn'.

Giang Tư Úc cũng chơi điện thoại, hắn thấy sắc mặt của Lộ Trạch Thanh bình thường nhưng lại có một bộ dáng đề phòng như phòng cướp, cuối cùng Giang Tư Úc phải dựa vào chỗ ngồi của mình, cũng lấy điện thoại ra.

Giang Tư Úc mở ra diễn đàn màu xanh lục.

Hắn đang muốn xin ý kiến phong phú của cư dân mạng thì lại nhìn thấy một bài đăng của 'hốc cây'.

Giang Tư Úc nhếch đuôi mày, nhìn mấy cái trả lời không đáng tin, Giang Tư Úc tính toán làm người tốt đánh thức vị chủ tus rung động mà lại không biết này.

[L9]: Chủ tus không cần lo lắng, đây là một hiện tượng rất bình thường.

[Trả lời L9]: Cảm ơn, vậy tôi yên tâm rồi.

Giang Tư Úc còn chưa gửi xong câu trả lời tiếp theo thì đã thấy chủ tus trả lời nhanh như vậy, có lẽ là đang canh diễn đàn. Giang Tư Úc biên tập một đoạn ngắn, trả lời vị chủ tus này.

[Trả lời chủ bài viết]: Chủ tus, diễn đàn giấu tên nên dũng cảm một chút, người bạn của cậu chính là cậu đúng không? Không cần lo lắng, đều là hiện tượng bình thường.

Không phải là nhịp tim không đều, cũng không phải là bệnh về tim, cậu chỉ là....rơi vào bể tình .

Bình Luận (0)
Comment